Không thể không nói, Trần Tiên Hạ ở Tiên thành Quảng An phủ lăn lộn ba tháng, trình độ quen thuộc với tiên thành Quảng An phủ cũng trở nên không tầm thường.
Giống như Trần Đạo Huyền, cũng không biết nơi nào ở Quảng An phủ có bán Uẩn Linh đại trận.
Trần Đạo Huyền nghe được tin tức này, sắc mặt vui vẻ nói: "Vậy còn chờ cái gì, ngày mai chúng ta đến phòng đấu giá xem một chút."
Trần Tiên Hạ Nghe vậy, ngược lại nở nụ cười: "Ngươi nhìn xem ngươi nôn nóng chưa kìa, phòng đấu giá Chu thị chỉ cử hành một buổi đấu giá ở đầu tháng, hiện tại còn có ba ngày, thừa dịp trong khoảng thời gian này, ngươi có thể chuẩn bị đầy đủ tài liệu linh quáng của xưởng phi kiếm trước.".
Trần Đạo Huyền Nghe được những lời này, mới vỗ mông ngựa nói: " Thập Tam thúc suy nghĩ thật chu đáo.".
"Được rồi, tiểu tử ngươi cũng đừng cố ý tìm cơ hội mà vỗ mông ngựa ta, nói đi, trong lòng ngươi lại có chủ ý gì đây?"
Có lẽ là nhìn thấy gia tộc bồi dưỡng được linh mạch có hy vọng, cả người Trần Tiên Hạ đều cảm thấy thoải mái trước nay chưa từng có, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng mang theo một tia nhanh nhẹn.
"Thập Tam thúc thật sự là tuệ nhãn như đuốc, cái gì cũng không gạt được ngài.".
Trần Đạo Huyền cười hắc hắc, sắc mặt một lần nữa trở nên nghiêm túc nói, "Thập Tam thúc, ta muốn tìm cửa hàng thuyền của Dương thị. Đặt mua mấy chiếc thuyền hàng."
"Đặt hàng tàu hàng?"
Trần Tiên Hạ nhíu mày " Đặt hàng tàu hàng để làm gì? Bình thường, Thương Long hào của Trần gia ta vận chuyển vật tư gia tộc hoàn toàn đầy đủ rồi, lại nói tạm thời xưởng phi kiếm cũng không dùng nhiều linh quặng thạch như vậy chứ?".
"Khụ khụ".
Trần Đạo Huyền giả vờ ho khan một tiếng. Hạ thấp giọng nói, "chính xác mà nói, không phải tàu chở hàng mà là tàu chở nô lệ!”
Trần Tiên Hạ Nghe vậy, đâu còn không biết Trần Đạo Huyền có chủ ý gì.
Tìm Dương gia mua thuyền vận nô, kế tiếp nhất định là muốn mua nữ nô phàm nhân của Xuất Vân quốc về để sinh sôi nảy nở cho tộc Trần thị.
Trên thực tế, mấy năm nay Trần Tiên Hạ cũng thỉnh thoảng mua nô lệ Xuất Vân quốc nhưng số lượng cũng không nhiều, ví dụ như nô bộc trong nhà Trần Lương Ngọc chính là như vậy.
Nhưng hiện tại nghe giọng điệu của Trần Đạo Huyền, rõ ràng cũng không phải là mua mấy chục hoặc mấy trăm nữ nô đơn giản như vậy, hắn hẳn là muốn làm một đợt lớn!
Nếu không, cũng sẽ không tìm nhà thuyền Dương gia mua thuyền chuyên dụng vận nô.
Trần Tiên Hạ nghĩ đến điều này, không khỏi có chút do dự.
Mắt thấy gia tộc sắp tích góp đủ linh thạch bồi dưỡng linh mạch, hiện tại trắng trợn mua linh nô cùng vận nô thuyền.
Hơn nữa, thu mua linh quặng thạch cùng từ phòng đấu giá mua Uẩn Linh đại trận.
Mấy vạn linh thạch trong túi đồ linh thạch, tuy nhiều nhưng cũng không chịu nổi chi tiêu như vậy.
Trần Đạo Huyền thấy sắc mặt Trần Tiên Hạ do dự, không khỏi cứng mặt nói: "Thập Tam thúc, ngài cũng không thể nói mà không giữ lời chứ!”
Trần Tiên Hạ bị câu nói của Trần Đạo Huyền choáng ngợp, ngẩng đầu nói: "Tại sao ta lại nói mà không giữ lời?”.
"Ngài quên?".
“Lúc trước Ngài đáp ứng ta, chỉ cần một năm Trần gia ta kiếm đủ ba ngàn linh thạch, liền đáp ứng ta để cho ta buông tay bồi dưỡng hậu nhân Trần thị, hiện tại làm sao có thể nói mà không tính như vậy được?”
Trần Tiên Hạ Nghe được, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu già, y đáp ứng Trần Đạo Huyền chỉ cần thu nhập hàng năm của gia tộc đạt tới ba ngàn linh thạch, sẽ cân nhắc bồi dưỡng hậu nhân Trần thị.
Nhưng không nghĩ tới Trần Đạo Huyền lại dùng phương thức bồi dưỡng như vậy, nếu y biết ý tứ Trần Đạo Huyền là như này.
Dù có đánh chết, y cũng sẽ không đáp ứng đối phương.
Trần Đạo Huyền nhìn Trần Tiên Hạ đen mặt lại, tiếp tục nói: "Thập Tam thúc, ngài ngẫm lại mười vạn linh thạch đối với Trần gia ta hiện tại mà nói, thì coi như là cái gì?
Ngài có biết gia tộc ta sản xuất bao nhiêu thanh kiếm một ngày không? Ước chừng năm thanh!
Đây chỉ là chất nhi sản xuất một mình một ngày, nếu Trần gia ta có mười luyện khí sư, khi đó sẽ như thế nào?”
Trần Tiên Hạ Nghe vậy, cười nhạo một tiếng: "Ngươi nghĩ đào tạo luyện khí sư dễ như vậy sao?
Dù cho tài nguyên có sung túc đến mấy, có thể bồi dưỡng ra một luyện khí sư trong mười tu sĩ cũng coi như là đã đốt hương cầu nguyện.”
"Đúng vậy! Chính là bởi vì tỷ lệ bồi dưỡng luyện khí sư không cao, cho nên chúng ta mới càng phải cần nhiều số lượng tu sĩ gia tộc mà số lượng tu sĩ gia tộc dựa vào cái gì? Phải dựa vào tộc nhân bình thường của Trần thị ta!
Cho nên nói mua thuyền vận nô cùng nữ nô Xuất Vân quốc là bắt buộc!”
Trần Đạo Huyền nói những lời này cũng không phải dùng ngữ khí thương lượng mà là lấy thân phận một vị tộc trưởng họ Trần nói.
Trần Tiên Hạ nhìn thiếu niên trước mắt này, cuối cùng há miệng, cái gì cũng không nói.
"Quên đi".
Trần Tiên Hạ thở dài một tiếng, "Nếu đã giao gia tộc cho ngươi, những chuyện này... Tùy ngươi quyết định đi!”
“Đa tạ tộc trưởng ủng hộ!”
Trần Đạo Huyền đứng lên, khom người hành lễ với Trần Tiên Hạ.
Trần Tiên Hạ khoát tay áo: "Tuy rằng ta không phải rất tán thành phương thức xử lý của ngươi, nhưng ta có thể nhìn ra, gia tộc ở trong tay ngươi bày ra một bộ mặt hưng thịnh, Đạo Huyền, ngươi mạnh hơn ta!”
Trần Tiên Hạ nhìn thẳng vào mắt Trần Đạo Huyền, vui mừng nói.
Trần Đạo Huyền nghe được câu khen ngợi này, ngược lại có chút ngượng ngùng.