Chương 50: [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Dị năng - Sóng Xung Kích (Chú ý không đọc lướt)

Phiên bản dịch 8406 chữ

Ông ~

Chiếc xe khởi động và rẽ sang con đường khác rời đi.

Vương Đào đột nhiên cảm thấy nổ súng vừa rồi còn giống như là có chỗ tốt, ít nhất đã thu hút tất cả zombie xung quanh tới, tốc độ xe của hắn có thể hơi nhanh một chút.

Thẳng đến khi rời xa con đường này, Vương Đào lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó hắn lấy thuốc giảm đau trong hộp quân y ra và tiêm vào cánh tay.

Một búa vừa rồi của Bạo Khủng giả mặc dù không có trực tiếp đánh trúng vào người hắn, nhưng sóng xung kích thế nhưng là đã đánh thẳng vào trên người hắn, đánh mất đi hơn 80 máu của hắn, tổn thương trước đó của hắn còn chưa khỏi ... hiện tại toàn thân càng là đau nhức đến không chịu nổi.

Tuy nhiên còn may, trang bị hắn dày, trên người lại được dán sách vào, nên đã tránh được một chút tổn thương.

Cũng may hắn mặc quần áo dày, không phải vậy nói không chừng ở vào thời điểm đi lấy chiến lợi phẩm còn muốn bị lửa đốt.

Nhìn vào áo, quần, thậm chí cả khăn trùm trên đầu của hắn đều đã bị cháy thủng, Vương Đào có chút may mắn, thiếu chút nữa thì khuôn mặt lại bị hủy lần nữa ...

Hiệu quả đến từ thuốc giảm đau không tệ, chẳng mấy chốc đã cảm thấy tỉnh táo hơn không ít.

Sau đó hắn mới có thời gian kiểm tra chiến lợi phẩm.

Giết chết con Bạo Khủng giả kia mang về cho hắn thêm 40 giọt máu ở hạn mức cao nhất trên thanh máu.

Đạt tới [54/380], sắp đạt tới 400, tuy nhiên lượng máu hiện tại đã mất đi rất nhiều trong lúc chiến đấu, hiện tại vẫn y nguyên còn mất đi lượng lớn máu.

Vũ khí của Bạo Khủng giả giống như trước đó đều được Vương Đào thu vào bên trong không gian ba lô, cái bọc tuôn ra từ trên người Bạo Khủng giả, tương tự là [Dược tề Lực Lượng (tiểu) x1], nhưng lần này thì không có bản vẽ.

Cuối cùng chính là mục tiêu lần này của hắn ---

[Tinh hạch cấp 1 - Sóng Xung Kích]

[Phẩm chất: Trác tuyệt (80%)]

[Độ tinh khiết: 50% (Tác dụng phụ: Mắt sợ ánh sáng)]

Lần này vẻ ngoài của Tinh hạch đã không còn là máu trắng trong suốt mà là tinh thể màu đỏ trong suốt!

Con số cụ thể so với Tinh hạch trước đó, tại phẩm chất đã thay đổi, Tinh hạch trước đó có phẩm chất là "Bình thường (20%)" mà lần này là "Trác tuyệt (80%)"!

Phẩm chất sẽ ảnh hưởng tới tỷ lệ dung hợp thành công, điều đó có nghĩa là tỷ lệ dung hợp thành công của viên Tinh hạch màu đỏ này là 80%!

Tỷ lệ thành công này thật đáng kinh ngạc, chỉ cần đừng có đen quá trên cơ bản là ổn.

Đương nhiên, Vương Đào là muốn theo đuổi tỷ lệ thành công 100%, cho nên dung hợp cái này tuyệt đối không có khả năng, hắn muốn góp đủ mười cái hợp thành --- khoan đã!

Vương Đào đột nhiên sửng sốt một chút.

Viên Tinh hạch Sóng Xung Kích đầu tiên có tỷ lệ dung hợp thành công là 20%, viên thứ hai này thì là 80%, hai cái tỷ lệ dung hợp thành công này cộng lại không phải là đã 100% rồi sao? (Giới thiệu về tính năng [hợp thành] tại chương 40 có nói Phẩm chất tăng theo cấp số cộng, độ tinh khiết tăng theo cấp số cộng...).

Hắn nhanh chóng nhìn vào không gian ba lô và thấy một số thay đổi bên trong ô chứa Tinh hạch Zombie.

[Tinh hạch cấp 1 - Sóng Xung Kích]

[2/10 (Có thể hợp thành)]

Có thể hợp thành!

Hóa ra con số '10' này không có nghĩa là cần tối thiểu mười viên Tinh hạch để hợp thành trong một lần, mà có nghĩa là chỉ có thể hợp thành tối đa mười viên Tinh hạch?!

Ngay vào lúc Vương Đào thầm nghĩ tới hợp thành thì lại bắn ra một cái nhắc nhở.

[Các thuộc tính của "Tinh hạch cấp 1 - Sóng Xung Kích" sau khi hợp thành là:]

[Phẩm chất: Bình thường (20%) + Trác tuyệt (80%) = Sử thi (100%)]

[Độ tinh khiết: 50% + 50% = 100%]

[Tạp chất: Không]

[Tác dụng phụ: Không]

"Sau khi hợp thành phẩm chất sẽ trở thành 100%, độ tinh khiết cũng sẽ trở thành 100%! Độ ổn định sẽ được tăng tối đa, tạp chất không còn, tác dụng phụ cũng mất! Vậy còn chờ cái gì nữa!"

Vương Đào không do dự, lập tức lựa chọn hợp thành.

Xoát ——

Chỉ thấy một luồng ánh sáng đầy màu sắc tỏa ra từ ô chứa Tinh hạch trong không gian ba lô, một viên Tinh hạch Zombie màu cam xuất hiện.

[Tinh hạch cấp 1 - Sóng Xung Kích]

[Phẩm chất: Sử thi (100%)]

[Độ tinh khiết: 100% (Không tác dụng phụ)]

Nhìn thấy viên Tinh hạch Zombie màu cam bên trong không gian ba lô, Vương Đào cảm thấy nhịp tim của mình có chút nhanh.

Nhưng Vương Đào còn có lý trí, hắn biết bây giờ dung hợp thứ này vào là không quá phù hợp, vẫn là trở về nhà dung hợp mới tốt.

Tuy nhiên, ngay khi Vương Đào lấy viên Tinh hạch này từ trong không gian ba lô ra, muốn thưởng thức một chút.

Hắn đột nhiên cảm thấy chính mình giống như đã bị bỏ đói vài ngày, mà trước mặt mình bây giờ đang có một món ngon mỹ vị, hắn vô thức cắn một cái.

Sau đó thì ... hắn nuốt viên Tinh hạch màu cam tuyệt đẹp.

"..."

"Vãi nồi!"

Sau khi nuốt vào, lúc này Vương Đào mới phản ứng lại.

Hắn nhanh chóng dừng xe lại và sờ vào người mình xem có gì thay đổi không.

"Hơi nóng một chút ..."

Vương Đào cảm thấy thân thể có hơi nóng một chút, chẳng qua chỉ là có hơi nóng một chút mà thôi, không còn động tĩnh nào khác.

Loại cảm giác hơi nóng một chút này một mực kéo dài tới khoảng ba phút.

Sau đó Vương Đào đã cảm thấy sức lực của mình giống như lớn hơn một số nhưng không nhiều.

Hắn nhanh chóng nhìn về phía thuộc tính của mình.

Hạn mức máu cao nhất trên thanh máu không thay đổi, nhưng lượng máu hiện tại đã tăng 10 giọt, biến thành [64/380].

Và bên dưới thanh máu của hắn có thêm một thanh màu xanh lam —— [100/100]

Nhìn thấy thanh màu xanh lam này, Vương Đào đột nhiên hiểu ra.

Thanh màu xanh lam này chính là thanh năng lượng (MP)! Hắn cần năng lượng này để phóng thích sóng xung kích!

Sau đó, bên cạnh biểu tượng không gian ba lô, một biểu tượng nắm đấm nhỏ xuất hiện, bên trong biểu tượng nắm đấm nhỏ này thì có một cái ô biểu tượng hình gợn sóng ---- [Dị năng - Sóng Xung Kích]

"Ta thực sự có siêu năng lực?"

Vương Đào cảm giác như có hơi không chân thực cho lắm.

Chủ yếu là bởi vì hắn không cảm nhận được trong cơ thể có biến hóa gì lớn a...

Trong đầu đang suy nghĩ, Vương Đào đột nhiên tùy ý đánh một quyền ra bên ngoài cửa sổ xe.

Đông ——

Đó rõ ràng là một cú đấm vào khoảng không, kết quả lại giống như là đánh vào trên mặt nước vậy, xuất hiện một gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

Đường kính của gợn sóng khoảng một mét.

Đồng thời, thanh màu xanh lam của hắn giảm đi 10 điểm.

Sau đó hắn lại đấm một quyền vào khoảng không, nhưng lần này không có cái gì xảy ra.

"Thì ra là thế!"

Vương Đào đã hiểu phương pháp sử dụng siêu năng lực (dị năng), chỉ cần trong đầu hắn nghĩ đến việc sử dụng siêu năng lực Sóng xung kích, vậy là có thể dùng ra tới, nếu như không muốn dùng vậy chính là một cú đấm bình thường.

Hơn nữa hắn đại khái có thể khống chế tiêu hao lượng năng lượng bao nhiêu, vừa rồi hắn muốn dùng ít năng lượng nhất, sau đó thì dùng 10 điểm năng lượng.

Hắn cũng có thể trong một lần duy nhất dùng rất ít hoặc là dùng rất nhiều năng lượng.

Nhưng hắn có loại cảm giác ---- dùng càng ít năng lượng thì cần phải có khả năng khống chế cực kỳ chính xác, hắn bây giờ còn chưa được, nếu sử dụng quá nhiều năng lượng cùng một lúc thì có thể sẽ rơi vào tình huống như mất sức hoặc tổn thương cơ thể, năng lượng tối đa hắn có thể sử dụng trong một thời điểm dường như là khoảng 20...

Cho nên, nếu muốn điều khiển siêu năng lực này như cánh tay của mình thì cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa!

Nếu những Dị Năng giả có cùng năng lượng và năng lực, khi chiến đấu trực diện với nhau, người nào nắm giữ siêu năng lực thành thạo hơn chắc chắn sẽ giành chiến thắng...

Tuy nhiên không cần biết nói như thế nào, Vương Đào bây giờ đã trở thành một tên Dị Năng giả hàng thật giá thât!

Hắn hận không thể kích động đến dắt cuống họng lên mà hét một cái, dù sao người đàn ông nào khi còn bé không ảo tưởng chính mình có bản lĩnh lên trời xuống đất đây?

Mặc dù hắn bây giờ còn chưa đạt tới tình trạng lên trời xuống đất, nhưng hắn tin tưởng, sau này chỉ cần cố gắng mạnh lên, nói không chừng sẽ có được cơ hội này!

Mang theo loại tinh tình kích động này, Vương Đào cuối cùng cũng đã trở về tiểu khu Hạnh Phúc ở một phút trước khi tác dụng của Dược tề Ẩn Nấp biến mất.

"Ừm? Chuyện gì xảy ra?"

Vương Đào đột nhiên nhướng mày.

Hắn phát hiện có gì đó không đúng, tại sao trong sân của tiểu khu không còn zombie?

Trong sân rõ ràng còn có hơn 20 con zombie, thời điểm hắn đi ra ngoài, zombie cũng không có đuổi theo ra ngoài.

Chẳng lẽ có người nào đó đã dụ zombie đi rồi?

Không đúng, là zombie đã vào tòa nhà!

Sau khi Vương Đào nhìn thấy cánh cửa một cánh của tòa nhà số 4 mở ra, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.

Bạn đang đọc [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật của Sơn Quỷ Chấp Bút

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    90

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!