Chương 103: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Tiên Nhân quỳ xuống. (2)

Phiên bản dịch 4659 chữ

“Tổ sư, báo thù, báo thù cho chúng ta.”

Phía dưới, Trường Tôn Liên Thành bi thương quỳ xuống dưới mặt đất, nói: “Thánh Địa Tam Tuyệt chưa bao giờ phải chịu nỗi nhục lớn như thế cả, hơn nữa còn bất kính với ngài nữa, ngài tuyệt đối không thể dung túng cho bọn họ.”

Rất nhiều người của Thánh Địa Tam Tuyệt đều đồng thời kêu lên.

“Xin Sư Tổ ra tay!”

“Xin Sư Tổ ra tay!”

Nhưng mà vào lúc này, trên mặt của Tam Tuyệt Tiên Nhân cũng lộ ra vẻ tự giễu.

“Ra tay? Hỏi thế gian này có ai có tư cách ra tay với vị tiền bối này?”

Hắn ta thở dài nói:

“Hôm nay, Tam Tuyệt mới biết cái gì thực sự là đại đạo… Đáng tiếc mấy nghìn năm tu hành cũng chẳng qua chỉ là bùn đất mà thôi.”

Sau khi nói xong, hắn ta đột nhiên quỳ xuống.

Hướng về phía sơn thôn kia, quỳ xuống đất hành đại lễ!

Đại lễ phục sát đất!

Thấy cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy giật mình.

Không thể tưởng tượng nổi, ngẩn người.

Đây là tình huống gì?

Đường đường là Tam Tuyệt Tiên Nhân, lúc này lại có thể quỳ xuống bái lạy người khác!

Điều này sao có thể?

Hơn nữa, rõ ràng… Rõ ràng hắn phải là kẻ địch mới đúng chứ.

Đối phương thu nhận Nam Phong và Tử Lăng trở thành đồ đệ, hơn nữa lại còn khiến cho hai đại Chí Tôn một bị chết một bị điên, hôm nay cũng bởi vì chuyện đó mà Thánh Địa Tam Tuyệt gần như bị tiêu diệt.

Thế nhưng tổ sư… Lại quỳ lạy người ta?

Tất cả mọi người của Thánh Địa Tam Tuyệt đều hỗn loạn, hoàn toàn hỗn loạn.

Tam Tuyệt Tiên Nhân quỳ xuống hành lễ, bái lạy về hướng thôn Tiểu Sơn, khiến mọi người vô cùng xúc động!

“Tam Tuyệt Tiên Nhân... hắn ta điên à?”

“Là một tiên nhân, chỉ trông về phía thôn sơn đó mà đã bị dọa đến mức quỳ rạp xuống đất rồi?”

“Chuyện này rốt cuộc là sao?”

Người của thánh địa Thái Diễn và thánh địa Tử Dương đều kinh ngạc, không thể hiểu được!

“Rốt cuộc hắn ta đã nhìn thấy thứ gì...”

Linh Siêu và thánh chủ Nguyên Dương cũng vô cùng kinh ngạc.

“Có thể quỳ lạy Lý tiền bối, là vinh dự của hắn ta.”

Khương Tuyết lại nhàn nhạt nói:

“Nếu chân thân hắn ở đây, nhìn thoáng qua, một thân đạo hạnh sẽ lập tức tăng lên một bậc!”

Nghe vậy, mọi người đều lộ vẻ mặt phức tạp.

Vị tiền bối đó thật sự đáng sợ đến mức này rồi sao?

Đám người của thánh địa Tam Tuyệt cũng nhìn ngây ngốc.

Tam Tuyệt tổ sư là cốt cán và là người kế vị cuối cùng của thánh địa Tam Tuyệt bọn họ.

Đối với bọn họ mà nói, Tam Tuyệt tiên nhân chính là tín ngưỡng, là thần linh của bọn họ, cả thánh địa Tam Tuyệt này đều đang truy tìm theo vết chân của Tam Tuyệt Tiên Nhân, mong có một ngày có thể tạo dựng lại vinh quang của Tam Tuyệt Tiên Nhân.

Nhưng bây giờ, tín ngưỡng của bọn họ, thần linh của bọn họ lại quỳ lạy trước kẻ địch.

Lúc này, đạo tâm của vô số chí tôn như vỡ nát.

Tâm thái của vô số con cháu thánh địa Tam Tuyệt đều sụp đổ

Hoàn toàn sụp đổ!

Phía dưới.

Trưởng Tôn Liên Thành nhìn thấy cảnh này, hắn ta liền ngã quỵ xuống đất, hai mắt trống rỗng.

Hắn ta… rốt cuộc đã rước phải cái thứ gì về cho thánh địa Tam Tuyệt thế này?

Thôi rồi.

Lần này thật sự xong rồi.

Lên thiên đàng xuống địa ngục cũng không thể nào cứu chuộc được!

Tam Tuyệt Tiên Nhân tài năng xuất chúng, không hề do dự mà quỳ bái đại lễ trước một thứ không biết là có tồn tại hay không trước mặt bao nhiêu người.

Cho đến khi hành lễ xong, lão ta mới từ từ đứng dậy, trên mặt vẫn còn hiện cảm xúc, nhìn Khương Tuyết nói: “Lần này thánh địa Tam Tuyệt mạo phạm, tiền bối có chỉ thị gì không?”

Khương Tuyết nhàn nhạt nói: “Hắn nói, hắn không còn muốn nhìn thấy thánh địa Tam Tuyệt nữa.”

Tam Tuyệt Tiên Nhân gật đầu, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, không hề có chút gợn sóng.

Lão ta xoay người lại, nhìn về phía hàng nghìn đại quân thánh địa Tam Tuyệt!

“Các ngươi nhờ có ta truyền dạy, mới có được tu vi như ngày hôm nay.”

“Tất nhiên, cũng chính vì thế, các ngươi mới phải rước đại họa ngập trời như này!”

“Ta không thể tha thứ cho các ngươi, cả thế giới này, cũng không ai có thể tha cho các ngươi!”

“Ta động thủ, các ngươi vẫn có cơ hội đầu thai, đây là ân tình cuối cùng ta dành cho các ngươi rồi.”

Tam Tuyệt Tiên Nhân bình tĩnh nói, giống như thuật lại một chuyện chẳng hề quan trọng, sau khi nói xong, lão ta đột nhiên vung tay lên!

Bỗng dưng, gió lốc tiên đạo bắt đầu cuồn cuộn!

Nó trông giống như những cây đao, bao phủ cả quân đoàn thánh chiến của thánh địa Tam Tuyệt!

“Không! Không!”

“Tổ sư tha mạng, tổ sư tha mạng!”

“Bọn ta vô tội, bọn ta vô tội!”

Người của thánh địa Tam Tuyệt lúc này đang kêu gào lên!

Chí tôn quỳ, đại thừa bò lan, khóc rưng rức.

Ai mà ngờ được, cuối cùng bọn họ lại chết dưới tay tổ sư của mình...

Thật không thể chấp nhận được!

Thế nhưng, không ai có thể phản kháng được, không ai có thể ngăn chặn được.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    292

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!