Chương 86: [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Hậu trường ở phía sau. (2)

Phiên bản dịch 4559 chữ

Ở phía sau bức tường kết giới truyền ra những giọng nói mơ hồ của các Tiên Nhân.

Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người Huyền Thiên Giới đều cảm thấy tuyệt vọng.

Xong rồi.

Chẳng lẽ nhóm người của bọn họ… Đã bị định trước là sẽ chết hay sao?

“Ta không muốn chết… Vì sao, vì sao Đệ Nhất Tiên Nhân lại muốn sử dụng ám chiêu như vậy đối với bọn ta?”

“Có thể nói từ nay về sau… Truyền thừa của Nam Vực đã hoàn toàn bị tiêu diệt… Không có Chuẩn Tiên, không có Chí Tôn…”

“Trời xanh ơi, người ác như thế này… Vì sao lại có thể thành tiên?”

Bọn họ gào thét trong đau đớn.

Tà Thần cũng không thể chịu đựng nổi nữa, ngã ở trên mặt đất, phun ra máu tươi, rớt xuống một cảnh giới.

Sắc mặt của cô gái tóc trắng vô cùng tái nhợt, nàng suy yếu quay đầu nhìn về phía Hỏa Linh Nhi.

“Người ở phía sau của Tiên Vực cũng đã xuất hiện, vị tiền bối kia… Vẫn còn không ra tay hay sao?”

Nàng ta mở miệng hỏi.

Mấy người La Minh và Hồng Huyền cũng nhìn về phía mấy người Hỏa Linh Nhi.

Tất cả các Chí Tôn và Chuẩn Tiên đều bị những tiên linh khí vừa mới hấp thu vào trong cơ thể khiến cho đạo hạnh bị hủy diệt, thế nhưng Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng thì vẫn lành lặn không bị thương chút nào cả.

Ngay từ đầu, Vu Khải Thủy cũng nôn ra máu, thế nhưng Hỏa Linh Nhi lập tức cho Vu Khải Thủy tòa Ly Thiên Thần Cung, cho nên tiên linh khí ở bên trong cơ thể của Vu Khải Thủy cũng lập tức bị đè lại.

Cho nên lúc này ba người bọn họ lại ngược lại không bị tổn thương chút nào cả.

Sau khi Hỏa Linh Nhi nhìn thấy Tiên Nhân xuất hiện đã cảm thấy vô cùng sợ hãi rồi, lúc này nghe thấy được lời của cô gái tóc trắng, lập tức phản ứng kịp thời, bước lên một bước nói:

“Lý tiền bối đã có chuẩn bị từ trước.”

Nói xong, trong tay của nàng đột nhiên xuất hiện một cuộn giấy.

Nàng chậm rãi mở cuộn giấy ra.

Hỏa Linh Nhi bước lên một bước, ánh mắt của nàng vô cùng binh tĩnh, còn hơn tất cả các Chí Tôn và Chuẩn Tiên đang đứng ở nơi này, rốt cuộc cũng mở ra cuộn giấy ở trong tay.

Trong nháy mắt khi trang giấy dần dần được mở ra, trang giấy lập tức rời khỏi tay của nàng, chủ động bay lên trên bầu trời.

Trang giấy dần dần mở ra, trong nháy mắt, tất cả mọi người đều có một loại ảo giác, dường như biển cả mênh mông, hồng hoang tái hiện lại.

Một cỗ kiếm ý ngút trời đột nhiên hoành hành ngang dọc ở bên trên bầu trời rộng lớn, khí thế vô địch, khiến cho cả bầu trời phải run rẩy.

“Nhất!”

Chữ thứ nhất xuất hiện.

“Ầm!”

Chỉ một thoáng chốc, trên bầu trời, vô số đám mây ầm ầm vỡ ra, hóa thành một mảnh phế tích.

Lúc này trong mắt của Chân Tiên đang ngồi ở bên trên đám mây cũng lóe lên một tia sợ hãi, tiên vân mà hắn ta đang ngồi cũng vỡ tan.

Bản thân của hắn ta lập tức bị tia kiếm ý kinh khủng vô song này ép đến mức nhanh chóng rơi xuống.

Sau khi bức tranh thư pháp này xuất hiện, khắp bầu trời này đã không còn chứa bất cứ sự tồn tại nào nữa, tất cả những đám mây ở trên bầu trời đều vỡ tan, ngay cả Chân Tiên cũng không thể nào né tránh được.

Hắn nhanh chóng rơi xuống, rốt cuộc cũng rơi vào trên dãy núi Thương Ly, ngẩng đầu nhìn về phía trên trời cao, sợ hãi đến mức cứng đờ cả người.

“Kiếm!”

Chữ thứ hai xuất hiện.

“Rầm rầm rầm…”

Bầu trời nổ tung, lấy chữ này làm trung tâm, kiếm ý hoành hành ngang dọc, trực tiếp xuyên qua không gian chín vạn dặm.

Lúc này, toàn bộ bầu trời của Nam Vực đều giống như có một thanh kiếm tuyệt thế chém ngang, mây trời nghìn dặm bị chém vỡ nát, hàng tỉ sinh linh đều nhịn không được run rẩy, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời.

Bầu trời vô hình, nhưng ở trong lòng của tất cả mọi người đều cảm nhận được, giống như có một thanh thần kiếm vô song từ ngàn xưa đang nằm ở bên trên bầu trời của toàn bộ Nam Vực.

Trong nháy mắt, toàn bộ Nam Vực đều sôi trào, rung động.

Vô số tông môn sợ hãi.

Nam Vực, ở một nơi nào đó, đại quân của Thánh Địa Tam Tuyệt đang phát động Thánh Chiến cũng chợt dừng lại, Tông Chủ và một đám Chí Tôn đều cảm nhận được kiếm ý truyền từ bên trên bầu trời, tất cả mọi người đều lạnh run, ngẩn người.

. . .

Mà giờ phút này, ở trên Đăng Tiên Đài.

“Áp!”

Chữ thứ ba xuất hiện.

“Thình thịch thình thịch…”

Chín vạn dặm bầu trời, từ trên xuống dưới, kiếm ý kinh khủng giống như biến thành một một dải ngân hà rơi xuống từ cửu thiên, sau khi sụp đổ, không có cách nào ngăn cản nổi.

“Phịch!”

“Phịch phịch!”

Tất cả các Chí Tôn và Chuẩn Tiên ở phía dưới đang ngẩng đầu nhìn về phía bức tranh thư pháp này đều nhịn không được trực tiếp quỳ xuống.

Nằm rạp ở trên mặt đất, đầu cúi xuống phía dưới, cả người đều run rẩy, giống như một con kiến nhỏ bé, đột nhiên cảm nhận được uy thế của một con cự long viễn cổ.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân của Tâm Cảnh Vô Cực

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    378

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!