Trần Đạo Huyền sau khi biết nhà máy pháp khí đã hoàn thành, liền ngự phong phi hành chạy tới.
Khi hắn đến nơi, mọi người đã chờ sẵn trong nhà máy.
Trần Đạo Huyền từ trên cao nhìn xuống, nổi bật giữa trời, khu nhà xưởng bên dưới rộng chừng 1.000m2, rộng rãi hơn nhiều so với căn phòng địa hỏa cũ của gia tộc.
Hạ thấp bóng dáng trước mặt mọi người, Trần Đạo Huyền nhìn về phía mặt mũi tràn đầy mệt mỏi Trần Bắc Vọng, nói: "Trần Bắc Vọng, ông đã làm việc rất chăm chỉ!"
Nghe thấy lời khen này, Trần Bắc Vọng đột nhiên lộ ra vẻ phấn khích không thể giải thích được, rồi nói: "Lão hủ năm nay đã sáu mươi có hai, hơn nửa người đã chôn trong đất, không nghĩ tới còn có thể may mắn vì gia tộc đóng góp công sức, lão hủ cao hứng không kịp, nào sẽ cảm thấy khổ cực".
Nghe được những lời từ đáy lòng này, Trần Đạo Huyền gật đầu: "Bất quá người tài giỏi luôn có nhiều việc phải làm, ta sợ các ngươi còn nhiều việc để làm. Ngoài khu nhà xưởng còn có khu ký túc xá của nhân viên, các tòa nhà khác nhau trong khu vực nhà máy và việc xây dựng con đường nối khu công nghiệp và cảng trong huyện Trương Bình đang chờ các ngươi hoàn thành. "
Quả nhiên.
Trần Bắc Vọng nghe nói như thế, mặt mo lập tức xụ xuống.
Ngay sau đó, thân thể ngồi xổm của hắn lại tràn đầy tinh thần chiến đấu, nói: “Chỉ cần gia tộc không chán ghét lão nhân ta xương cốt đã già, lão tử nguyện ý dù có chết cũng phải hoàn thành công việc được giao! "
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền không khỏi kính nể lão nhân trước mặt.
Trong gia tộc Trần trên Song Hồ đảo, ngay cả những người phàm đều đang nghĩ đến việc phát triển gia tộc.
Một gia tộc như vậy, không lo không vững!
Sau khi động viên mọi người, Trần Đạo Huyền bước vào nhà máy dưới ánh mắt của mọi người.
Cấu trúc bên trong và bản vẽ thiết kế của nhà máy nhìn chung giống nhau, tổng cộng có 10 phòng riêng biệt và mỗi ngăn phòng khoảng 100 mét vuông.
Tất cả các phòng đều được kết nối với nhau, điều này rất thuận tiện cho việc Trần Đạo Huyền từ xưởng trước vào xưởng sau.
Sau khi kiểm tra, Trần Đạo Huyền nhận thấy đã gần đến lúc lắp đặt Dung Linh Lô.
Đối với trận pháp dẫn đạo địa hỏa hỏa mạch, cũng chính là kiến tạo phòng địa hỏa hạch tâm, Trần Đạo Huyền đã sớm bố trí trong nhà máy khi hệ thống bên ngoài xây xong không lâu.Vì vậy, sau khi mọi người bước vào nhà xưởng, họ cảm thấy một hơi nóng trên mặt đất.
May mắn thay, cho dù đó là Trần Bắc Vọng và những người khác, hay Trần Lương Ngọc với nhóm của hắn đều đã quen với hoàn cảnh này, không ai phàn nàn mệt mỏi.
Sau khi tham quan nhà máy, Trần Đạo Huyền hài lòng gật đầu.
“Rất tốt! Bây giờ ta tuyên bố, công trình nhà máy pháp khí của Trần gia ta chính thức hoàn thành!”
Nói xong, hắn dẫn đầu vỗ tay.
Mặc dù không biết động tác này của Trần Đạo Huyền là có ý gì, nhưng mọi người vẫn bắt chước vỗ tay.
Nhìn thấy động tác không quen của mọi người, trong lòng Trần Đạo Huyền cảm thấy không ổn.
Hắn lắc đầu, rồi ném ý tưởng phi lý ra khỏi đầu.
Trần Lương Ngọc lúc này mới nghiêng người, nhỏ giọng hỏi: "Thiếu tộc trưởng, nên đặt cho nhà máy chế tạo pháp khí của chúng ta tên gì? Không thể gọi là nhà máy Trần gia, đúng không?"
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền liếc nhìn hắn ta, suy nghĩ một chút rồi nói: "Đặt là nhà máy Hồng Âm Phi Kiếm. Nhà máy của chúng ta sẽ chỉ sản xuất một loại pháp khí trong thời gian dài, đó là Phi Kiếm!"
Đối với Xích Ảnh phi kiếm, không chỉ có Trần Lương Ngọc, còn có đông đảo công nhân học đồ đi theo Trần Đạo Huyền học tập điều khiển Dung Linh Lô, cũng đã nhiều lần chứng kiến việc luyện chế Xích Ảnh phi kiếm.
Đối với việc mọi người đều là phàm nhân, căn bản xem không hiểu trận pháp khắc họa cùng với đủ loại thủ pháp luyện chế, nhưng đối với Xích Ảnh phi kiếm màu đỏ thắm vẫn là hết sức quen thuộc.
Bởi vậy, đối với cái tên của nhà máy pháp khí do Trần Đạo Huyền đặt, mọi người trong gia tộc đều cảm thấy nó phù hợp với sản phẩm được sản xuất.
Nhà máy đã hoàn thành.
Kế tiếp chính là đặt Dung Linh Lô.
Công việc này chỉ có Trần Đạo Huyền mới có thể làm được, vì Dung Linh Lô có đường kính dài hơn một trượng và nặng hàng chục tấn.
Chớ nói chi là đưa nó từ sơn mạch địa hỏa phòng Xích Đồng tới đây .
Hai nơi này dù khoảng cách là đường thẳng nhưng cách xa nhau ít nhất là hàng chục km.
Điều này mất một ngày làm việc.
Trần Đạo Huyền dùng chân khí kéo lên Dung Linh Lô, di chuyển qua lại giữa phòng địa hỏa với nhà máy pháp khí , cuối cùng đem tất cả Dung Linh Lô đặt được mỗi phòng trong nhà máy.
Kế tiếp.
Chính là chuẩn bị tốt linh quặng Thạch Nguyên và đi vào khâu sản xuất đã chờ đợi từ lâu.
Trần Đạo Huyền từ Quảng An Phủ mua hết tổng cộng 6721 linh thạch, bao gồm cả các trận pháp bố trí phòng địa hỏa.
Trong đó, trận pháp bố trí dẫn đạo địa hỏa hỏa mạch hao tốn 3000 linh thạch, còn lại 3721 linh thạch thì để mua quặng tinh.