Chương 100: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Thánh Địa Tam Tuyệt, diệt. (4)

Phiên bản dịch 4708 chữ

Nghe vậy, tất cả mọi người của Thánh Địa Tam Tuyệt đều cảm thấy sợ hãi.

“Không… Không…”

Trường Tôn Liên Thành cũng liên tục mở miệng, trong lòng của lão ta đã vô cùng khó chịu.

Chẳng lẽ bản thân lão ta mưu đồ suốt đời, lẽ nào cuối cùng lại có thể thất bại trong gang tấc hay sao?

Thậm chí đã tính kế nhiều như vậy, cuối cùng lại là hại chính mình?

Hại Thánh Địa Tam Tuyệt?

Lão ta không tin.

“Ta không tin, hôm nay, thần cản ta sẽ giết thần, phật ngăn ta sẽ giết phật.”

Lão ta rống giận, lấy ra một cây bút ở trong lòng bàn tay.

Đó là một cây bút lông mang phong cách cổ xưa, mang theo ý tị của Tiên Đạo.

“Tiên Khí?”

Hai người Linh Siêu giật mình.

“Chỉ kém có một tia thì có thể trở thành Tiên Khí.”

“Ngay cả nếu như hai người các ngươi là Chuẩn Tiên, hôm nay cũng không ngăn cản được ta.”

Trường Tôn Liên Thành rống giận, tay lão ta cầm bút lông, khí tức phóng ra, mặc dù có thể hơi mơ mồ thế nhưng vẫn còn mạnh hơn so với hai người Linh Siêu.

“Giết.”

Lão ta giận dữ hét lên.

Trong nháy mắt, đại quân của Thánh Địa Tam Tuyệt đều nghe theo chuẩn bị xung phong liều chết.

Đại chiến nổ ra.

Thế nhưng đúng vào lúc này, một cánh tay ngọc thon dài cũng đột nhiên xuất hiện trong không trung, mang theo tiên linh khí, một ngón tay chỉ xuống, bầu trời bị cắt làm đôi.

Trong nháy mắt mấy vạn đại quân của Thánh Địa Tam Tuyệt đều quỳ bịch xuống mặt đất, cảm nhận được uy áp kinh khủng không gì có thể sánh được.

Một ngón tay áp vạn người!

Trường Tôn Liên Thành cũng cảm thấy thất kinh, bây giờ thực lực của lão ta đã có thể vượt qua cả Chuẩn Tiên, thế nhưng vẫn cảm thấy một lực lượng vô cùng kinh khủng mạnh mẽ. Khi một ngón tay kia hạ xuống, lão ta lại có thể cảm giác không thể nào chống đối được.

“Không!”

Giờ phút này, lão ta sử dụng hết toàn lực, vạn loại thần thông, bộc phát ra toàn bộ mọi thứ, vô cùng sáng chói, gần như đã bước vào trong Tiên Đạo.

Lão ta bước về phía trước, xông thẳng về phía cánh tay ngọc thon dài kia.

Thế nhưng, ngón tay ngọc cũng chỉ khẽ búng một cái.

Trong nháy mắt, ánh sáng chói lọi cũng biến mát hoàn toàn, khí tức kinh khủng kia cũng bị chôn vùi ngay lập tức.

Trường Tôn Liên Thành giống như một cái lá rụng mục nát, rơi xuống từ trên không trung.

“Thình thịch.”

Lão ta trực tiếp đập xuống mặt đất ở phía bên dưới, bùn đất bắn lên ầm ầm, cát đá bay bụi mù.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều trợn tròn cả mắt.

Hai đội quân cũng đều bị dọa sợ.

Đây… Đây chính là lực lượng của Tiên Nhân hay sao?

Rãnh trời, chính là rãnh trời.

Cho dù là Trường Tôn Liên Thành đã vô cùng tiếp cận đến Tiên Nhân rồi, thế nhung ở trước mặt một ngón tay của Tiên Nhân thì lão ta cũng chỉ là một con giun con dế mà thôi.

Con kiến buồn cười.

Trên bầu trời, Tiên Nhân Khương Tuyết đã xuất hiện, nàng ta cao cao tại thượng, lạnh lùng quét mắt nhìn về phía mặt đất, không dính một hạt bụi, lạnh lùng, người khác chỉ có thể ngẩng mặt trông lên.

“Đối với người như thế này thì cần phải bóp chết, không cần phải ồn ào om som làm gì.”

Lời nói này của nàng ta là đang nói với Linh Siêu cùng với Nguyên Dương.

Linh Siêu cùng Nguyên Dương nghe thấy vậy, nhất thời cười khổ không ngừng.

Bọn họ đã quá mạnh mẽ, thế nhưng, ở trong mắt của Tiên Nhân thì bọn họ vẫn quá yếu như trước.

“Tiền bối đã nói, lúc này tông môn này cũng không cần phải tồn tại ở trên thế gian này nữa, tu vi của người này đã bị phế bỏ, chuyện tiếp theo giao cho các ngươi.”

Khương Tuyết lạnh lùng mở miệng.

Linh Siêu và Nguyên Dương nhất thời làm lễ thật sâu nói: “Chúng ta biết.”

Sau khi Tiên Nhân xuất hiện, tất cả mọi người ở nơi này đã cảm thấy vô cùng rung động rồi, thế nhưng bây giờ lời nói của nàng ta lại khiến cho tất cả mọi người đều ngẩn người một lần nữa.

Trong nháy mắt khi nàng ta xuất hiện, rất nhiều người đều suy nghĩ theo bản năng, chỉ sợ nàng ta chính là vị tiền bối ở phía sau lưng Linh Siêu và Nguyên Dương.

Thế nhưng, bây giờ nàng ta lại nói nhận được mệnh lệnh của vị tiền bối kia mà đến?

Tất cả mọi người của Thánh Địa Tam Tuyệt cũng đều cảm thấy dại ra.

Đây là cái vận đen gì?

Rốt cuộc đã chọc phải một nhân vật kinh khủng như thế nào?

Lúc này, hai người Linh Siêu và Nguyên Dương lạnh lùng nhìn về phía mỗi người của Thánh Địa Tam Tuyệt đang bị uy áp của Tiên Nhân chấn nhiếp đến mức quỳ phục ở trên mặt đất, lạnh như băng nói: “Ban tặng Thánh Địa Tam Duyệt diệt vong.”

Bọn họ vung tay lên.

Đại quân xung phong liều chết.

Đây chính là một chiến trường giết chóc.

“Liều mạng.”

“Để kéo dài Thánh Địa, giết.”

“Thánh Địa không thể nhục.”

Lúc này, lục đại Chí Tôn của Thánh Địa Tam Tuyệt đều ôm lòng liều chết, đánh về phía trước.

Thế nhưng bọn họ lại quá yếu, Linh Siêu và Chí Tôn chỉ cần vung tay lên, bọn họ đã hộc ra máu ngay tại chỗ, mất hết tu vi rồi.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    317

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!