Thấy Trần Đạo Huyền nói về chính sự, Trần Tiên Hạ nghiêm túc nói: "Khi danh tiếng của cửa hàng Hồng Âm chúng ta càng ngày càng vang dội, tán tu đến cửa hàng chúng ta mua phi kiếm cũng càng ngày càng nhiều.
Vì không để đắc tội những lão phu tán tu này, ta chỉ có thể rút ngắn khoảng thời gian rút thăm trúng thưởng, ngắn ngủi chưa tới hai tháng đã bán sạch năm mươi khẩu phi kiếm.”
Trần Tiên Hạ dang tay ra vẻ bất đắc dĩ.
Hồng Âm phi kiếm cửa hàng không có phi kiếm để bán, Trần Tiên Hạ không thể đứng yên ở tán tu phường thị.
Vì thế chỉ còn cách dùng Thương Long hào của gia tộc trở về Song Hồ đảo lấy thêm một lô hàng nữa.
Thấy bộ dạng này của hắn, Trần Đạo Huyền mím môi cười nói: "Ngài về thật không đúng lúc, phi kiếm sản xuất trong khoảng thời gian này, phần lớn ta đều mang đi giao dịch với Giao nhân tộc.”
Trần Tiên Hạ đang chuẩn bị hỏi việc này, không nghĩ tới Trần Đạo Huyền lại chủ động nói ra, hắn tiến lên hai bước vẻ mặt kích động nói: "Như thế nào? Lần này gom đủ linh thạch bồi dưỡng linh mạch rồi sao?”
Trần Đạo Huyền gật gật đầu chắp tay nói: "May mắn không làm nhục mệnh! "
“Ha ha! Ha ha ha ha ha!”
Trần Tiên Hạ cuồng tiếu, tiếng cười tùy ý như này, Trần Đạo Huyền nhớ rõ chỉ có lần trước Trần Tiên Hạ biết được Dung Linh Lô luyện khí biến thái mới phát ra.
Thậm chí hôm nay Trần Tiên Hạ còn vui vẻ hơn ngày đó.
Nếu như nói Dung Linh Lô vừa mới được chế tạo ra, Trần Tiên Hạ chỉ là thấy được hy vọng gia tộc bồi dưỡng ra linh mạch.
Mà là tại thời điểm này, hy vọng đó trở thành sự thật.
Trần gia thật sự có linh mạch thuộc về mình.
Trần gia đặt chân 300 năm ở Song Hồ đảo, cuối cùng cũng có được nền móng truyền thừa.
Sau này, trừ phi Vạn Tinh Hải xảy ra biến cố trọng đại, nếu không chỉ cần có linh mạch trong tay, Trần thị sẽ không đoạn tuyệt truyền thừa.
Điều này làm cho Trần Tiên Hạ tâm nguyện được đền bù, như thế nào lại không kích động.
Hiện tại, Trần Tiên Hạ đều có chút hối hận, sớm biết liền để cho Trần Đạo Huyền sớm một chút tới tìm hắn.
Nhưng nghĩ lại lúc này biết cũng không muộn, liền nắm chặt tay Trần Đạo Huyền nói: "Đi đi, nói cho ta nghe về giao dịch với Giao nhân.”
"Được."
Trần Đạo Huyền cười, sóng vai cùng Trần Tiên Hạ đi vào động phủ.
......
Bên ngoài động phủ.
Trần thị mầm Tiên còn đang hò hét luyện tập kiếm pháp.
Trong huyện Trường Bình, từng vị Xuất Vân Quốc nữ tử đã gả làm vợ bé, khẽ vuốt ve bụng nhỏ hơi nhô lên.
Toàn bộ Song Hồ đảo hiện ra một cảnh tượng sinh cơ bừng bừng.
............
Trong động phủ.
Trước bàn trà.
Hai người ngồi đối diện nhau.
Trần Đạo Huyền tự mình rót cho Trần Tiên Hạ một chén linh trà, cười nói: "Sự tình xảy ra chính là như vậy.”
Trần Tiên Hạ tiếp nhận linh trà của Trần Đạo Huyền đưa tới, nhíu mày nói: "Đạo Huyền, vì sao ngươi phải để cho Giao nhân tộc sử dụng điểm cống hiến của Trần gia ta, ta nhớ, Trần gia ta căn bản không có điểm cống hiến.”
Hiển nhiên Trần Tiên Hạ căn bản không hiểu cái gì gọi là chủ quyền tài chính.
Trần Đạo Huyền trong nhất thời cũng không thể giải thích rõ với lão, đành phải giải thích đơn giản: "Thứ nhất là vì hai tộc chúng ta giao dịch càng thêm thuận tiện, thứ hai cũng là vì có thể làm cho Giao nhân tộc cùng Trần gia ta tiến hành giao dịch độc quyền. "
"Giao dịch độc quyền?"
Trần Tiên Hạ bắt được trọng điểm trong lời nói của Trần Đạo Huyền.
Lão nhanh chóng hiểu được giao dịch độc quyền này có nghĩa là gì.
Trong quá trình hai tộc không ngừng giao dịch, một khi bọn họ nắm trong tay có rất nhiều điểm cống hiến của Trần gia, cuối cùng bọn họ ngoài giao dịch với Trần gia ra thì còn có thể dùng điểm cống hiến của Trần gia giao dịch với gia tộc khác hay sao?
Nghĩ rõ ý này, Trần Tiên Hạ nhìn về phía Trần Đạo Huyền ánh mắt toát ra vẻ kính nể.
Thấy Trần Tiên Hạ nhìn mình như vậy cũng có chút không được tự nhiên.
Hắn vội vàng chuyển đề tài nói: "Đúng rồi Thập Tam thúc, ngài cảm thấy linh mạch Trần gia chúng ta nên an trí ở nơi nào thích hợp hơn?”
Nghe được chuyện linh mạch, Trần Tiên Hạ quả nhiên không để ý đến chuyện Giao nhân tộc sử dụng điểm cống hiến của Trần gia.
Đầu tiên là hai mắt tỏa sáng, sau đó trịnh trọng nói: "Ta cảm thấy để ở Xích Đồng sơn mạch tương đối thích hợp.”
“Tại sao?”
Trần Đạo Huyền hỏi.
- Xích Đồng sơn mạch có hàm lượng linh khí nồng đậm, cũng là nơi các đời tổ tiên nhà Trần của ta tu hành, hơn nữa động phủ của chúng ta phần lớn cũng được xây dựng ở Xích Đồng sơn mạch, còn có...."
Trần Tiên Hạ nói xong, phát hiện mình nói không có quá nhiều chỗ tốt.
Dường như Xích Đồng sơn mạch không có bất kỳ lợi thế nào ngoại trừ di tích của tiền bối Trần gia.
Về phần động phủ, chỉ cần phát động tộc nhân Trần thị, muốn xây bao nhiêu cũng không thành vấn đề.
Suy nghĩ nửa ngày, thấy Trần Đạo Huyền cứ như lão thần tự tại nhìn lão, Trần Tiên Hạ trong lòng có chút bốc hỏa nói: "Được rồi đừng có thừa cơ nước đục mà thả câu, ngươi nói kiến tạo linh mạch ở chỗ nào thì thích hợp? Nhìn bộ dáng của ngươi hẳn là đã sớm có ý định rồi.”