Chương 130: [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Giao Dịch Mầm Non (2)

Phiên bản dịch 6993 chữ

“Như nhau đều là một gốc cây cải trắng một cuộn vải. ” Mục Lương dùng ánh mắt sâu thẳm nói ra. “Không thể nào, quá ít. ” Ngõa Nhĩ Đa từ chối không chút suy nghĩ.

Vải không hề giống thịt, vải cần rất nhiều lông của một con hung thú mới có thể đan ra được. Mà khi giết một con hung thú to vài mét, chỉ cần thịt đã có thể nuôi sống một đám người rồi.

“Thứ ta nói là một gốc mầm non, chứ không phải cải trắng đã mọc lớn. ” Khóe miệng của Mục Lương khẽ nhếch nói.

“Mầm non?” Hai mắt của Ngõa Nhĩ Đa tràn đầy kinh ngạc.

Mầm non có tỉ lệ sống sót cao hơn gấp mấy lần so với rau cải lớn xanh tươi.

Một khi trồng được một gốc cây mầm non đến khi có thể thu được mầm về, giá trị của nó sẽ tăng lên mười mấy lần.

“Đúng, chính là mầm non, nếu các ngươi trồng được đến tận khi cây nở hoa kết loại, còn sẽ thu được thêm được không ít hạt giống”.

Trong âm thanh của Mục Lương có chút cảm giác để người ta thấy rất có khả năng đó.

Lúc đầu trồng cải trắng, anh thu hoạch được không ít hạt giống.

Có sự trợ giúp tăng sinh trưởng của Lĩnh Vực Tinh Huy cấp sáu, hạt giống gieo vào đất chưa cần hai ba ngày đã có thể mọc thành một mầm non lớn cỡ ngón tay.

“Ta sẽ dùng 20 cuộn vải.” Ngõa Nhĩ Đa cắn răng nói.

Hắn thật sự không còn biện pháp nào để cứu mấy cây thực vật khác trong vườn nhà, nếu có thể giao dịch được một mầm cây mới, e rằng, sau này sẽ có thể trồng ra một mảng rau xanh.

“Ta có mười cuộn.”

“Mười hai cuộn.”

Đám lâu chủ dồn dập báo giá, cũng có suy nghĩ như Ngõa Nhĩ Đa.

Một gốc cây mầm non đổi một khúc vải, có thể nói là cực kì thua thiệt.

Nhưng nếu xét về mặt lâu dài lại rất lời.

Nhưng, tất cả điều kiện tiên quyết chính là, bọn họ có thể trồng sống mầm non và thu hoạch được hạt giống mới hay không thôi.

“... ” Y Lệ Y vẫn ngồi im lặng, không tham gia vào cuộc giao dịch đó, không phải do cô không cần rau xanh.

Mà là, vườn trồng trọt của cô đã sớm mất.

Dưới tình huống chèn ép của các lâu chủ, số lượng nước cô được chia đã ít hơn phân nửa, căn bản không đủ nước dư để tưới cho vườn trồng trọt.

Y Lệ Y trong tình huống không còn cách nào, chỉ nhịn đau mang tất cả rau dưa xanh trong vườn ra cho mọi người ăn.

“Tổng cộng 192 khúc vải.”

Nguyệt Thấm Lam lấy ra một cuốn sổ da thú từ trong lòng ngực, ghi số lượng giao dịch của tất cả mọi người lại.

“Các vị, ta vẫn còn một ít mầm cây cải trắng”.

Mục Lương nói ra mục đích thực sự của mình: “Nếu không có vải, vẫn có thể dùng tinh thạch hung thú để giao dịch.”

“Nhưng tinh thạch hung thú cần phẩm chất thế nào mới có thể đổi một mầm cây?”

Ngõa Nhĩ Đa vừa nghe có thể dùng tinh thạch hung thú để giao dịch, nhất thời lại rất hứng thú.

Hàng năm thành Thập Lâu đều bắt được rất nhiều hung thú, cũng gom được không ít tinh thạch hung thú.

Một phần tinh thạch hung thú trong đó đã được mang đi chế bí dược cường hóa, một ít khác lại cầm đi giao dịch linh khí, nhưng dù như thế, tinh thạch hung thú vẫn còn lại rất nhiều.

“Mười hai viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng có thể đổi một gốc mầm cây non.” Mục Lương nhàn nhạt nói.

“Quá đắt.” Ngõa Nhĩ Đa vừa nghe đã bị dọa, so với dùng vải đổi mầm non còn đắt hơn.

Dù sao, giao dịch vải với bọn họ, phần lớn chỉ là lông của thú dữ, hoặc vải được làm thành từ lông của hung thú sơ cấp hạ đẳng.

“... ” Nguyệt Thấm Lam lại càng hoảng sợ, tròng mắt màu xanh nước biển lóe lên vẻ kinh ngạc.

Lúc trước, Nguyệt Phi Nhan đã dùng 100 viên hung thú sơ cấp thượng đẳng đổi lấy lá trà Tinh Huy, đó là do bị Mục Lương dao động.

Hơn nữa hiệu quả của lá trà Tinh Huy cũng tốt, mới có thể đáng với giá đó.

Nhưng giờ chỉ là gốc mầm cây non, lại muốn mười hai viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, đây cũng quá cao rồi.

“Ta vẫn còn hơn ba trăm gốc cây giống, giao dịch xong sẽ không còn nữa.” Mục Lương không hạ giá, chỉ báo ra số lượng cây còn lại.

Trên thực tế, cho dù anh xuống giá, đám người trước mắt cũng sẽ không giao dịch hết toàn bộ đống này.

Nhưng, nếu thực hiện kế hoạch Ăn trộm, có thể sẽ thúc đẩy được tâm lý muốn chiếm lợi lộc của mấy người kia.

Nói không chừng, lại còn giao dịch được hết hơn ba trăm gốc cây giống đó.

“Để chúng ta suy nghĩ chút!” Ngõa Nhĩ Đa vô cùng do dự.

Dù sao cũng vừa giao dịch 20 bui cây giống, nếu lại giao dịch thêm chút nữa, tuy tỉ lệ sống sót sẽ tăng cao hơn, nhưng nhìn vào giá phải trả, vẫn có hơi đau lòng.

Chủ yếu vì giao dịch phải cần nhiều tinh thạch hung thú quá, nếu ít lại chút mà nói, vẫn có thể giao dịch thêm cỡ mười, hai mươi bui cây.

Cũng không thể lấy vốn liếng tập trung vào một khu vườn trồng trọt được.

“Không vấn đề, chúng ta vẫn sẽ dừng lại vài ngày.”

Nguyệt Thấm Lam ưu nhã tiếp lời: “Đồng thời cũng đang bày quầy bán hàng ở bên ngoài.”

Kế hoạch của Mục Lương, là lấy hết tinh thạch hung thú từ mấy thế lực lớn nhỏ khác trong thành Thập Lâu.

“Bày quầy bán hàng?” Ngõa Nhĩ Đa ngẩn người.

“Đúng là vậy, chúng ta sẽ dùng nước, một ít đồ gốm hoặc rau xanh để giao dịch với tinh thạch hung thú.”

Nguyệt Thấm Lam nhìn qua cuốn sổ bằng da thú, lúc này, phía trên đã có thêm một ít đồ gốm.

Hiện tại, một ngày cô gái tóc đỏ đã có thể nung ra không ít đồ gốm tốt.

Cô còn ghi chép lại nhiệt độ và thời gian khống chế lửa, sau khi dùng củi gỗ thí nghiệm thiêu đốt, cũng nung được chút đồ gốm tốt, sau đó dạy phương pháp xử lý cho cư dân nên có thể sản xuất được vô số đồ gốm.

Chỉ chuyện này, Mục Lương đã khen ngợi Nguyệt Phi Nhan rất nhiều.

“Ra là như vậy.” Con ngươi của Ngõa Nhĩ Đa hơi co lại.

Hắn lại càng coi trọng đám người trước mắt hơn, có thể giàu đến mức mang mấy vật trân quý đó đi bày quầy bán hàng.

...

“Hôm nay giao dịch đến đây, sáng sớm mai mọi người lại mang đồ đạc qua tiếp tục giao dịch thêm cải trắng và mầm cây non.”

Mục Lương để đũa xuống, chuẩn bị kết thúc một lần tính toán số lượng giao dịch.

Toàn bộ cũng không khác với suy đoán của anh lắm, mấy người kia đều ôm một thái độ vô cùng cẩn thận và nghi ngờ, muốn giao dịch số lượng lớn, thì không thể gấp được.

“Được.” Ngõa Nhĩ Đa gật đầu.

“Tiểu Nặc thu thập một chút, chúng ta đi về.” Mục Lương nghiêng đầu dặn dò một câu.

“Vâng.” Mễ Nặc, Vệ Ấu Lan nhanh chóng dọn dẹp mấy chén đũa, hai ba lần đã cất xong đồ đạc vào hộp đồ ăn.

Mục Lương dẫn đầu đứng dậy đi trước, đám người Vệ Cảnh cũng nhanh chóng ôm hộp đồ ăn đuổi theo.

Nguyệt Thấm Lam cố ý đứng dậy chậm một nhịp, sau khi đứng dậy lại bước qua phía Y Lệ Y, nhẹ chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển với cô ấy, khóe miệng mỉm một nụ cười đầy thâm ý.

Y Lệ Y nhìn có hơi thẫn thờ, nháy mắt với cô là ý gì?

Một màn này, để không ít lâu chủ thấy được, nhất thời cũng trở nên vô cùng khó hiểu.

Cô ấy đang ám chỉ cái gì đây? Chẳng lẽ muốn giao dịch gì với mình?

Mục Lương dẫn đám người ra khỏi lều da thú, dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, nhanh chân đi về phía Rùa Đen.

Nguyệt Thấm Lam nhấc váy một cái, chạy mấy bước sóng vai đi song song với Mục Lương.

“Làm sao? Cảm thấy ai thích hợp để xuống tay hơn?” Khóe miệng Mục Lương khẽ nhếch hỏi.

“Cô gái trẻ tuổi kia, có thể tìm được chút đột phá từ trên người cô ấy. ” Nguyệt Thấm Lam ưu nhã vuốt một sợi tóc bên tai.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ của Các Chủng Khống

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    216

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!