Đêm đến, làn gió mát thổi qua.
Không biết từ lúc nào, tuyết đã bắt đầu rơi, phủ lên Kiếm Phong Sơn một tầng lụa trắng thật mỏng.
Nhưng mà một chút phong hàn cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của Trần Dật cùng với mọi người, bọn hắn vẫn ngồi quây quần bên đống lửa, nướng thịt, trò chuyện vui vẻ.
Vài người thích uống rượu, thi thoảng lại cụng ly với nhau.