Chương 56: [Dịch] Ta Mới Một Tuổi, Nghịch Tập Hệ Thống Cái Quỷ Gì?

Cổ lão đạo, rất vui mừng

Phiên bản dịch 5420 chữ

Sự thật chứng minh, những gì Tạ Đông An nói không hề sai.

Sau khi Công Dã Thủ cùng với những người khác rời khỏi Hưng Võ Học Phủ, bọn hắn liền trực tiếp lên xe ngựa, được An Nam Hầu Hứa Hằng Quân đích thân đưa đến Nam Man.

Bọn hắn còn tuyên bố với bên ngoài “Kiếm pháp của Trần Dật quá kinh người, ép bọn hắn không ngẩng đầu lên được” v.v.

Những lời này khiến Trần Dật cả ngày không thể nào vui vẻ nổi. Đánh thì đã đánh, cược thì đã thắng, “phụ thân” cũng đã làm.

Nhưng kết quả này thực sự khiến hắn rất bực bội!

“Ca ca, đừng giận, đợi muội lớn lên, nhất định sẽ thay ca dạy dỗ bọn hắn.” Lâm Tuyết Như tiến đến an ủi.

“Đúng vậy, Dật ca, lần này Công Dã Thủ bọn hắn thực sự quá đáng!” Đỗ Ngạn Thanh cũng một mặt buồn bực, sao hắn lại không nghĩ đến việc mấy người đó đột nhiên muốn rời đi chứ?

“Dật ca, chúng ta không thiệt thòi đâu, Hứa Tam Niên còn gọi ca một tiếng ‘phụ thân’ nữa mà.” Vương Vĩnh Niên chớp chớp mắt nói.

“Ngươi thì biết cái gì chứ?” Đỗ Nghiên trừng mắt nhìn hắn, “Bọn hắn rời đi như vậy, lỡ khiến cho tiên sinh không vui thì sao?”

“Dật ca, ta nói, lần sau gặp lại bọn hắn, nhất định phải dạy dỗ hắn một trận!”

Nghe mấy người nói, Trần Dật cười xán lạn ngẩng đầu lên.

“Các ngươi đang nói gì vậy? Bọn hắn muốn đi thì đi, liên quan gì đến ta?”

“Hơn nữa ta tin tưởng Ninh tiên sinh cùng với Cổ tiên sinh sẽ không trách ta vì chuyện này, dù sao thì…”

Dù sao thì không có sáu hài tử của nhất hệ Trấn Nam Vương, lại thêm mấy người của Văn thần nhất mạch, cả Hưng Võ Học Phủ chỉ còn lại bọn hắn cùng với hai vị hậu duệ hoàng thất.

Ninh tiên sinh cùng với Cổ lão đạo dám nói thêm một câu, tin hay không hắn sẽ trực tiếp đến Vô Lượng Sơn tìm đại ca?

Còn về Công Dã Thủ cùng với những người khác, hừ!

Lần sau gặp lại bọn hắn, nhất định sẽ đánh cho thân mẫu cũng không nhận ra!

Mấy người Đỗ Ngạn Thanh nhìn thấy nụ cười của hắn, vụng trộm liếc mắt nhìn nau, trong lòng không khỏi thương tiếc cho Công Dã Thủ bọn hắn.

Đừng nhìn Trần Dật bình thường đều một bộ dáng lễ nghi quy củ, biểu hiện trầm ổn lão thành, rất ít khi biểu hiện tức giận hay vui vẻ. Nhưng những người quen biết Trần Dật đều biết, Trần Dật càng tức giận, nụ cười sẽ càng xán lạn.

Ngược lại thời điểmkhông cười, lời nói cùng việc làm của hắn đều rất hòa nhã.

Lúc này, Ninh Tuyết trở về từ phân viện Kinh Đô của Thái Hư Đạo tông, mang theo Cổ Thiên Cương vội vàng chạy đến.

Cổ lão đạo đẩy cửa ra, nhìn thấy bên trong Thanh Chính điện chỉ còn lại bảy con mèo nhỏ, mắt lập tức tối sầm.

Đệ tử có huyết thống vương tộc Nam Man không còn, đệ tử mang linh khí tiên thiên cũng không còn, còn mấy người có văn khí dần hiện…

Ta có nhiều đệ tử Thái Hư Đạo tông xuất sắc, thiên phú cực cao như vậy, đi đâu hết rồi?!

“Ninh sư điệt, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

“Xin lỗi, sư bá.”

Khí chất lạnh lùng của Ninh Tuyết khó mà duy trì, mặt lộ vẻ chua xót nói: “Ta cũng vừa mới phát hiện.”

“Ngươi…”

Đúng lúc này, Trần Dật trong lòng khẽ động, nháy mắt với mấy người Đỗ Ngạn Thanh, đột nhiên mở miệng nói:

“Nghe nói Nam Man giáo hứa cho Công Dã Thủ bọn hắn rất nhiều thứ tốt, hình như có thiên tài địa bảo như long can phượng đảm.”

“Đúng không, thế tử?”

Đỗ Ngạn Thanh hơi ngẩn người, bị Đỗ Nghiên đạp một cái mới phản ứng lại.

“Đúng đúng, mẫu thân của Công Dã Thủ là công chúa Nam Man, Nam Man giáo đồng ý cung cấp cho hắn tài nguyên cần thiết để tu luyện, còn ban thưởng một món bảo vật.”

Đỗ Nghiên vừa nhìn sắc mặt dần kém đi của Cổ Thiên Cương, vừa nói:

“Còn Hứa Tam Niên nữa, đừng nhìn hắn bại dưới kiếm của ngươi, qua một thời gian, không chừng tu vi đã vượt xa ngươi rồi.”

Ngay cả Lâm Tuyết Như ngoan ngoãn cũng cái hiểu cái không bổ sung một câu.

“Dật ca, nghe nói Viễn ca ca đã đến Vô Lượng Sơn bái sư rồi?”

Tê!

Nghe thấy tiếng hít sâu của Cổ lão đạo, Trần Dật âm thầm giơ ngón cái với Lâm Tuyết Như, làm tốt lắm!

“Đúng vậy, Vô Lượng Sơn, phụ thân cũng có ý muốn ta…”

“Đợi đã!”

Cổ Thiên Cương tuy cảm thấy bọn hắn cố ý nói như vậy, nhưng mất đi hơn mười đệ tử thiên phú cực cao, khiến hắn thực sự không chịu nổi.

Cho dù biết rõ Trần Dật cùng với những người khác đang đòi hỏi lợi ích, nhưng hắn cũng chỉ có thể nặn ra nụ cười, từ trong ngực lấy ra vài cái bình nhỏ.

“Những ngày qua, bần đạo luôn chuẩn bị quà tặng cho các ngươi sau khi học thành.

Ban đầu còn chưa đủ, nhưng có vài người đã đi rồi, bần đạo sẽ đưa trước cho các ngươi.

Hoàng tử cùng với công chúa cũng có phần.”

Nói xong, Cổ Thiên Cương không cho bọn hắn cơ hội từ chối, vung tay quét những viên đan dược vào tay đám người.

“Cho bần đạo chút thời gian, ta sẽ đến bái phỏng Trấn Bắc Vương cùng với các Võ hầu, nhất định sẽ không để việc tu luyện của các ngươi thua kém Công Dã Thủ cùng với những người khác!”

[Ba mươi hai tuổi, ngươi nhận được một bình Dưỡng Khí Đan do đại tu sĩ Đạo môn tặng.]

[Vận may vào đầu, điểm nghịch tập +10]

[Tên: Trần Dật]

[Tuổi: 32]

[Tu vi: Cửu phẩm Trần Thế Cảnh (trung đoạn)]

[Thiên phú: Đại khí vãn thành - Tuổi xương càng lớn, tốc độ tu luyện càng nhanh]

[Công pháp cơ bản: Đại thành - Tích tiểu thành đại, mới thành đại khí]

[Kiếm đạo: Tiểu thành - Du lịch tứ phương, thiện chiến thiện dụng, mới có thể lĩnh ngộ kiếm ý.]

[Điểm nghịch tập: 64/100]

Trần Dật nắm chặt bình đan dược trong tay, liếc nhìn bảng thông báo, thầm nghĩ có thể thực hiện.

Bất quá, hắn không dừng lại.

Cổ lão đạo khó khăn lắm mới xuất hiện, không vắt sạch lông cừu trên người hắn, làm sao xứng đáng với thời gian chờ đợi lâu như vậy?

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Mới Một Tuổi, Nghịch Tập Hệ Thống Cái Quỷ Gì? của Vệ Bát Nguyệt

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    22

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!