Chương 69: [Dịch] Ta Mở Thật Sự Là Cô Nhi Viện, Không Phải Sát Thủ Đường

Chương 69

Phiên bản dịch 4944 chữ

Mà Tiểu Liên cũng không nghĩ như vậy.

Nàng lén nhìn sườn mặt của Trần Diệp, cúi đầu, hai má ửng hồng hơn.

Ăn xong kẹo hồ lô, Tiểu Liên ôm chậu gỗ rời khỏi Dục Anh Đường, đi giặt quần áo.

Đại Minh lại trồng cây chuối, biểu diễn thành quả tập luyện trước mặt Trần Diệp.

Trần Diệp khen ngợi vài câu, trên mặt Đại Minh liền lộ ra nụ cười ngây ngô, vui vẻ tiếp tục tập luyện trong viện.

Tiểu Phúc thì vẫn còn ngủ ngon trên giường.

Trần Diệp lấy từ trong ngực ra cuốn Tiên Thiên Nhất Khí Công, ngồi trên ghế tựa, lật từng trang một.

Có lẽ không ai có thể ngờ, trong một Dục Anh Đường nho nhỏ ở Dư Hàng huyện, lại có người đang xem bí tịch võ nổi danh đỉnh cấp trên giang hồ.

"Nội công tâm pháp và khí giới pháp, chưởng pháp giống nhau, đều chia thành năm cảnh giới: Sơ khuy môn kính, Tiểu thành, Đăng đường nhập thất, Đại thành, Viên mãn."

"Tương ứng với năm cảnh giới: Bất nhập lưu, Tứ phẩm, tam phẩm, nhị phẩm, nhất phẩm."

"Hửm? Ồ!"

"Tiên Thiên Nhất Khí Công hơn công pháp nhất phẩm bình thường một cảnh giới Tiên Thiên?"

"Còn có cả hình huyệt vị trên cơ thể người..."

Trần Diệp vừa lật xem vừa ghi nhớ.

Kiến thức cơ bản về võ học dần dần được bổ sung.

Dần dần, Trần Diệp ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt, trong lòng mặc niệm tâm pháp: "Ngọc Hư cung nội dẫn công, nội luyện ngũ tạng dẫn ngũ hành..."

Điều tức một lát, ở vùng bụng dưới liền truyền đến một luồng nhiệt yếu ớt.

Trần Diệp kinh ngạc mở mắt ra.

Theo như mô tả trong sách, hắn đã cảm nhận được nội lực sơ khai rồi

Đợi đến khi hắn không ngừng vận chuyển tâm pháp, ngưng tụ ra được luồng nội lực đầu tiên thì sẽ bước vào cảnh giới võ giả Bất nhập lưu.

"Xem ra ta cũng có chút thiên phú mà nhỉ."

Trần Diệp nở nụ cười trên mặt, hắn vừa định tiếp tục vận chuyển tâm pháp thì lại nghe thấy tiếng Tiểu Liên bưng chậu gỗ trở về.

"Thôi vậy, tối rồi luyện tiếp."

Trần Diệp không muốn thể hiện sức mạnh trước mặt Tiểu Liên.

Nguyên tắc tách biệt thân phận, ở Dục Anh Đường hắn chỉ là viện trưởng, là một người bình thường.

Cũng giống như Tiểu Liên đang giấu hắn điều gì đó vậy.

Buổi tối, ba người ăn tối xong thì mỗi người bận việc riêng.

Tiểu Liên trở về phòng, vừa trông Tiểu Phúc vừa ngồi xếp bằng trên giường tu luyện Vũ Tự Quyết Tâm Pháp của Phong Vũ Lâu.

Đại Minh thì chạy đến thư phòng, tiếp tục xem truyện tranh của mình.

Còn Trần Diệp thì ngồi xếp bằng trên giường, tiếp tục tu luyện Tiên Thiên Nhất Khí Công.

Chẳng mấy chốc, màn đêm buông xuống.

Trần Diệp rửa mặt xong, thổi tắt đèn dầu, ngồi xếp bằng trên giường, vừa định luyện công thì bên tai vang lên tiếng máy móc lạnh lùng của hệ thống.

【Đinh!】

【Bắt đầu quyết toán hàng ngày!】

【Ngươi rời khỏi Dục Anh Đường, Tiểu Liên, Đại Minh dậy sớm tự làm bữa sáng, ăn no nê】

【Đại Minh ăn xong, ngồi trên bậc cửa đợi ngươi quay lại】

【Tiểu Liên dỗ Tiểu Phúc chơi, lúc rảnh rỗi thì dùng đá luyện tập thủ pháp ám khí Đường Môn】

【Tiểu Phúc mệt, ngủ thiếp đi, ngủ rất ngon, thưởng 5 điểm tích lũy】

【Ngươi đến Thiết Tước Sơn Trang, vượt qua thử thách, khiến cả hội trường kinh ngạc, thưởng 50 tích lũy】

【Ngươi đã nhận được công pháp cấp bậc Tông Sư "Tiên Thiên Nhất Khí Công", phúc duyên thâm hậu, thưởng 500 tích lũy】

【Tiểu Phúc tỉnh dậy, bắt đầu khóc, thưởng 5 điểm tích lũy】

【Tiểu Liên chơi với Tiểu Phúc, Tiểu Phúc rất vui, thưởng 5 điểm tích lũy】

【Ngươi trở về Dục Anh Đường, Đại Minh phấn khích chạy về phía ngươi】

【Ngươi mang kẹo hồ lô cho bọn trẻ, thưởng 5 điểm tích lũy】

【......】

【Tổng số điểm tích lũy được: 595】

【Số điểm tích lũy còn lại: 2518】

Vì Đại Minh và Tiểu Liên đã bắt đầu nhiệm vụ nghề nghiệp nên không thể cung cấp điểm tích lũy khi quyết toán hàng ngày.

Trần Diệp thấy mình nhận được bí tịch Tông Sư, lại được thêm 500 điểm tích lũy thì tâm trạng vô cùng phấn khởi.

Hôm qua lúc quyết toán, việc hắn dọa lui Hứa Tiếu Lâm đã nhận được 200 điểm.

Cộng thêm lặt vặt, tổng số tích lũy đã lên đến 2518 điểm.

【Đinh!】

【Độ biết ơn của Tiểu Liên đã tăng lên!】

【Độ biết ơn hiện tại 74%】

"Ơ? Sao tự nhiên lại tăng nhiều vậy?"

Trần Diệp có chút kinh ngạc, đây quả là niềm vui bất ngờ.

"Cách tăng độ biết ơn của Tiểu Liên sao lại khác với Đại Minh nhỉ?"

Trần Diệp xoa cằm, không hiểu ra sao.

Độ biết ơn của Đại Minh tăng dần đều, cứ vài ngày lại tăng 1%, đến 80% thì dừng lại.

Tiểu Liên thì tăng trưởng theo kiểu nhảy vọt, không định kỳ tăng lên một đoạn, không có quy luật.

Xem xong báo cáo hàng ngày, Trần Diệp liền ngồi xếp bằng tiếp tục tu luyện Tiên Thiên Nhất Khí Công.

...

Ba ngày sau, tại Tụ Khách tửu lâu.

"Nói về vị thanh niên đeo mặt nạ ngân sắc bí ẩn kia, vừa nói xong với Hồng Kim Lôi thì thân ảnh hắn đã xuất hiện trước cửa sơn trang rồi."

"Chư vị võ giả có mặt đều bị khinh công thần kỳ của hắn làm cho mắt trợn tròn, há hốc mồm."

Thuyết thư tiên sinh họ Lưu phun nước miếng tung tóe, giọng điệu lúc nhanh lúc chậm.

Nói sống động như thật, cứ như hắn có mặt ở đó hôm ấy vậy.

Trần Diệp ngồi dưới sảnh, ném hai hạt đậu phộng vào miệng, vừa ăn vừa thích thú nghe.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Mở Thật Sự Là Cô Nhi Viện, Không Phải Sát Thủ Đường của Ngã Thị Ngưu Chiến Sĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    89

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!