Chương 76: [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Ủy ban, Tinh hạch Công Kích

Phiên bản dịch 8551 chữ

"Đương nhiên không thành vấn đề!"

Nghe thấy Vương Đào hỏi như vậy, cô gái mặt tròn hưng phấn giải thích:

"Căn cứ của chúng ta được thành lập bởi một trung đội Quân đội An ninh Thủy Trạch, Đại học Thủy Trạch, phòng cảnh sát huyện Thủy Trạch và các cơ quan chính quyền khác, khi mới thành lập, chúng ta đã gặp rất nhiều khó khăn và hy sinh rất nhiều người, có thể đi đến một bước như ngày hôm nay, đều là kết quả từ sự cố gắng của Quân đội An ninh..."

Nhìn vào ánh mắt sùng bái của cô gái mặt tròn này, Vương Đào lại hỏi:

"Vậy bây giờ ai là người phụ trách căn cứ của chúng ta?"

Cô gái mặt tròn vội vàng mở miệng nói:

"Căn cứ của chúng ta thực hiện chế độ Ủy ban, đối với một số vấn đề lớn trong căn cứ, hơn một nửa thậm chí hai phần ba số người cần phải đồng ý mới có thể thông qua..."

"Ồ? Chế độ Ủy ban?"

Vương Đào lập tức có chút kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng Quân đội An ninh toàn quyền tiếp quản nơi này, không nghĩ tới lại không phải như vậy.

"Vậy chúng ta có những Ủy viên nào? Trước đây bọn họ làm việc gì?"

Cô gái mặt tròn xua tay nói:

"Căn cứ chúng ta hiện tại có tổng cộng bảy Ủy viên, có ba người đến từ Quân đội An ninh, hai người đến từ phòng cảnh sát, một người đến từ chính quyền địa phương và người cuối cùng là người sống sót sau đó gia nhập căn cứ…"

"Ừm? Những người sống sót sau này gia nhập căn cứ cũng có thể trở thành Ủy viên?"

Vương Đào hơi nghi hoặc một chút.

Sáu người đầu tiên rõ ràng là những người đã đóng góp cho căn cứ khi nó mới được thành lập nên việc họ trở thành thành Ủy viên là chuyện rất bình thường, nhưng người sống sót sau này mới gia nhập căn cứ ...

"Đúng vậy, căn cứ chúng ta vẫn là tương đối công bằng, chỉ cần là người có năng lực, ai cũng có cơ hội trở thành Ủy viên của căn cứ!"

Cô gái mặt tròn nắm chặt tay, vẻ mặt nghiêm túc.

"Vậy người sống sót sau này mới gia nhập kia có năng lực gì?"

"Local Area Network (Mạng cục bộ) trong căn cứ của chúng ta, hệ thống điểm cống hiến, đều là vị Lưu ủy viên này làm ra! Thậm chí ta nghe nói ..." Cô gái mặt tròn khẽ nó: "Hắn cũng có thể chế tạo bom hẹn giờ!".

"Tê, chẳng trách ..."

Vương Đào giật mình, hắn nói một người sống sót bình thường làm sao có thể trở thành Ủy viên của căn cứ, hóa ra là nguyên nhân này.

"Vậy ngoài Ủy ban cao nhất ra, cở đây chúng ta còn có bộ phận nào khác không?"

Cô gái mặt tròn thuộc như lòng bàn tay nói:

"Hiện tại, trực thuộc Ủy ban của chúng ta có năm bộ phận, theo thứ tự là phòng Tài chính, phòng Tài nguyên, phòng Nhân sự, phòng Y tế, và Phòng Phòng vệ."

"Phòng Tài chính phụ trách phiếu lương thực, điểm cống hiến, do Lưu ủy viên làm trưởng phòng ..."

"Phòng Tài nguyên là quản lý tất cả các tài nguyên và phân phối tài nguyên trong căn cứ, các tài nguyên như lương thực, đất đai và nhà ở, phương tiện, điện, nước,... đều thuộc sự quản lý của phòng Tài nguyên ..."

"Phòng Nhân sự chịu trách nhiệm về thông tin, sắp xếp công việc,... của tất cả cư dân trong căn cứ..."

"Phòng Y tế đương nhiên chịu trách nhiệm chữa bệnh và cứu người, nhưng hiện tại Phòng Y tế có rất ít người, toàn bộ căn cứ chỉ có ba bác sĩ..."

"Phòng Phòng vệ chịu trách nhiệm về an ninh căn cứ và là thần hộ mệnh bảo vệ căn cứ! Tất cả những người gia nhập Phòng Phòng vệ đều được phân phối vũ khí nóng! Nhưng đây cũng là nơi gia nhập nghiêm ngặt nhất, trước mắt chỉ tuyển nhận quân nhân, dân binh, cảnh sát ... những người có kinh nghiệm chiến đấu ..."

Nghe xong lời giới thiệu của cô gái mặt tròn, Vương Đào vẫn rất kinh ngạc.

Trước khi hắn đến căn cứ Đại học Thủy Trạch, hắn nghĩ hoàn cảnh ở đây là một nhóm người sống sót tập hợp lại với nhau để sống cuộc sống nguyên thủy.

Nhưng bây giờ xem ra rõ ràng không phải như vậy, chim sẻ ở đây tuy nhỏ, nhưng nội tạng đều có, phân công lao động rất rõ ràng, quyền lực không nằm trong tay bất kỳ người nào.

Theo những gì đã thấy và nghe được cho đến lúc này thì đây là một nơi tốt, còn có thực sự tốt hay không thì phải sống thêm một thời gian nữa thì mới biết được.

Sau khi hiểu được đại khái, Vương Đào đi tới phòng ở cho giảng viên.

Đây là cách bố trí phòng đơn tiêu chuẩn, bên trong được sửa sang sạch sẽ, tốt hơn nhiều so với ký túc xá sinh viên.

Sau khi Vương Đào ngẫu nhiên chọn được phòng 302 thì cô gái mặt tròn trở về, trước khi rời đi, cô đưa cho Vương Đào một bản 'Điều lệ căn cứ người sống sót Thủy Trạch' và nói với Vương Đào rằng tối mai căn cứ sẽ tổ chức một nghi thức chào mừng ngắn gọn cho những người sống sót đã đến vào tuần trước.

Tuy rằng không bắt buộc phải đến, nhưng hắn có thể được ăn một bữa cơm miễn phí, đồng thời lãnh đạo căn cứ rất có thể sẽ tới, nếu Vương Đào không có việc gì thì hắn có thể đến tham gia một chút, cho dù hắn không quan tâm đến đồ ăn, ít nhất hắn có thể làm quen với những người trong căn cứ.

Vương Đào biểu thị không có vấn đề.

Ăn cơm gì đó không sao cả, hắn chủ yếu là muốn quen biết lãnh đạo căn cứ Thủy Trạch một chút, nếu như hắn lựa chọn ở lại ở căn cứ Thủy Trạch vậy hắn phải có hiểu biết thấu đáo về nơi này mới được.

Trong phòng 302 này, đồ dùng trong nhà gì gì đều có, tuy nhiên có một chút bụi, nghĩ đến chắc là có người ở ở trước khi tận thế đến.

Những căn phòng này đều được ở miễn phí, chỉ cần đăng ký, dù sao hiện tại trong căn cứ không có nhiều người, tổng cộng chỉ có hơn 500 người sống sót, căn bản không lấp đầy căn cứ người sống sót, vẫn còn rất nhiều tòa nhà được đóng lại, nói là chờ sau này có thêm nhiều người đến thì lại mở ra.

Tuy nhiên, nhà là miễn phí nhưng điện nước lại không miễn phí, những thứ này phải dùng điểm cống hiến tới đổi.

Bên trong Đại học Thủy Trạch có một số máy phát điện diesel và xăng có thể cung cấp điện cho những người sống sót, nhưng dù sao họ cũng cần đốt nhiên liệu, không thể cung cấp điện miễn phí nên cần phải bỏ ra điểm cống hiến, hơn nữa không rẻ.

Về phần nước, trước đây căn cứ đã khoan một cái giếng để những người sống sót có thể sử dụng nước ngầm, tương tự cũng cần điểm cống hiến, hơn nữa là có hạn chế.

Vương Đào nhanh chóng dọn dẹp trong phòng một chút, sau đó lấy ra một số đồ ăn đơn giản, cuối cùng lấy ra chiến lợi phẩm mà trước đó hắn nhặt nhạnh được chỗ tốt --- một tấm bản vẽ và viên tinh hạch màu tím.

[Bản vẽ chế tạo cánh tay phải Trùng Phong: Có thể chế tạo một cái bao cổ tay phải, vật liệu cần thiết: Khối Sắt x2, Dây Thép x2, Ốc Vít x2, Lưỡi Dao x2, Đinh x2, Cao Su x2, Nhựa x2, Cáp Điện x2. Linh Kiện Điện Tử x2, Pin x2]

[Cánh Tay Phải Trùng Phong: Kết cấu cứng cáp, có thể ngăn cản vũ khí, độ bền +10, phòng thủ +10]

"Vật liệu cần thiết còn muốn ít hơn so với Máy Nén Thực Phẩm, đồng thời không cần Tinh hạch Zombie!"

Vương Đào rất tò mò không biết cái bao cổ tay này hoàn thiện sẽ trông như thế nào, tuy nhiên vật liệu hiện tại chưa đủ, còn thiếu 1 cái Nhựa và 1 cái Đinh.

Chỉ có thể chờ lần sau ra ngoài giết mấy con zombie lại nói.

Sau đó Vương Đào lại đưa ánh mắt nhìn về phía viên tinh hạch màu tím kia.

[Tinh hạch cấp 1 - Trùng Phong]

[Phẩm chất: Ưu tú (60%)]

[Độ tinh khiết: 50% (Tác dụng phụ: Tay chân cứng ngắc)]

[Trùng Phong: Có thể tiêu hao một lượng năng lượng nhất định để tiến hành một lần xung phong]

Viên tinh hạch này trông cũng không tệ lắm, nếu như có thể nắm giữ loại năng lực xung phong này của zombie Trùng Phong giả, không nói chiến đấu gì đó, ít nhất nó sẽ rất thuận tiện vào thời điểm chạy trốn.

Cũng không biết tác dụng phụ 'Tay chân cứng ngắc' này có ảnh hưởng lớn hay không, nếu như trở thành tay chân cứng ngắc giống như zombie, khả năng này cũng có chút cái được không bù nổi cái mất ---- đương nhiên, đây là đối với những người khác để mà nói, đối với Vương Đào mà nói thì không tồn tại vấn đề tác dụng phụ này.

Hắn chỉ cần có thể thu thập thêm một hoặc hai viên tinh hạch Trùng Phong này, sau đó hợp thành một viên Tinh hạch không có tác dụng phụ, vậy cái năng lực này với hắn mà nói chắc chắn là một loại năng lực không thua gì Sóng Xung Kích!

"Hy vọng sau này có thể gặp nhiều zombie đặc thù hơn một chút ..."

Vương Đào thầm nghĩ.

Sau đó hắn mở bộ đàm ra, thử liên hệ với Đinh Vũ Cầm một chút, nhưng không liên lạc được, rõ ràng là công suất của bộ đàm không đủ.

Vương Đào lại chuyển sang tần số khác, thi thoảng sẽ nghe thấy có người nói chuyện, đoán chừng đều là người của căn cứ này, không có tin tức có ích nào.

Bộ đàm trong tay hắn đều là bộ đàm dân dụng bình thường, chỉ có thể sử dụng trong tần số dân dụng, binh sĩ, lãnh đạo trong căn cứ chắc chắn là có bộ đàm chuyên nghiệp, Vương Đào là không nhận được tin tức của đối phương.

"Điểm cống hiến có thể đổi được rất nhiều thứ, chắc là có bộ đàm công suất cao phải không? Ngày mai đi xem một chút ..."

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bạn đang đọc [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật của Sơn Quỷ Chấp Bút

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    39

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!