Chương 134: [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Đánh Lén Ban Đêm (2)

Phiên bản dịch 7139 chữ

Nhưng cô biết nha, mà đúng vì biết được nên càng khó có thể tưởng tượng. Một ngày có thể học được chế tác linh khí cấp trung như thế nào, mười ngày chế tạo ra hai bộ linh khí cao cấp, còn có thể lập tức điều chỉnh kích cỡ hoàn chỉnh.

Sau khi hai người ăn cơm xong, Mục Lương lập tức xách hai bộ khôi giáp ra, chỉnh kích cỡ rồi bảo cả hai mặc vào, thuận tiện thử xem tính thực dụng của nó ở tối hôm nay.

Ngải Lỵ Na nhìn thấy cô gái tóc trắng lại ngây người, rón rén kéo cô ấy lại, nhắc nhở không được thất thần.

Ly Nguyệt lấy lại tinh thần, nhìn thấy cô gái tóc hồng đang chỉ chỉ Dị Quỷ, gật đầu tỏ vẻ đã rõ.

Hai người có thể ẩn thân, quyết định lấy Dị Quỷ là mục tiêu thí nghiệm đầu tiên.

Ngải Lỵ Na rón rén tới gần Dị Quỷ, nắm chặt tay lại rồi đấm tới trước.

Phanh!

Dị Quỷ đột nhiên cảm thấy phần bụng như bị ai đánh trúng, cả người cong lại bay ngược về phía sau.

Oanh!

Cả người đánh vào miệng lỗ châu mai.

- Ai đó?

Sắc mặt của Dị Quỷ trở nên ngưng trọng, nhanh chóng đứng lên.

Bụng hắn truyền đến cơn đau quặn, phòng ngự dị biến mà hắn luôn lấy làm kiêu ngạo đã bị đánh vỡ.

Phanh!

Dị Quỷ còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị cô gái tóc hồng đấm một vào bụng lần nữa.

Oanh ~~

Cả người quay cuồng trên tường thành xa mấy mét.

Phốc ~~

Dị Quỷ phun ra một búng máu, phòng ngự ở bụng đã hoàn toàn bị đánh vỡ, thương tổn đến một ít khí quan bên trong.

Hắn là Dị Quỷ, còn có một nửa cơ năng của loài người, cảm giác thống khổ vẫn còn lưu lại.

Ngải Lỵ Na sợ ngây người, cô ngơ ngác nhìn nắm đấm của chính mình, bộ khôi giáp này tăng thêm sức mạnh quá lớn.

Lúc trước một quyền của cô sẽ không thể nào phá được phòng ngự của Dị Quỷ, hiện tại chỉ cần hai quyền là đã đánh Dị Quỷ đến hộc máu.

Vút vút!!!

Hai mũi tên xé gió xuyên qua bóng đêm, lần lượt lao thẳng vào hai mắt của Dị Quỷ.

-???

Dị Quỷ chậm nửa nhịp, không thể tìm được vị trí của kẻ địch.

Một con mắt đã bị tên bắn trúng, mũi tên còn lại thì xẹt qua đâm xuyên đầu.

Dị Quỷ mờ mịt nằm trên mặt đất không động đậy.

Hắn không ngờ có ngày mình còn chưa kịp thấy bóng dáng của kẻ địch mà đã bị công kích đến gần chết như thế này.

- Như vậy đã giải quyết xong rồi?

Ngải Lỵ Na ngạc nhiên lên tiếng.

Cô vỗ một chỗ vảy trên người khôi giáp, giải trừ trạng thái ẩn thân.

- Thứ chúng ta đang mặc chính là linh khí cao cấp.

Ly Nguyệt lộ ra sắc mặt phức tạp giải trừ ẩn thân.

Cô đi tới bên cạnh Dị Quỷ đang trọng thương hấp hối, thấy hắn vẫn còn có một chút ý thức.

Ngải Lỵ Na cũng đi tới cạnh, nhìn thấy dáng vẻ độc nhãn của Dị Quỷ.

Cô khó chịu bĩu môi, nói:

- Không ngờ ngươi chịu đòn kém như vậy, ta còn chưa xả giận đủ đâu.

- Thì ra… Là các ngươi, xem ra các ngươi đã gia nhập một thế lực lợi hại.

Dị Quỷ khó khăn há miệng.

- Nói cho ta biết về tình báo liên quan tới thí nghiệm Dị Quỷ của thành Thánh Dương.

Ly Nguyệt lạnh giọng hỏi.

- Ta không biết, có biết cũng sẽ không nói.

Con mắt còn lại của Dị Quỷ đang nhanh chóng khép lại.

Miệng hắn vẫn còn trào máu, giọng nói khàn khàn:

- Các ngươi cho rằng như vậy là có thể thoát được rồi? Còn sẽ có Dị Quỷ khác tới đây, các ngươi không chết không được.

- Ghê tởm, ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ sợ các ngươi sao?

Ngải Lỵ Na tức giận, giơ chân muốn giết chết Dị Quỷ.

- Hắn chết rồi.

Ly Nguyệt lắc đầu.

- Thực sự là tiện nghi hắn, truy đuổi ta hơn mười ngày, hiện giờ cứ thế mà chết.

Ngải Lỵ Na tức giận bất bình.

Ban đầu thì cô và Ngôn Băng đã bị tiểu đội của Dị Quỷ đuổi kịp, nếu không phải là chia ra chạy trốn, chỉ sợ sớm đã bị vây công chết rồi.

- Đi thôi, còn có một vài người cần giải quyết.

Ly Nguyệt lại tiến vào trạng thái ẩn thân lần nữa.

- Không thành vấn đề, có bộ khôi giáp này thì ngay cả cấp năm, ta cũng không sợ!

Ngải Lỵ Na cực kỳ tự tin.

Lúc này, bên ngoài tường thành đang treo mấy người.

Đám người của Thái Căn toát mồ hôi, bọn hắn đã chứng kiến toàn bộ hành trình kẻ điên kia bị đánh chết một cách đơn giản như thế nào, cũng biết có người ẩn thân đang canh gác.

- Làm sao bây giờ?

Đồng bạn nói bằng khẩu hình miệng, không dám phát ra một chút âm thanh.

Mồ hôi lạnh trên trán Thái Căn chảy dài, hắn lắc đầu ý bảo cả nhóm lùi lại.

Bọn họ không dám ở lại đây nữa, ai biết còn có bao nhiêu người có thể ẩn thân đang canh gác chứ.

Đối mặt với lính gác vô hình, bọn họ hoàn toàn không dám dùng sinh mạng đi dò đường.

Mấy người Thái Căn chậm rãi buông tay ra, từ trên tường thành rơi xuống đất.

Bọn họ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không đi lên tường thành thì vẫn đủ an toàn.

- Đi thôi.

Thái Căn giơ tay lên, xoay người chuẩn bị rời khỏi.

Nhưng khi hắn vừa xoay người lại, trước mắt đột nhiên xuất hiện một con thú dữ tợn, thụ đồng hung ác nhìn chằm chằm vào cả nhóm, răng nanh dài và sắc bén khiến cho người ta phải run sợ.

Kỳ Nhông Ba Màu vẫn luôn đi theo đám người này, tuân theo mệnh lệnh của Mục Lương là không giết bọn hắn, để lại cho hai người kia thí nghiệm.

Không ngờ những người lại hoảng sợ, thế mà nửa đường bỏ chạy.

Ực ~~

Mấy người Thái Căn rợn cả tóc gáy, vô thức nuốt nước miếng một cái, nhìn chằm chằm con kỳ nhông lớn vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng.

Bọn họ biết mình xong rồi.

.....

Thành Huyền Vũ, đường phố ngoại thành.

- Rốt cuộc là ai đang công kích ta?

Một cô gái che mặt cảnh giác nhìn quét bốn phía, ôm bụng âm thầm kêu khổ.

Cô ta chỉ là hiếu kỳ nên bí mật tiến đến nhìn cây phát sáng, thuận tiện thu hoạch một ít đồ.

Nửa chặng đường trước còn vô cùng thuận lợi, cô ta dễ dàng leo lên Man Thú Hoang Cổ, bay qua tường thành tiến vào bên trong thành.

Không ngờ tai nạn đang chờ đợi cô ta phía trước, vừa mới bước vào đường phố thì đã bị ai đó cản lại, thời gian kế tiếp chính là đơn phương bị đánh.

Phanh!

Một quyền vào bụng.

- Oẹ ~~

Cô gái che mặt ôm bụng ngồi xổm xuống nôn mửa liên tục.

- Người thứ năm.

Ngải Lỵ Na nhìn kẻ xâm lấn mất năng lực hành động, lúc này mới giải trừ năng lực ẩn thân của khôi giáp.

Trong lòng cô sảng khoái cực kỳ, thì ra ẩn thân lại thoải mái như thế, quả thật như có được hai năng lực, một cái trong đó là năng lực ẩn thân.

- Mau đứng lên, ngoan ngoãn theo ta, dám phản kháng thì ta sẽ giết ngươi.

Ngải Lỵ Na lạnh lùng nói.

Cô mặc khôi giáp hoàn toàn không sợ người lạ.

- Ta, ta đi.

Cô gái che mặt giơ tay lau vết bẩn nơi khóe miệng, ôm bụng khổ sở đứng dậy.

Cô ta nhìn thân ảnh thấp bé trước mắt, thấy được khôi giáp ba màu huyễn khốc, đáy mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Cô gái che mặt có thể nhìn ra bộ khôi giáp này là linh khí, hơn nữa đẳng cấp của nó còn không thấp.

Cộng thêm đối phương có thể thức tỉnh năng lực ẩn thân, cũng chẳng trách mình là Giác Tỉnh Giả cấp 5 đều đánh không lại người ta.

- Đi bên này, đừng nghĩ chạy trốn, đụng phải người khác thì ngươi sẽ chết nhanh hơn.

Ngải Lỵ Na tránh người sang một bên, chỉ chỉ phía trước.

A ~~

Trong bóng đêm truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

- Được rồi.

Thân thể của cô gái che mặt run lên, từ bỏ ý định trốn chạy.

Thì ra thành Huyền Vũ còn có một ít gia hoả hung tàn.

- Tháo khăn che mặt xuống.

Ngải Lỵ Na giơ tay chỉ.

- Được.

Cô gái che mặt bất đắc dĩ tháo khăn trên mặt xuống, lộ ra một khuôn mặt thiếu nữ vô cùng bình thường.

Ngải Lỵ Na liếc nhìn một cái, sau đó áp giải cô gái che mặt đi về phía trước.

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ của Các Chủng Khống

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    216

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!