“Tiểu thư, người không sao chứ…” Lão bộc bên cạnh ân cần hỏi han.
“Phúc bá, ta không sao, chỉ là tức quá mà thôi, Cố Trường Ca không giết ta, nhưng cứ chọc tức ta.”
Cố Tiên Nhi nghiến răng nghiến lợi, hễ nhắc tới Cố Trường Ca một cái, liền không kìm được mà nổi giận, sát ý đằng đẵng.
Phúc bá chỉ biết cười khổ, nói: “Tiểu thư, có thể giữ được mạng là tốt lắm rồi, đừng quên những năm gần đây hắn luôn tìm kiếm hành tung của chúng ta, muốn giết chết người.”
“Nhưng hôm nay thật là kỳ quái, lại không động thủ, lẽ nào lý do là do bản tộc bên đó?”
Nghe thấy vậy, Cố Tiên Nhi lắc đầu, nói: “Cho dù hắn ra tay, ta cũng không sợ hắn, đừng quên trên người ta có rất nhiều bảo vật mà sư tôn ban cho.”
“Lão bộc chỉ nghi hành vi của Cố Trường Ca so với trước lại thay đổi không ít, có điều tâm địa độc ác thì vẫn chẳng thay đổi… Vừa rồi lúc ra tay giết người, ánh mắt vẫn không thay đổi, hoàn toàn coi như đang giết một con kiến vậy…”
Phúc bá than thở: “Tiểu thư sau này hành vi của người ở Đạo Thiên Tiên Cung phải cẩn trọng hơn, Cố Trường Ca là đệ tử trân truyền, đối phó với người rất dễ dàng.”
…
Chuyện xảy ra trước sơn môn của Đạo Thiên Tiên Cung, rất nhanh đã gây lên một làn sóng dư luận, giống như mọc thêm đôi cánh, nhanh chóng lan truyền đến các địa.
Cố trân truyền biến mất nửa năm đã quay về rồi.
Vô số tu sĩ kinh hoàng, không thể tưởng tượng nổi.
Dưới chân sơn môn, một chưởng đánh cho đệ đệ của Kim Trụ sụp đổ, nguyên nhân chính là do một thiếu nữ áo xanh hư hư thực thực tộc nhân nhà họ Cố.
Thiếu nữ áo xanh hình như là muội muội của Cố trân truyền, nhưng không biết vì sao, giữa hai người hình như có mâu thuẫn.
Đệ đệ của Kim Trụ không biết tốt xấu đi ức hiếp nàng, bị Cố Trường Ca đúng lúc quay lại dùng nhất chưởng đánh đến tan xác thành huyết vụ.
Chuyện này đã chấn động tới khắp nơi, thậm chí truyền đi các địa.
Lúc đó, thực lực mà Cố Trường Ca thi triển đã thu hút rất nhiều sự quan tâm, được lưu ảnh thạch ghi chép lại.
Chuyện này đối với rất nhiều người mà nói mới là điều quan trọng nhất.
Tranh đấu của đại thế, quần tinh sáng chói, thiên kiêu vô số, rất nhiều thế hệ diện thế cũng tràn đầy khí vận, xuất hiện rất nhiều thiên tư xuất chúng.
Thế hệ trẻ ai cũng muốn là kẻ đứng đầu, nổi danh thượng giới, chấn nhiếp thiên hạ.
Một chưởng tiêu diệt Hư Thần Cảnh.
Chiến tích như vậy đã đủ để chứng tỏ sự đáng sợ của Cố Trường Ca, những kẻ ếch ngồi đáy giếng cũng có thể thấy được một chút.
Chuyện này đã dấy lên một sự trấn động.
….
Khu vực trung tâm của Đạo Thiên Tiên Cung.
Thần Đảo Tiên Phong vô số, thác nước mờ ảo, sương khói lượn lờ, ánh sáng giao thoa, mang đầy không khí của một gia tiên lâu đời.
Trên đỉnh núi mênh mông hùng vĩ, một cung điện Lâu Vũ trải dài, kiến trúc tọa lạc, tu sĩ ra vào, vô cùng náo nhiệt.
Ngọn núi này tên là Cô Tuyệt Phong, là nơi ở của Kim Trụ, đệ tử trân truyền hiện giờ của Đạo Thiên Tiên Cung.
Trong một tòa cung điện rộng lớn, sương trắng mờ mịt.
Một thanh niên khoác kim bào đang ngồi khoanh chân, trên trán có sừng màu vàng kim, mang đầy ý vị lẽ phải, thần uy phá hủy được mọi thứ.
Linh khí xoay chuyển quanh người hắn, trở thành một vòng xoáy nhỏ, được hắn hấp thụ vào trong cơ thể.
Cơ thể hắn lập tức xuất hiện một tầng kim quang, hóa thành từng vòng xoáy nhỏ màu vàng kim.
Trong mỗi một vòng xoáy nhỏ đều có một hư ảnh của một tôn tiên đang ngồi khoanh chân, trông giống như đang tụng kinh.
Xung quanh cơ thể hắn phù văn vô tận trông rất quỷ dị.
Hiển nhiên, đây là một môn cổ thiên công cường đại đáng sợ.
Sau lưng hắn, chính là hư ảnh của cự thú kim sắc ẩn ẩn hiện hiện, đang lưu chuyển.
Chiếc miệng rộng há ra, giống như một cái hố đen ngòm, Thái Dương Thần Uy vô tận xuyên qua cung điện bị hắn nuốt chửng vào trong cơ thể.
Kẻ này chính là một vị trân truyền khác của Đạo Thiên Tiên Cung thời điểm hiện tại, tên là Kim Trụ, cũng là chí tôn trẻ tuổi, thực lực cũng có một không hai so với kẻ đồng trang lứa.
Thời khắc này, trong hư vô trước mặt hắn.
Một đạo nguyên thần có pháp khí bao quanh, ở trước mặt hắn lộ vẻ độc ác, phẫn nộ, nói: “Ca ca, huynh nhất định phải báo thù cho ta! Cố Trường Ca đó ức hiếp người quá đáng, ta không chọc giận hắn, hắn dùng một chưởng đánh ta tan xác, nếu như không phải có pháp khí mà trong tộc ban cho, ta sớm đã chết ở đó rồi.”
Chính là Kim Vũ lúc đó ở trước sơn môn bỏ chạy.
Hắn vô cùng oán hận Cố Trường Ca, nếu không nghiền nát hắn thì khó mà dập tắt oán hận này của hắn.
Trước mặt mọi người lại bị nhục nhã như vậy, giống như là giết chết hắn vậy!
“Chuyện này nói ra là do ngươi tự mình chuốc lấy, rảnh quá đi gây chuyện với muội muội của Cố Trường Ca làm gì?”
“Chuyện bên ngoài ta đã biết rồi.”
Nghe thấy vậy, thanh niên khoác kim bào mở chừng mắt ra, vẻ mặt lạnh lùng, nói: “Có điều Cố Trường Ca ức hiếp người quá, sau lưng hắn cho dù có Cố Gia thì có sao chứ, Kim Giác Nhất Tộc ta cũng không phải là dễ ức hiếp như vậy.”
“Ta sẽ lấy lại công đạo cho ngươi.”
“Có điều không phải là bây giờ, thực lực của Cố Trường Ca có vẻ đã đột phá Phong Vương Cảnh rồi, Cổ Thiên Công của ta đây vẫn chưa đột phá, ta không phải là đối thủ của hắn.
Nghe thấy vậy, Kim Vũ có chút vui mừng: “Đa tạ ca ca, ta chỉ đợi ca ca báo thù cho ta, nhất định phải khiến cho Cố Trường Ca hối hận!”
Kim Trụ gật đầu, không nói gì thềm.
Thế nhưng trong lòng hắn lại rất cẩn trọng.
Cố Trường Ca chắc chắn là kẻ địch mạnh, không thể khinh xuất.
Khoảng thời gian này, hắn gặp không ít cơ duyên, ngưng tụ được hư ảnh pháp thân của tổ tiên, thực lực đã tăng lên rất nhiều, vốn tưởng có thể báo thù thương thế nặng nề ngày đó.
Không ngờ thực lực của Cố Trường Ca cũng tăng lên nhanh như vậy, lại đột phá được Phong Vương Cảnh rồi.
Hiện tại hắn mới là Phong Hầu Cảnh Hậu Kỳ.
Có điều hắn vẫn có niềm tin, đến lúc đó đột phá phong hầu cảnh điên phong, rồi kết hợp với thiên công và không ít những con át chủ bài của hắn, chắc chắn có thể chiến với Cố Trường Ca.