Tán tu muốn trở thành một vị luyện khí sư hoặc luyện đan sư cơ hồ là chuyện không có khả năng.
Đầu tiên không có truyền thừa, tiếp theo không có người dạy, quan trọng nhất là tán tu khá là nghèo, ngay cả linh khí để tu luyện cũng không giải quyết được, làm gì còn dư tài của để đến chơi loại kỹ nghệ cao quý như luyện khí.
Để cho bọn họ học làm một linh thực phu vẫn là hợp lý hơn, ít nhất học làm một linh thực phu sẽ không có tiêu hao tài nguyên lớn như vậy.
Bởi vậy, đây cũng là nguyên nhân mà đại đa số tán tu thiếu pháp khí không thể không sử dụng lại pháp khí mà người khác đào thải xuống.
Nhưng mà cục diện này đã bị loại sản phẩm xuyên thời đại Dung Linh Lô này hoàn toàn đánh nát.
Hôm nay vẻn vẹn chỉ có năm canh giờ.
Nhà máy Hồng Âm Phi Kiếm mới xây dựng đã sản xuất năm thanh phi kiếm!
Đúng vậy, trạng thái của bọn họ so với dự đoán của Trần Đạo Huyền còn tốt hơn nhiều, trung bình mỗi người làm việc bốn canh giờ, lại không có một công nhân nào sai lầm.
Ngày đầu tiên, nhà máy Hồng Âm Phi Kiếm đã sản xuất ra năm thanh phi kiếm, so với luyện khí sư bình thường bảy ngày luyện chế một kiện pháp khí, hiệu quả sản xuất của Trần Đạo Huyền vừa vặn gấp ba mươi lăm lần so với đối phương.
Đây chính là uy lực của công nghiệp dây chuyền sản xuất, Trần Đạo Huyền biết rõ thành tích hiện tại của hắn cùng với trí năng hóa ở kiếp trước, mang so với nhà máy tự động hóa thì là cặn bã cũng được không tính.
Nhưng ở cái thế giới mà luyện khí và luyện đan hoàn toàn dựa vào sức người, hắn đã là đứng đầu thế giới về năng suất.
Mặc dù hiện tại, nhà máy pháp khí của bọn họ sản xuất ra pháp khí phẩm giai còn tương đối thấp, cũng rất đơn lẻ, nhưng với thành quả trước mắt mà nói, hắn tin tưởng phương hướng phát triển mà mình lựa chọn là hoàn toàn chính xác.
Kiểm tra một lần, phát hiện tất cả Xích Ảnh Phi Kiếm không có vấn đề gì, trên mặt Trần Đạo Huyền tràn ngập tươi cười
Trong nhà xưởng suốt một ngày, Trần Lương Ngọc gần như không ngừng giải quyết vấn đề hậu cần cùng với thời gian làm việc cho đám người, có thể nói hôm nay Trần Đạo Huyền có thể phối hợp với đám người sản xuất thuận lợi như vậy là nhờ công của Trần Lương Ngọc.
Nếu không, bất luận là khâu nào xảy ra vấn đề đều sẽ làm chậm trễ cả dây chuyền sản xuất, từ đó ảnh hưởng đến hiệu suất.
Trần Lương Ngọc lau mồ hôi trên trán, kề sát vào bên cạnh Trần Đạo Huyền nói:
"Thiếu tộc trưởng ngài vất vả rồi.”
Nhìn thấy thiếu tộc trưởng vì sự phát triển của tộc mà tự mình chiến đấu ở tuyến đầu sản xuất, trong lòng Trần Lương Ngọc chân thành kính nể
Đương nhiên.
Trần Đạo Huyền cũng không muốn sau khi xuyên không lại phải còn vào xưởng, mặc dù nhà máy này thuộc về gia tộc mà gia tộc do hắn khống chế, nhưng nếu hắn đã làm chủ thì ai nguyện ý đi làm?
Trần Đạo Huyền đích thân xuất thủ, cũng là do hết cách. Ai bảo cả Trần gia chỉ có một vị luyện khí sư của hắn đâu.
Nhìn đầu của Trần Lương Ngọc đầy mồ hôi, Trần Đạo Huyền lắc đầu cười nói:
"Không vất vả, chuẩn bị tài liệu luyện khí cho ngày mai như thế nào rồi?” Trần Đạo Huyền thuận miệng hỏi.
"Đều đã chuẩn bị xong, chỉ là..."
Nói xong, Trần Lương Ngọc như lại muốn nói lại thôi.
"Có lời liền nói thẳng, đừng có ấp úng.”
Trần Đạo Huyền nhíu mày, hơi bất mãn nói.
Nghe vậy, Trần Lương Ngọc trực tiếp nói:
"Thiếu tộc trưởng, hiện tại trong nhà kho nhà máy của chúng ta chỉ có hơn một ngàn tám trăm cân quặng Xích Đồng, dựa theo tiêu hao nhiều như ngày hôm nay, hơn một tháng sẽ tiêu hao hết toàn bộ.”
Nói xong, hắn lén ngẩng đầu nhìn Trần Đạo Huyền một cái, thấy trên mặt hắn không có dị sắc, thoáng an tâm lại.
"Ai”
Trần Đạo Huyền thở dài.
“Đây cũng là chuyện không có biện pháp, gia tộc chỉ cất giữ hơn sáu trăm cân quặng Xích Đồng, cộng thêm linh thạch trong kho tộc của chúng ta chỉ đủ mua 1200 cân quặng Xích Đồng cho nên mới không đủ nguyên liệu.”
Nói đến điều này, Trần Đạo Huyền nhíu mày, đáng tiếc Quảng An phủ không có nghiệp vụ cho vay tài chính, nếu không, hắn nhất định sẽ vay mượn một khoản lớn để đưa vào sản xuất.
"Đây cũng là một chuyện tốt, chứng minh một tháng sau, sản phẩm của chúng ta sẽ bán cho Phủ Quảng An, đợi đến khi tài chính trở về lại thì chúng ta khẳng định có thể tiếp tục mở rộng sản xuất."
Theo học dưới tay Trần Đạo Huyền một tháng, Trần Lương Ngọc không chỉ có khả năng miễn dịch rất mạnh đối với một số danh từ mới, mà hắn còn thỉnh thoảng nhảy ra với lại có thể đoán được ý nghĩa của những danh từ này.
Không thể không nói, năng lực thích ứng của con người đúng là vô cùng khủng bố, "Quên đi không nói những thứ này.”
Trần Đạo Huyền khoát tay áo, "Hôm nay tiêu hao nguyên liệu cùng sản lượng phi kiếm ngươi đều ghi nhớ chưa?”
"Bẩm thiếu tộc trưởng, thuộc hạ đều ghi nhớ”
"Ừ, tốt rồi.”
Trần Đạo Huyền hài lòng gật gật đầu.