Chương 62: [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Zombie mập mạp

Phiên bản dịch 7352 chữ

Phố Bắc là con đường chính, rộng hơn nhiều so với những con phố khác, xe, người đều đi qua nơi này.

Sau khi tận thế đến, Vương Đào không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, dù sao hiện tại đã trở thành một mảnh hỗn loạn, trên đường có rất nhiều phương tiện bị bỏ lại, chắn ngang đường.

Những con đường nhỏ khác vẫn có thể đi xe được, nhưng nơi này, đừng nói là ô tô, cho dù là xe máy thì cũng không cách nào đi được.

"Ôi ôi..."

Một con zombie phát hiện Vương Đào, lập tức loạng choạng lao về phía Vương Đào.

Vương Đào giơ búa sừng dê trong tay lên và giáng một đòn mạnh vào đầu con zombie này.

Bốp một tiếng, đầu của con zombie nổ tung như quả dưa hấu.

[-500]

[0/500]

Một búa liền chết!

[Thu được: Khối Sắt x1]

[Khối Sắt: Vật liệu chế tạo]

Lấy thực lực hôm nay của Vương Đào, đối với loại zombie bình thường này chỉ cần đánh vào đầu, dù không cần dùng hết sức thì cũng có thể một đập là mất mạng!

Vương Đào vốn dĩ không muốn lục lọi thi thể, dù sao trên đường còn có rất nhiều zombie, nhưng khi nhìn thấy trên người con zombie này hình như có một bao thuốc lá, Vương Đào vẫn là thu vào.

Thuốc lá này thế nhưng có thể nói là đồng tiền mạng giữa những người sống sót, đã thấy được tốt hơn là đừng lãng phí nó, sau này đi tới căn cứ người sống sót chắc chắn có thể cần dùng đến.

Lại giết hơn mười con zombie, Vương Đào lúc này mới đi tới bên kia đường.

Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, lao thẳng vào cửa hàng tiện lợi mà đi, ở cửa cửa hàng tiện lợi có ba con zombie, tương tự bị Vương Đào dùng ba chùy đi giải quyết.

Vương Đào nhìn xuyên thấu qua kính pha lê, bên trong cửa hàng tiện lợi giống như từng bị đập vậy, các kệ đã bị lật đổ nhưng vẫn còn rất nhiều đồ ăn.

Hắn lấy chiếc túi dệt đã chuẩn bị trước ra và bỏ tất cả thức ăn còn nguyên vẹn vào trong túi.

Chẳng bao lâu sau, Vương Đào đã chất đầy thức ăn vào cả một túi dệt.

Những đồ ăn này đều là những đồ đóng gói nên cũng không nặng lắm, sau khi Vương Đào nhét đầy hai túi đan dệt, trực tiếp xách túi đan dệt trở lại cổng tiểu khu Hạnh Phúc, ném đồ ăn vào xong lại chạy đến cửa hàng tiện lợi..

Cũng đúng vào lúc này, có thêm ba con zombie đi tới cửa cửa hàng tiện lợi.

Vương Đào không khách khí giải quyết hết tất cả bọn chúng rồi tiếp tục thu thập đồ ăn.

Sau khi đổ đầy hai cái tui đan dệt, Vương Đào khẽ ồ lên một tiếng.

Bên trong cửa hàng tiện lợi có một cánh cửa nhỏ, ban đầu hắn tưởng là cửa sau, nhưng sau khi mở ra thì phát hiện ra thực chất là một kho hàng dưới lòng đất.

"Trong kho hàng dưới lòng đất chắc có rất nhiều đồ ăn! Đợi lát nữa quay lại một chuyến!"

Bên trong cửa hàng tiện lợi, những đồ ăn và nước uống được đóng gói còn tốt đều được Vương Đào gói lại, còn lại là một số đồ ăn kém chất lượng, toàn bộ đều dính máu.

Vì an toàn cá nhân của mình, Vương Đào nhất định sẽ không lấy, nhưng nếu kho hàng dưới lòng đất còn có thứ gì đó, hắn sẽ không khách khí.

Sau khi đưa những đồ ăn đã đóng gói này về tiểu khu, Vương Đào lại đi tới cửa hàng tiện lợi lần nữa.

Bên trong kho hàng rất tối, Vương Đào bật đèn pin ánh sáng mạnh lên, chợt giật mình.

"Cái quái gì vậy?"

Chỉ thấy một con zombie siêu béo đang ngồi tê liệt giữa kho hàng.

Vương Đào chiếu đèn vào mặt zombie, lập tức khiến zombie gào thét.

Nó giống như muốn đi tới, nhưng bởi vì thân thể béo quá mức, căn bản không đứng dậy nổi, thậm chí còn không cách nào động đậy!

Nhìn vào kho hàng trống rỗng, lại nhìn vào con zombie với thanh máu [2000/2000] trên đầu, Vương Đào có lý do nghi ngờ, liệu có phải nó ăn hết đồ ăn trong kho hàng hay không?

Bởi vì zombie này không thể đi, nên Vương Đào trở nên táo bạo hơn rất nhiều, hắn cẩn thận chiếu đèn pin vào mặt zombie, sau đó thì có hơi giật mình.

"Ta nói làm sao mà nhìn mặt hắn có chút quen quen, đây không phải anh chàng thu ngân cửa hàng tiện lợi sao?"

Vương Đào không biết anh chàng thu ngân này đến cùng đã trải qua cái gì, thân hình cao gầy của cậu ta đã biến thành một zombie còn mập hơn cả lợn, nhưng rõ ràng đây chính là một con zombie đặc thù.

2000 máu, so với Zombie Búa Tạ mà hắn gặp phải còn nhiều hơn gấp đôi, này nếu như mà giết chẳng phải sẽ tuôn ra thứ tốt gì đó sao?

Vương Đào có hơi ngo ngoe muốn động, đặc biệt là con zombie này khác với những con zombie khác --- nó gần như không thể động! Vậy coi như hắn có nhiều máu hơn nữa thì cũng chỉ là một cái bia ngắm mà thôi!

Tuy nhiên để đảm bảo an toàn, Vương Đào không lập tức xông lên, trước tiên hắn phải xác nhận một chút xem, con zombie mập mạp này có khả năng công kích từ xa không.

Vương Đào đi ra ngoài nhặt mấy viên gạch, sau đó trở về cửa kho hàng dưới lòng đất, ném vào con zombie mập mạp bên trong.

Đông ——

Một cục gạch rơi xuống, zombie không mất một giọt máu nào.

Vương Đào rất thận trọng chờ đợi một lúc, phát hiện zombie chỉ đang gào thét mà không thực hiện bất kỳ đòn tấn công tầm xa nào, lập tức nhếch miệng lên.

"Nếu như là cái bia ngắm, vậy thì ... thật xin lỗi!"

Vương Đào một tay cầm đèn pin, một tay cầm búa sừng dê đi tới trước mặt zombie mập mạp.

Sau đó ---- Vương Đào phát hiện, bởi vì zombie mập mạp này quá béo, dẫn đến cái búa của hắn căn bản với không tới được đầu của đối phương!

Vương Đào có hơi lúng túng mà ra khỏi kho hàng, nhanh chóng chạy trở về.

Đinh Vũ Cầm đang vận chuyển đồ ăn mà Vương Đào vừa ới ném vào trong tiểu khu mà thở hổn hà hổn hển, nhìn thấy Vương Đào nhanh chóng chạy trở về, cô còn tưởng rằng có chuyện gì xảy ra, lập tức giật nảy cả mình.

Cô muốn cùng Vương Đào chạy về nhưng lại không nỡ bỏ lại những thức ăn này.

Vương Đào nhìn thấy vẻ hoảng sợ trên mặt cô, nói:

"Chị dâu đừng hoảng hốt, không có nguy hiểm!"

Nghe được điều này, Đinh Vũ Cầm mới vỗ nhẹ vào bộ ngực đang run rẩy của mình.

"Làm ta sợ muốn chết! Vậy Vương Đào ngươi đây là ..."

"Ta về chế tạo vũ khí, đợi lát nữa phải dùng!"

Vương Đào vừa nói vừa chạy lên tầng.

"A a, ta tới giúp ngươi!"

"Được."

Hai người về đến nhà, Vương Đào tìm một cây lau nhà, buộc một cây giáo ống thép ngắn vào cây lau nhà, sau khi buộc chặt lại, Vương Đào mới vung vẩy ngọn giáo tự chế dài hai mét này.

Hô --- Hô ---

"Cũng không tệ lắm, cứ như vậy đi!"

Vương Đào cầm ngọn giáo dài đi.

Đây là lần thứ ba đi tới cửa hàng tiện lợi.

Ngoài cửa của cửa hàng tiện lợi lại thấy xuất hiện hai con zombie.

Vương Đào cầm vũ khí mới và lần lượt đâm mạnh vào hai con zombie từ xa.

Phốc phốc!

[-500]

[0/500]

Phốc phốc!

[-500]

[0/500]

Sau khi thu lấy hai cái vật liệu chế tạo, Vương Đào cầm theo ngọn giáo dài tiến vào kho hàng dưới mặt đất của cửa hàng tiện lợi.

"Ôi ôi... Rống —— "

Nhìn vào dáng vẻ con zombie siêu to béo gào thét giận dữ nhưng không thể đứng dậy kia, Vương Đào đi tới trước mặt nó, hai tay giơ ngọn giáo dài lên, đâm một phát về phía đầu của nó!

Ầm!

[-112]

[1888/2000]

"... sát thương thấp như vậy!"

Vương Đào có hơi giật mình, tuy nhiên vấn đề không lớn, dù sao đối phương lại không thể đánh trả.

Thế là, Vương Đào cứ giơ ngọn giáo dài lên như vậy, dốc sức chọc vào đầu zombie lấy vài chục cái

Trong lúc đó, Vương Đào một mực phòng bị đối phương có thể nổi điên hay không, hoặc là có loại phương thức công kích đặc thù nào khác, còn may, zombie siêu béo này cũng không có.

Vào thời điểm đối phương chỉ còn lại một chút máu cuối cùng, Vương Đào cách xa no, đi đến lối vào kho hàng, sau đó nắm chặt trường mâu, hung hăng phi mạnh vào đầu nó.

Phốc phốc!

[-45]

[0/2000]

Soạt ——

Ngay khi zombie tử vong, một đống lớn bọc trong suốt tuôn ra!

Bạn đang đọc [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật của Sơn Quỷ Chấp Bút

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    30

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!