Giờ phút này, bọn hắn cũng đang thảo luận.
" Khuê nữ nuôi vài chục năm, cứ như vậy chạy đi, lần sau trở về cũng không biết là bao lâu. . ."
"Đây là ân oán của nàng cùng tiểu tử kia, chúng ta thật sự không xen vào được. Chỉ là tính cách của Tiên Nhi quá thiện lương thiên chân, lại là nữ hài tử, cảm giác nàng sẽ chịu nhiều thiệt thòi, không ngờ một đám người như chúng ta lại dạy dỗ ra đệ tử có tính cách như thế này. . ."
"Tính cách không quan trọng, mà ta cảm thấy tính cách Tiên Nhi rất tốt." Một bà lão khuôn mặt đầu nếp nhăn nghe vậy lập tức phản bác, trừng mắt nhìn đám người còn lại.
"Nàng vốn chú định là con cưng của đại đạo, bản thân sinh ra sẽ hưởng thụ tất cả yêu thương, kết quả trên lưng lại mang theo cừu hận như thế, vị ca ca kia của nàng ngược lại tuổi còn nhỏ mà lạnh lùng tuyệt tình như vậy."
"Ngẫm lại thế hệ Cố gia ngàn vạn năm tươi đẹp, đời này sao lại xảy ra chuyện như vậy cơ chứ."
Những người này đứng ở cửa ra vào thôn trò chuyện với nhau, vô cùng lo lắng cho Cố Tiên Nhi.
Cảm giác này giống như khuê nữ nuôi vài chục năm đột nhiên một ngày muốn rời khỏi nhà, không biết bao lâu mới trở về.
Bọn họ không khỏi nổi lên sự lo lắng xót xa của phụ mẫu cho nữ nhi của mình.
“Sợ rằng khi nàng trở về, bên người còn mang theo nam nhân. . . Ta sợ sẽ nhịn không được chặt nam nhân kia ra thành trăm mảnh."
"Lão phu bấm ngón tay tính toán, việc này thật sự chưa chắc. . ."
Người mù bỗng nhiên cảm giác một trận đau nhức.
Thượng giới phồn thịnh chi địa vô cùng bao la.
Có thể chia làm Nội Vực, Trung Vực, Ngoại Vực.
Mỗi khi vực này được phân chia tựa như Kim Tự Tháp vô cùng sâm nghiêm.
Nội Vực mênh mông vô ngần, tài nguyên vô số, đạo thống san sát, vô cùng phồn thịnh, đồng thời cũng là nơi những thế lực Bất Hủ đại giáo, vô thượng đạo thống tọa lạc.
Trung Vực mặc dù không thể so với Nội Vực, nhưng cũng có được lãnh thổ vô tận, tài nguyên dồi dào.
Về phần Ngoại Vực, mặc dù không thể so với trước Nội Vực, Trung Vực, nhưng vẫn là vùng đất thượng giới cực kì phồn thịnh phong phú, thế lực đạo thống đông đảo, quan hệ cực kì phức tạp.
Mà tại biên giới của ngoại vực, đại bộ phận đều là các khu vực giao giới với hạ giới, vô cùng xa xôi, phần lớn phi thăng giả từ hạ giới đều sẽ xuất hiện ở đây.
Nơi này cũng là nơi tất cả các thế lực lớn thích nhất, dù sao có thể bắt sức lao động miễn phí, đây là nơi tốt nhất để tuyển người lao động tay chân , dù là đào khoáng hay bất cứ việc gì, cần người thì có thể đến đây chọn.
Mà tu sĩ phi thăng từ hạ giới nếu có thiên phú không tệ, cũng có thể được thu vào bồi dưỡng trong tộc.
Ngoại trừ mấy nơi giới hạn sinh mệnh, nơi sinh cơ tàn lụi, không có sinh linh có dũng khí tới gần ra, những khu vực còn lại thật ra có rất nhiều bóng dáng tu sĩ.
Lúc này, Ngoại Vực Tây Lăng Châu.
Trên bầu trời cao vút, thân ảnh của Minh lão từ từ xuất hiện.
" Dựa theo chỉ dụ của thiếu chủ, Cố thị nhất mạch bị lưu đày năm đó, hẳn là đến Tây Lăng Châu. . ."
Minh lão nói xong, nhanh chóng tìm kiếm trong khu vực này.
Ngoại Vực phân chia địa giới thành các châu, mỗi châu có lãnh thổ trăm vạn dặm, thậm chí ngàn vạn dặm.
Thiên Thần ở chỗ này đã có thể tọa trấn một phương, Thiên Thần đã là nhân vật không thể địch nổi rồi, về phần Thần Vương, rất ít lộ diện ở Ngoại Vực.
Hắn không che giấu khí tức của mình bây giờ.
Oanh!
Uy áp đáng sợ của Thần Vương cảnh lập tức triển lộ, tựa như thần linh cao cao tại thượng, trong nháy mắt kinh động đến không ít cường giả bên trong tòa thành cổ này
Những tu sĩ trong tòa thành lớn này run sợ, run rẩy không thôi.
"Một Thần Vương cường giả sao lại hiện thân nơi này? Đây cũng quá dọa người đi. . ."
"Người này rốt cuộc lai lịch ra sao?" Vô số tu sĩ chấn kinh, sợ hãi.
Thiên Thần đã là cường giả cao cao tại thượng, có thể ngạo nghễ coi thường tất cả tu sĩ, chớ nói chi là Thần Vương cường giả.
Rất nhanh một đám Thiên Thần cảnh xuất hiện ở trên không vô cùng cung kính, kính sợ.
Ngoại Vực có rất ít Thần Vương sẽ xuất hiện ở đây, đã xuất hiện chắc chắn là có mục đích.
"Xin hỏi tôn thượng, vì chuyện gì mà tới đây?"
Bọn hắn cung kính hỏi.
" Ta phụng mệnh thiếu chủ nhà ta đến đây tìm kiếm tộc nhân Cố gia, các ngươi có biết Tây Lăng Châu chỗ nào có người họ Cố không?"
Minh lão thản nhiên nói.
"Người họ Cố. . ."
Bên trong tòa thành khổng lồ, Cố Tiên Nhi rời khỏi từ Tiên Khí Chi Địa, nghe nói như thế cơ thể lập tức căng thẳng.
Nàng vừa muốn đến tìm kiếm tộc nhân nhất mạch bị lưu vong kia, không nghĩ tới đụng phải loại chuyện này.
Thiếu chủ?
Người họ Cố?
Quả nhiên là vị ca ca thân yêu kia của ta!
Cố Tiên Nhi nói đến hai chữ “thân yêu” không khỏi nghiến chặt răng.
"Tiểu thư. . ." lão bộc sau lưng nàng, sắc mặt cũng thay đổi.
"Ta làm sao vừa mới rời khỏi Tiên Khí Chi Địa, liền có người tìm tới?" Cố Tiên Nhi bất động thanh sắc, đại mi nhíu chặt.
Nàng liếc mắt nhìn tiểu Điểu đang ngủ gục trên vai mình, đây là hung thú cường đại cùng đi ra khỏi Tiên Khí Chi Địa , cũng là phương tiện di chuyển của nàng.
Thực lực mặc dù rất mạnh.
Nhưng đối mặt với cường giả Thần Vương cảnh, nàng không biết có thể địch lại hay không.
Mà vị lão bộc này của nàng, thực lực cũng chỉ là Hư Thần Cảnh thôi.
Chẳng lẽ nhanh như vậy, đã phải sử dụng những đồ vật mà các sư tôn đưa cho ?
Cố Tiên Nhi quyết định án binh bất động, trước xem thử hắn rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì.