“Thật là đáng sợ, từ lúc nào mà Huyền Thiên Giới lại xuất hiện một nhân vật như vậy…”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều tràn đầy phức tạp.
La Minh và Hồng Huyền nhìn về phía bức tranh thư pháp ở trong tay của Hỏa Linh Nhi, phục sát đất, ở trong lòng của hai người đã thực sự vô cùng ngưỡm mộ.
“Vốn dĩ chúng ta chỉ cho rằng thực lực của Lý tiền bối ngang ngửa với Tiên Nhân mà thôi, bây giờ xem ra chỉ sợ chúng ta căn bản không thể nảo tưởng tượng nổi thân phận thực sự của hắn…”
“Mà ngay cả Chân Tiên, ngay cả tông môn của Tiên Vực cũng đều phải thần phục ở dưới bức tranh thư pháp của hắn…”
Trong mắt của La Minh đã hoàn toàn sùng bái.
“Chắc chắn Lý tiền bối là một đại nhân vật ở bên trên Tiên Giới, có thể chém nát bức tường kết giới… Trong truyền thuyết của Tiên Đạo cũng hiếm thấy…”
Hồng Huyền cũng mở miệng, chỉ nghĩ lại thôi cũng cảm thấy đáng sợ.
May mà, may mà Thánh Địa Thái Diễn của bọn họ đứng cùng một phía với vị tiền bối này.
“Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp vị đại nhân vật ở phía sau lưng của Hỏa Quốc rồi…”
Thánh Chủ Linh Siêu Chí Tôn của Thánh Địa Thái Diễn chỉ biết cười khổ một tiếng, nhìn về phía Nguyên Dương Chí Tôn nói: “Ngay cả khi mà tổ sư của Thánh Địa chúng ta xuất hiện một lần nữa, sợ rằng cũng phải nhượng bộ lui binh mà thôi…”
Đối với các Thánh Địa mà nói thì tổ sư chính là tín ngưỡng của bọn họ, là sự kiêu ngạo của bọn họ.
Bây giờ, lão ta lại nói ra những lời ấy, đủ để có thể thấy chuyện này đã chấn động đến mức như thế nào rồi.
“Một vị tồn tại như vậy chắc chắn là đến từ trong Tiên Vực, chẳng qua chúng ta đều chỉ là một con cờ ở trong tay của hắn mà thôi…”
Nguyên Dương Chí Tôn mở miệng, vẻ mặt nghiêm trọng vô cùng, lúc này đang suy đoán, lại nhìn về phía Mộ Phần Chí Tôn bây giờ đã bị nhuộm đỏ bởi máu của Chuẩn Tiên, nói: “Chắc chắn, có người đang âm mưu chuyện gì đó ở toàn bộ Nam Vực, thậm chí toàn bộ Huyền Thiên Giới.”
“Mà tất cả chuyện này cũng không tránh khỏi được ánh mắt của vị tồn tại kia, cho nên hắn mới ban tặng Vạn Sơn Tụ Long Đồ, để cho chúng ta đi vào bên trong, đồng thời câu ra Chân Tiên ỏ phía sau, giết chết trong một lần.”
“Thật là một bàn cờ lớn, thật là khí phách… Thánh Địa là mồi, Chân Tiên đền tội…”
Trong giọng nói của hắn tràn đầy sự tôn kính.
“Buồn cười ở chỗ, trước đây chúng ta còn tưởng rằng mục tiêu của vị tiền bối này chỉ là tên Tà Thần kia, bây giờ xem ra, đối với vị tiền bối kia thì cái gọi là Tà Thần căn bản cũng chỉ là một cọng cỏ ở ven đường mà thôi, không, ngay cả một cọng cỏ cũng không bằng.”
Linh Siêu Chí Tôn cười khổ.
Bây giờ ngoảnh đầu nhìn lại, phán đoán của bọn họ đối với vị tiền bối này ngay từ lúc đầu đã thực sự là vô cùng vô lý.
Đẳng cấp của đối phương, những người ở tầng thứ như bọn họ căn bản không có cách nào nhìn thấu được.
Tất cả các Chí Tôn đều cảm thấy rung động, đồng thời cũng cảm thấy mừng rỡ.
“Những linh lực làm loạn ở trong cơ thể của ta đã biến mất rồi, thực lực của ta đang dần dần khôi phục lại.”
“Bức tranh thư pháp kia đã tiêu diệt hết tất cả sức mạnh âm tà.”
“Chân Tiên vừa chết, linh lực cho hắn ta lưu lại cũng tự nhiên tiêu tan thành mây khói.”
Cảm giác sợ hãi không thể làm gì được do bị rơi xuống cảnh giới thấp hơn lúc nãy đã biến mất rồi.
“Chân Tiên đền tội, nhất kiếm phá Tiên Vực… Rốt cuộc vị tiền bối này là một tồn tại như thế nào? Khiến cho những người khác phải nể phục khí khách…”
Cô gái tóc trắng cũng lẩm bẩm nói, nàng ta quay đầu, nhìn về phía Hỏa Linh Nhi, nói: “Có thể dẫn ta đến bái kiến vị tiền bối này hay không?”
Vẻ mặt vô cùng trịnh trọng.
Hỏa Linh Nhi nghe vậy, hơi ngẩn ra, cô gái này cũng là một vị Chí Tôn Chuẩn Tiên Đệ Nhất…
Được tính là một trong những nhân vật đứng đầu trong Huyền Thiên Giới.
Hôm nay cũng muốn đi bái kiến Lý tiền bối…
“Nếu như có thể, ta cũng muốn bái kiến vị tiền bối nay, xin ba vị hay để cho chúng ta có một cơ hội.”
Lúc này, Linh Siêu Chí Tôn và Nguyên Dương Chí Tôn cũng nhìn về phía ba người Hỏa Linh Nhi mở miệng.
Vẻ mặt của bọn họ đều vô cùng cung kính.
Mặc dù mấy người Vu Khải Thủy và Mộ Thiên Ngưng cũng chẳng qua chỉ có cảnh giới Đại Thừa Cảnh mà thôi, thế nhưng bọn hắn cũng không dám không tuân theo, bởi vì người ở sau lưng của Mộ Thiên Ngưng chính là vị tiền bối kia.
Hỏa Linh Nhi nhìn về phía của Vu Khải Thủy và Mộ Thiên Ngưng, trong mắt có chút do dự.
“Thiên Ngưng, ngươi cảm thấy như thế nào?”
Vu Khải Thủy cũng cảm thấy chần chừ, nhìn về phía Mộ Thiên Ngưng.
Trên thực tế, ngay từ đầu người được Lý tiền bối sủng ái chính là Mộ Thiên Ngưng.
Mà ngay cả Hỏa Linh Nhi, mặc dù sau này cũng chiếm được rất nhiều sự ban thưởng của Lý tiền bối, thế nhưng nàng cũng hiểu rất rõ, nếu như không có Mộ Thiên Ngưng thì tất cả thứ này là không thể nào có được.