Cố Trường Ca híp mắt lại, thế nhưng cũng ngay lập tức trở lại bình thường.
Người đến chính là tông chủ của Tử Cực Đan Tông, Tử Nghiên tông chủ, thân nữ nhi lại nắm giữ cả một Tử Cực Đan Tông rộng lớn, thậm chí nghe nói còn cực kỳ nổi danh ở trên thượng giới, thủ đoạn rất kinh người.
Mặc dù nhìn trông có vẻ trẻ trung, thế nhưng thực sự chỉ là dùng thuật trú nhan mà thôi.
Tuổi thật có khi còn đáng tuổi tổ tiên của Cố Trường Ca.
Thực ra lúc đến, hắn đã suy nghĩ để Lâm Thu Hàn bái người này làm thầy.
Cho đến giờ mình lại đưa tới tận cửa, khiến hắn bớt tốn công sức.
“Trường Ca thiếu chủ thật có lòng, đưa một mầm giống tốt như vậy tới Tử Cực Đan Tông, thật sự là đã giải quyết được vấn đề cấp bách của Tông ta.
Tử Nghiên tông chủ bước vào trong cung điện, cười nói, giọng nói rất dịu dàng, cử chỉ thì càng sâu sắc khó đoán.
Nàng quan sát Cố Trường Ca, giống như muốn nhìn thấu hắn.
Về vị trí tôn trẻ tuổi của Cố Gia mà trên thượng giới đang đồn đại rất nhiều này, trong đầu nàng luôn có nhận định rằng hắn tính tình lạnh lùng vô tình, chỉ thích tu luyện.
Chuyện lớn xảy ra ở Trường Sinh Cố Gia mười mấy năm trước, các đại gia tộc ở trên thượng giới đều biết, mặc dù rất nhanh đã bị ỉm đi, thế nhưng nàng cũng nghe ngóng được không ít.
Nghe nói chính là do người thanh niên trẻ trước mặt này gây ra.
“Tử Nghiên tiền bối trêu đùa rồi, vãn bối chẳng qua chỉ là mượn hoa hiến phật mà thôi, Tử Cực Đan Tông hiện giờ cũng chính là nơi tốt nhất mà Thu Hàn nên đi theo.”
Cố Trường Ca sắc mặt tự nhiên, nói.
Nghe đến lời này, Tử Nghiên tông chủ chẳng tỏ thái độ gì mà chỉ cười một tiếng, tin đồn là thật hay giả nàng không biết, thế nhưng nàng nhìn ra được người thanh niên trước mặt này rất thông minh, thủ đoạn bất phàm.
Ngoài ra, tu vi cũng cực kỳ cao thâm, giới trẻ hành tẩu bên ngoài bây giờ chỉ e là không tìm thấy mấy người có thể so sánh với hắn.
Đẹp trai nho nhã, điềm tĩnh ôn nhu.
Đây là nhân vật không hề đơn giản.
“Đây là Tử Cực Lệnh của Tử Cực Đan Tông ta, ở bên ngoài có thể tùy ý điều khiển đan sư của Tử Cực Đan Tông ta trở thành người của Trường Ca thiếu chủ.
“Cho dù là các vị trưởng lão đứng đầu của Tử Cực Đan Tông ta, Trường Ca thiếu chủ cũng có thể mượn Tử Cực Lệnh này ra hiệu lệnh, có điều chỉ có một lần cơ hội mà thôi.”
“Trường Ca thiếu chủ đã dẫn tiểu cô nương này tới đây, ân tình này, Tử Cực Đan Tông ta đương nhiên là khắc sâu trong lòng.”
Ngay lập tức, Tử Nghiên tông chủ nói, trong tay đột nhiên xuất hiện thêm một vật.
Đây là lệnh bài có khắc hoa văn đan đạo, không biết dùng loại tiên kim nào tạo thành, trông rất cổ xưa.
Hai chữ Tử Cực to đùng hiện lên một cách rõ nét.
“Tông chủ…”
Tất cả trưởng lão trong đại điện ngay lập tức mặt đều biến sắc, không ngờ tông chủ lại đem Tử Cực Lệnh quan trọng như vậy cho Cố Trường Ca.
Việc này chứng tỏ cho điều gì? Quả thật là không cần giải thích cũng biết rồi.
Thậm chí đối với rất nhiều thế lực ngoại giới mà nói, vật này của Tử Cực Đan Tông giống như nhìn thấy tông chủ của Tử Cực Đan Tông giá lâm,
Cố Trường Ca cho dù thân là thiếu chủ Cố Gia, đưa hạt giống tốt Lâm Thu Hàn đến cho bọn họ, có ân lớn với Tử Cực Đan Tông.
Thế nhưng cũng không đáng để họ làm như vậy.
“Ồ, vãn bối lại vô lễ rồi.”
Nhìn thấy vật này, Cố Trường Ca đương nhiên sẽ không từ chối, Tử Cực Lệnh đại diện cho thứ gì, hắn cũng rất rõ.
Nói không hề khách sáo, chỉ cần ở trên lãnh thổ đan đạo của thượng giới, Tử Cực Lệnh đều có thể ra lệnh cho đại đa số đan sư, nó có một sức mạnh thật đáng sợ.
Thứ đồ tốt thế này, Tử Nghiên tông củ lại đưa thẳng cho hắn, đúng là khiến cho hắn có chút ngạc nhiên.
Tuân theo nguyên tắc người không vì mình trời tru đất diệt, Cố Trường Ca đương nhiên là nhận rồi.
Sau này cần đan dược gì, cứ lôi Tử Cực Lệnh ra tìm đến đan sư của Tử Cực Đan Tông là được rồi, thậm chí ngay đến cả nguyên liệu cũng không cần chuẩn bị.
Giống một loạt như Tụ Thần Đan, Hoa Linh Đan, Bách Tán Đan cái gì đó…
Hơn nữa Cố Trường Ca cũng biết, ẩn ý sau câu nói của Tử Nghiên tông chủ chính là một cái Tử Cực Lệnh để hắn bán Lâm Thu Hàn cho Tử Cực Đan Tông bọn họ rồi.
Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn có chút ý vị xấu xa.
Làm một kẻ bị oan thì không muốn,lại cứ muốn làm mấy chuyện vô dụng này.
Nếu hắn đã dám đưa Lâm Thu Hàn tới đây thì đương nhiên sẽ không sợ nàng ta phản bội mình.
“Thu Hàn, đây là tông chủ của Tử Cực Đan Tông, sau này nàng ấy chính là sư tôn của ngươi, cố gắng cùng nàng ấy học luyện đan…”
Sau đó, Cố Trường Ca mỉm cười, xoa xoa mái tóc của Lâm Thu Hàn, không hề đề cập đến chuyện giao Lâm Thu Hàn cho Tử Cực Đan Tông.
Ngoài ra, Tử Cực lệnh đã nằm trong tay hắn, còn muốn quay về sao?
Nghĩ nhiều quá rồi.
Làm người tốt thì không muốn, còn muốn tự mình tranh dành chút lợi ích này.
Hắn lại muốn tặng cho tông chủ của Tử Cực Đan Tông người tốt này.
“Ừm ừm, công tử yên tâm đi! Thiếp nhất định không phụ kỳ vọng của công tử.”
Lâm Thu Hàn ngoan ngoãn nói, bởi vì hành động thân mật của Cố Trường Ca khiến cô có chút nóng mặt.
Thấy Cố Trường Ca làm bộ dạng có ý không để ý tới mình.
Sắc mặt của Tử Nghiên tông chủ khẽ đơ ra, có chút ngạc nhiên, thế nhưng rất nhanh cũng đã trở lại bình thường.
Thế nhưng…cảm giác đồ đã chót đưa ra không thể lấy lại được nó thế nào nhỉ?
Trong lòng nàng đột nhiên ngầm có chút hối hận, vì sao lại cảm thấy Cố Trường Ca là người tốt.
Quả nhiên da mặt dày thật, ngay đến cả nàng cũng vô thức cảm thấy Cố Trường Ca không phải là người xấu.
Có điều Tử Nghiên tông chủ cũng tin, để Lâm Thu Hàn ở lại bên cạnh Tử Nghiên để nàng ta dốc lòng dạy bảo, chỉ cần một khoảng thời gian, nàng đương nhiên sẽ có tình cảm với tông môn.
Cố Trường Ca định để cho Tử Cực Đan Tông giúp hắn bồi dưỡng người, đương nhiên sẽ hụt hẫng.