Quả nhiên...
Ngưng Chân cảnh cũng không dễ đột phá như vậy.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi nhìn về phía Cố Dương ở trung tâm linh tuyền.
Cố Dương vẫn đang tu luyện.
Thấy vậy, Triệu Vũ hơi thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng may, tốc độ tu luyện lại rất bình thường, không biến thái bằng ngộ tính của hắn."
"Nếu không... Thật sự đủ đả kích người ta."
Triệu Vũ nhịn không được trong lòng cảm khái.
Dù sao trước đó thua Cố Dương, ít nhiều gì cũng đả kích hắn.
Nhưng cũng không thể làm gì khác.
Ai bảo ngộ tính của Cố Dương biến thái như thế chứ?
Bằng chừng ấy tuổi liền có thể lĩnh ngộ ba thành kiếm ý...
Nương theo đó có nhiều đệ tử không ngừng tu luyện, linh khí bên trong linh tuyền cũng nhanh chóng giảm bớt.
Đến cuối cùng... thì trực tiếp khô cạn.
Mắt thấy không có ý định tiếp tục tu luyện.
Khoảng cách đến thời gian rời khỏi bí cảnh vẫn còn một đoạn nữa.
Vì thế dưới sự dẫn dắt của Triệu Vũ, một đám đệ tử liền chậm rãi rời khỏi linh tuyền.
Trong nháy mắt.
Toàn bộ Linh tuyền đã chỉ còn lại một mình Cố Dương.
Ầm ầm!
Cảm nhận được linh khí chung quanh triệt để khô cạn.
Cố Dương cũng chậm rãi mở to mắt.
Trong miệng phun ra một ngụm trọc khí.
"Hiệu quả của Đoán Cốt Hoa quả không tệ, tốc độ hấp thu linh khí tăng lên không ít."
Hắn cảm khái vô cùng, đánh giá tu vi của mình.
Tụ Khí cảnh tầng mười đỉnh phong!
Hơn nữa hắn cảm giác chính mình đang có dấu hiệu đột phá Ngưng Chân cảnh!
Nhưng tạm thời cũng không vội.
Trước khi đột phá, một ít cơ hội để sửa chữa không thể lãng phí.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn lại.
Lại kinh ngạc phát hiện...
Những đệ tử khác rõ ràng đều đã rời đi.
Kể cả Triệu Vũ cũng không còn bóng dáng.
Có điều hắn cũng không quá để ý.
Dù sao linh khí trong linh tuyền cũng bị hút khô, bọn họ ở lại nơi này dường như cũng không có ý nghĩa gì.
Nhưng đối với Cố Dương mà nói...
Sự tình vẫn chưa kết thúc!
"Đều đi càng tốt, vừa lúc cho ta hưởng thụ một mình."
Cố Dương nhếch miệng cười.
Sau đó tâm niệm khẽ động.
Linh tuyền, sửa chữa!
Thời gian là... một ngày trước!
Tâm niệm vừa động.
Sửa chữa xong thoáng chốc.
Lập tức linh tuyền bộc phát ra từng đợt sương trắng, hoàn toàn bao phủ toàn trường.
Một cỗ linh khí tinh thuần đến tận cùng trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ linh tuyền!
Cảm nhận được linh khí xung quanh còn tinh thuần hơn so với lúc trước.
Cố Dương mỉm cười.
Cả người hắn trực tiếp ngâm mình trong linh tuyền.
Hưởng thụ lấy linh tuyền thuỷ uẩn dưỡng thân thể do linh khí hóa thành.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Trong nháy mắt, thời gian Lưu Dương bí cảnh mở ra cuối cùng cũng sắp kết thúc.
Trước đại môn Lưu Dương bí cảnh.
Doãn trưởng lão cùng với trưởng lão Bạch Dương tông lại lạnh lùng nhìn nhau.
Ngay sau đó, từng đợt bạch quang hiện lên.
Xuất hiện đầu tiên, rõ ràng là đám đệ tử Bạch Dương tông.
Trong đó, Lâm Kiệt và Phương Húc cũng ở trong đó.
Thấy vậy, trưởng lão Bạch Dương tông lập tức vui vẻ, vội vàng tiến lên.
Ngay sau đó lông mày nhíu lại.
Bởi vì hắn phát hiện...
Các đệ tử giờ phút này đều cúi gằm mặt, khuôn mặt lộ vẻ thất vọng.
Thậm chí ngay cả Lâm Kiệt và Phương Húc cũng như vậy.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Không có thu hoạch?"
Trưởng lão Bạch Dương tông lập tức dò hỏi.
Nhưng đối mặt với lời dò hỏi, các đệ tử đều im lặng không nói gì.
Chỉ là nhao nhao nhìn về phía Doãn trưởng lão bên kia.
Trưởng lão Bạch Dương tông lập tức nghi hoặc không thôi.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng không đợi hắn tiếp tục truy hỏi.
Lại lần lượt từng đạo bạch quang lóe lên.
Các đệ tử Lưu Vân Tông đều bị truyền tống ra ngoài.
Triệu Vũ cùng với thành viên tiểu đội của hắn, cùng với một ít đệ tử hành động đơn độc.
Và Cố Dương cũng bị truyền tống ra ngoài.
Hắn lúc này vẫn đang duy trì tư thế ngồi xếp bằng.
Cảm nhận được linh khí mờ mịt chung quanh đều biến mất.
Lúc này hắn mới chậm rãi đứng dậy.
Doãn trưởng lão vốn nhìn thấy biểu lộ mất mát của đám đệ tử Bạch Dương tông, còn tưởng rằng Lưu Dương bí cảnh lần này nguy cơ tứ phía, có lẽ thu hoạch sẽ không quá lớn.
Ai ngờ vừa thấy Triệu Vũ và một đám đệ tử nội môn xuất hiện.
Hắn liếc mắt liền nhìn ra...
Những đệ tử này hoặc nhiều hoặc ít đều trở nên mạnh mẽ!
Hơn nữa trên người hình như đều có một tia linh khí!
Vô cùng tinh thuần!
Hiển nhiên là thu hoạch rất lớn!
"Không tệ không tệ! Xem ra chuyến này các ngươi thu hoạch tương đối khá nhỉ?"
Doãn trưởng lão cực kỳ hài lòng nói.
Nhất thời có đệ tử không nhịn được sự hưng phấn trong lòng, vội vàng nói với Doãn trưởng lão về những chuyện đã xảy ra xung quanh linh tuyền.
Từng tin tức chấn động không ngừng truyền đến.
Doãn trưởng lão cũng trừng mắt nhìn.
Lý Sơn hạ tử thủ với Cố Dương, sau đó bị Cố Dương giết ngược?
Một đám đệ tử Bạch Dương tông đến, muốn tranh đoạt Linh Tuyền, bị Cố Dương cùng Triệu Vũ liên thủ đuổi đi?
Cố Dương luận bàn với Triệu Vũ, kết quả... Triệu Vũ lại thất bại?
Mà nguyên nhân thất bại là trong quá trình chiến đấu, Cố Dương đã lĩnh ngộ được ba thành kiếm ý!
Giờ phút này, Doãn trưởng lão chỉ cảm thấy đầu có chút choáng váng.
Lượng tin tức không khỏi cũng quá nhiều.
Sao mới bao lâu không gặp...
Cố Dương liền đột phá tới Tụ Khí cảnh tầng chín...
Không đúng, bây giờ là tầng 10 đỉnh phong! Còn lĩnh ngộ ba thành kiếm ý!