– Cũng không phải không thể đóng gói. Mục Lương nhìn dây cà chua suy nghĩ một chút, nghĩ tới một biện pháp.
Anh dùng suy nghĩ truyền đạt ý mình muốn cho Nhện Qủy Đỏ:
- Tiểu Hồng, ngươi tới giúp tao cuốn lấy toàn bộ dây cà chua này, biến thành một chiếc kén lớn.
- Xèo xèo ~~
Nhện Qủy Đỏ bò qua đây, lợi dụng Tơ Nhện Thao Túng bắt đầu phun sợi, bọc lại thành một chiếc kén lớn.
Trong vòng mười phút, tất cả cà chua bị gói thành một cái kén màu trắng.
- Làm rất tốt.
Mục Lương tán thưởng gật đầu, quay đầu liếc nhìn mái vòm.
Kế tiếp anh nên phá vỡ mái vòm, tạo thành một con đường cho Kỳ Nhông Ba Màu bò tới.
- Trước tiên, phải chặn lại cửa chính.
Mục Lương khiêng đến một ít tảng đá, nhẹ nhàng đặt trên mặt đất cửa chính, hoàn toàn chặn lại cửa chính.
- Bang bang ~~
Hòn đá nhẹ nhàng rơi vào ván cửa, dù chỉ phát ra một chút âm thanh, nhưng lính gác ngoài cửa vẫn nghe được.
- Uy! Mày nghe được âm thanh truyền tới bên trong không?
- Tao cũng nghe được âm thanh loáng thoáng, mày cũng nghe được à?
- Nhưng, bên trong không có người.
- Có phải có người đi vào trộm đồ hay không?
- Gi ỡn à, chúng ta vẫn luôn canh chừng nơi đây, làm sao có thể có người đi vào.
- Đáng tiếc không có chìa khoá, nếu không… Sẽ mở cửa vào xem.
- Ngươi muốn tìm cái chết sao? Lần trước, tên nào hiếu kỳ, chỉ liếc mắt nhìn bên trong, đã bị đại ca làm thịt.
- Ách… Tao chỉ tùy tiện nói một chút.
Cuối cùng, hai tên lính gác cũng không làm được gì, lại vào không được.
-...
Mục Lương nghe cuộc đối thoại truyền tới từ sau cánh cửa, còn cho là bọn họ sẽ không thử mở cửa không nhìn vào trong.
Anh tìm đến một bả trường mâu, đi tới sát rìa mái vòm, không kiêng nể gì bắt đầu khởi động tấm ván gỗ, chuẩn bị mở ra một lỗ hổng.
Đoàng đoàng đoàng đoàng…
Động tĩnh rất lớn, dù người giữ cửa có điếc tai đi nữa, cũng sẽ thấy không thích hợp.
- Bên trong làm sao sẽ phát ra âm thanh như vậy?
- Đáng chết, có người len lén tiến vào.
- Nhanh đi thông báo cho tiểu đại ca Huyết Đao, có người tiến vào trong kho bảo bối của đại ca.
-...
Mục Lương mặc kệ người ngoài cửa, dễ dàng mở ra sát rìa mái vòm sát một lỗ hổng cỡ ba mét.
Anh vuốt đầu Kỳ Nhông Ba Màu, dặn dò:
- Tiểu Thải, nhanh chóng mang về trong nhà, sau đó qua đây vận chuyển tiếp.
- Híz-khà zz hí-zzz…
Kỳ Nhông Ba Màu thè lưỡi, cõng 12 cái thùng gỗ nhỏ, chậm rãi bò ra ngoài từ lỗ hổng mái vòm.
Thân thể nó tiến vào trạng thái ẩn thân, móng vuốt thủ sẵn trên đá, leo xuống gò núi.
- Tiếp tục gói thứ kế tiếp.
Mục Lương dùng tơ nhện bọc lại một vài loại thịt khô, thứ ăn không bao giờ là ít.
Còn nước , bởi vì có Thủy Tinh Ngư, cũng không phải chuyên chở như thế.
Còn như mấy thứ hỗn tạp khác, nhưng sức của động vật có hạn hữ, sẽ không thể đem đi toàn bộ.
- Tiểu Hồng, ngươi mang một ít thịt khô xuống phía dưới, giấu ở nơi xa khó tìm một chút.
Mục Lương gọi tới Nhện Qủy Đỏ, bảo nó vận chuyển thịt khô đã đóng gói xong.
- Xèo xèo…
Nhện Qủy Đỏ rất hiểu chuyện, thịt khô trên lưng đã được vận chuyển đến vực của gò núi Huyền Nhai.
Nó thông minh vận dụng năng lực ‘Bách Ti Thao Túng, treo thịt khô rủ xuống.
Sau khi treo một ít thịt khô rũ xuống phía dưới, Nhện Qủy Đỏ mới vận chuyển thịt khô xuống phía dưới.
Lúc này, ngoài cửa lớn, Huyết Đao con trai của Huyết Hồ Tử đã đến.
- Còn đứng ngốc đó làm cái gì? Nhanh chóng phá cửa cho tao.
Khuôn mặt của Huyết Đao âm trầm khiển trách:
- Ngược lại, tao muốn nhìn một chút là lá gan của ai lớn như vậy, lại dám tới trộm đồ trong băng chúng ta.
- Rầm rầm rầm…
Lính gác bắt đầu phá cửa.
Mục Lương bình tĩnh nhìn thoáng qua tảng đá chặn đang rung động, muốn phá cánh cửa chất đầy tảng đá cao cỡ một người.
Cần phải phá bỏ cánh cửa, xê dịch tảng đá mới có thể đi vào, toàn bộ hành trình phải tốn gần ba giờ.
Mục Lương đã dùng tất cả tảng đá có thể tìm được trong khu vực này để đều chặn lại, còn dùng tơ nhện cố định một cái.
- Có hơi đói bụng, nướng chút thịt ăn đi.
Anh hủy đi một vài cái bàn, làm củi gỗ, bắt đầu nướng thịt ăn.
- Xì xì xì…
Mùi thơm dần dần lan tỏa, xiên nướng dưới ngọn núi, chậm rãi tản ra bốn phía.
Lúc này, người đang phá cửa ngửi được mùi thơm, đều ngẩn ra, sắc mặt có chút cổ quái.
Không ngờ, có người lá gan rất lớn, trộm đồ không nghĩ rời khỏi, vẫn còn ở bên trong nướng thịt ăn.
- xx tạp chủng, lại dám… Các ngươi nhanh chóng phá cửa cho tao, người nào phá được cửa đầu tiên, tao thưởng cho người đó một thùng nước.
Huyết Đao liên tục gào to hung bạo.
Chuyện này anh ta đều chưa dám làm qua, lại có thể người có thể trộm bảo bối còn nướng thịt ăn.
Sau khi Huyết Đao tức giận gào thét.
Anh đã an tĩnh lại, bắt đầu sắp xếp:
- Người, còn có người… Đi đến canh giữ ở cầu treo, ai cũng không cho phép chạy ra.
Nếu tên trộm muốn rời khỏi kho bảo bối, phải trải qua cầu treo hai bên trái phải mới có thể rời khỏi.
- Vâng.
Nhiều đội người đánh cây đuốc, canh giữ ở hai bên đầu cầu treo.
...
Lúc này, bóng người mang mũ trùm mới lẻn vào đến trong thung lũng vây, nấp ở phía sau một cái bóng của tảng đá.
Cô ta lơ đãng ngẩng đầu, chứng kiến cầu treo giữa ba gò núi, xuất hiện rất nhiều ánh sáng cây đuốc.
- Chẳng lẽ là người phía trước kia, đã bị phát hiện sao?
Người mang mũ trùm bóng đưa ra suy đoán.
Cô lẳng lặng ngẩng đầu nhìn cầu treo, rất lâu đều không có một chút động tĩnh, không khỏi lại nổi lên nghi ngờ.
- Anh ta đã đi vào gò núi trung tâm? Hay chưa xâm nhập vào được?
Người mang mũ trùm bóng có hơi khó xác định.
Hiện tại đã kinh động bọn đạo tặc, đạo tặc nhất định sẽ tăng mạnh đề phòng, về sau muốn lẻn vào sẽ càng khó hơn.
- Thời gian còn lại của mình đã không còn nhiều lắm.
Người mang mũ trùm bóng chán nản sờ sờ gò má.
Cô ta ngẩng đầu nhìn về phía gò núi, khóe mắt liếc qua thấy có vài tuyến màu trắng đung đưa.
- Đó là vật gì?
Người mang mũ trùm bóng len lén di chuyển bí mật, đến gần đột nhiên trừng lớn hai mắt, cô ta gắt gao che miệng lại, không dám phát ra âm thanh.
Cô nhìn thấy một con nhện hai thước, lúc này đang ở vận chuyển một ít kén.
Hoàn toàn không nghĩ tới, có một con hung thú nằm gần đây.
Sa Sa cát…
Gió quét qua, truyền đến một hồi âm thanh.
Người mang mũ trùm ngẩng đầu nhìn lại, chứng kiến trên đỉnh núi còn treo mấy xâu kén.
Cô ta lại không dám lộn xộn, trong lòng bắt đầu suy đoán:
- Trong kén là người sao?
Sau khi cái kén bị dời xuống tới, Nhện Qủy Đỏ cõng lên vài cái kén bắt đầu vận chuyển ra khỏi thung lũng.
- Hay là đi lên xem một chút hay không?
Người mang mũ trùm bóng có chút tò mò.
- Không được, sẽ bại lộ tung tích.
Sau đó, cô ta lắc đầu bỏ ý nghĩ này.
- Hiện tại có lẽ là cơ hội.
Người mang mũ trùm bóng ngẩng đầu nhìn tơ nhện tung bay theo gió trên gò núi.
Nàng e rằng có thể mượn tơ nhện leo lên đỉnh gò núi, tiến nhập Huyết Hồ Tử kho bảo bối trung.