Chương 88: [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Có người sống sót?

Phiên bản dịch 6859 chữ

"Cũng không biết khả năng phòng ngự như thế nào ..."

Vương Đào lấy ra một con dao găm, nhẹ nhàng cắt xuống bao cổ tay, trên bao cổ tay không có dấu vết gì, Vương Đào lại tăng lực, vẫn không có bất cứ dấu vết nào, dù là hắn trực tiếp dùng dao găm chặt vào trên bao cổ tay, bao cổ tay vẫn như cũ vẫn bất động, thậm chí còn không cảm nhận được sự va chạm.

"Được a..."

Suy nghĩ một lát, Vương Đào lập tức tháo bao cổ tay để xuống đất, sau đó cầm rìu chữa cháy hung hăng bổ mạnh vào bao cổ tay.

Ầm!

Trên mặt đất bắn lên một lớp bụi, nhưng bao cổ tay vẫn như cũ không có việc gì, thậm chí ngay cả một dấu vết cũng vẫn không để lại.

"Đồ tốt!"

Vương Đào mừng rỡ trong lòng.

Lực phòng ngự của Cánh Tay Phải Trùng Phong này cảm giác còn mạnh hơn so với tấm thép! Xét về mặt trải nghiệm sử dụng, nó mạnh hơn một tấm thép rất nhiều!

Vương Đào nhanh chóng đeo lại bao cổ tay một lần nữa, sau đó mặc trang phục bảo vệ vào, bao bọc cẳng tay vào bên trong, trông như trên cẳng tay của hắn không có gì cả.

"Lực phòng ngự trên cơ bản là không có vấn đề gì, để xem hiệu quả chiến đấu thực tế ..."

Trong trung tâm mua sắm không có zombie, nhưng thực chiến cũng không phải cần phải đi giết zombie, bên ngoài trung tâm mua sắm mà hắn đang đứng này vừa đúng có một cái ụ đá hình tròn, hắn cầm búa vung lên làm ra động tác tấn công.

Sưu —— ầm!

Ụ tròn lập tức bị bổ đứt một khối lớn.

Cảm giác được lòng bàn tay có chút tê dại, Vương Đào ngơ ngác.

Không phải, hắn chỉ thực hiện động tác vung vẩy, cũng không có thật muốn bổ xuống a, đây là tình huống như thế nào?

Vương Đào tranh thủ thời gian trốn ở phòng, chờ trong chốc lát, sau khi xác định động tĩnh vừa rồi không có thu hút zombie, lúc này hắn mới sờ lên Cánh Tay Phải Trùng Phong, sau đó nhanh chóng thử vung rìu vài lần, lần này hắn không có đối với ụ tròn đó nữa mà là đối với quần áo trong phòng

Sưu —— ầm!

Sau vài phút thử nghiệm, hai mắt Vương Đào sáng lên.

"Hình như ta đã hiểu ... khó trách nó gọi là Cánh Tay Phải Trùng Phong!"

Vương Đào phát hiện, ở sau khi hắn đeo Cánh Tay Phải Trùng Phong này lên, nếu như làm một số động tác nhanh chóng ví dụ như vung quyền, vung búa, Cánh Tay Phải Trùng Phong sẽ có tăng thêm lực lượng và tốc độ nhất định với động tác của hắn!

Hắn không biết tăng thêm cụ thể là bao nhiêu, nhưng chắc chắn vượt quá khả năng của hắn rất nhiều!

Lấy một ví dụ chính là, nếu trước đây hắn có thể giết chết zombie với 500 máu bằng một rìu, vậy bây giờ một búa khả năng sẽ là sáu trăm, bảy trăm thậm chí là tám trăm máu!

Vương Đào cẩn thận nghiên cứu Cánh Tay Phải Trùng Phong một chút, sau đó phát hiện ra một cái cơ quan nhỏ trong ba bao cổ tay, sau khi mở ra, bên trong vậy mà có pin, đó là loại pin trông có vẻ rất công nghệ tuôn ra từ trên người zombie.

"Hoá ra là dùng điện, khó trách bên trong những vật liệu chế tạo cần có Cáp Điện, Thiết Bị Điện Tử và Pin ... các loại công nghệ đen a!"

Vui vẻ đeo bao cổ tay lại một lần nữa.

Hắn cảm thấy thứ này hơi giống một bộ xương ngoài cơ khí, nếu như ngoài cánh tay phải ra còn có cánh tay trái, bảo vệ chân, bảo vệ ngực các loại, thì thật sự không phải có thể tạo ra một bộ xương ngoài sao?

"Đang nghĩ cái gì vậy ..."

Vương Đào lắc đầu.

Nhưng ngay cả khi những thứ này có tồn tại hiện tại với hắn mà nói thì cũng rất xa xôi, không cần thiết phải suy nghĩ nhiều.

Sau khi làm giảm sự kích động trong lòng xuống, Vương Đào lấy bộ đàm ra, thử liên lạc với Đinh Vũ Cầm một chút.

Trung tâm mua sắm cách tiểu khu Hạnh Phúc đâu đó khoảng ba cây số, theo lý thuyết mà nói chắc là có thể liên hệ được, cần phải xem chất lượng bộ đàm trong tay hắn như thế nào.

"Là ta, có thể nghe được không? Là ta ..."

"Tư tư... Tư tư..."

Tiếng tư tư ... tư tư qua đi, bên trong đột nhiên truyền đến một giọng nói.

"Vương Đào ... là ngươi sao Vương Đào ... tư tư ..."

Mặc dù âm thanh có chút méo mó nhưng Vương Đào vẫn có thể nhận ra đó là Đinh Vũ Cầm.

Thế là hắn đi ra khỏi phòng, điều chỉnh vị trí một chút, cuối cùng đứng lại ở bên cạnh một cái cửa sổ mới có tiếng nói chuyện khá rõ ràng.

"Vương Đào, chỗ ngươi như thế nào, ngươi có an toàn không?"

Trong giọng nói của Đinh Vũ Cầm tràn đầy lo lắng, sáu khi Vương Đào đi, nàng đều không tắt bộ đàm, một mực chờ đợi tin tức của Vương Đào.

"Chị dâu yên tâm, ta không sao, chỗ ta rất an toàn, ngươi thì sao, trong nhà có chuyện gì xảy ra hay không?"

Vương Đào nghe giọng nói của Đinh Vũ Cầm cũng cảm thấy cô khả năng cũng rất an toàn.

Quả nhiên, Đinh Vũ Cầm nói trong nhà cực kỳ an toàn, không có zombie cũng không thiếu đồ ăn, chẳng qua chỉ là nàng ở nhà một mình thì có hơi sợ hãi ---- thật ra thì cô sợ Vương Đào bỏ rơi cô, nhưng cô cũng không dám nói thẳng ra.

"Chị dâu đừng lo lắng, khoảng ... khoảng hai ngày nữa đi, ta sẽ trở về đón ngươi tới căn cứ người sống sót Thủy Trạch."

Trải qua hai ngày quan sát này, Vương Đào cảm thấy căn cứ Thủy Trạch không tệ, ít nhất hắn sống ở đó cũng không gặp vấn đề gì.

Chờ sau khi tư cách thành viên Ủy ban của hắn được xác nhận và trở thành cấp trên của căn cứ, hắn sẽ trở về đón Đinh Vũ Cầm.

Đương nhiên, xem như không có thân phận Ủy viên này cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với Vương Đào, chỗ dựa của hắn một mực là thực lực của hắn, tuy nhiên có một cái thân phận dù sao cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, cho nên đợi thêm hai ngày nữa.

"Được rồi, ta ở nhà chờ ngươi trở về!"

Sau khi nói chuyện thêm vài câu với Đinh Vũ Cầm, Vương Đào chủ động kết thúc cuộc trò chuyện.

"Bây giờ Cánh Tay Phải Trùng Phong đã được chế tạo xong, cũng đã biết được tình huống bên kia của Đinh Vũ Cầm, vậy thì thuận tiện đi tới phòng khá Bác Thụy một chuyến, nơi đó cách nơi này cũng không xa, hy vọng trên đường có thể để cho ta gặp phải một con zombie lạc đàn ..."

Trong lòng suy nghĩ, Vương Đào cầm vũ khí lên một lần nữa, chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên, hai tai hắn khẽ động.

"Trên tầng có động tĩnh!"

Vương Đào nhanh chóng tìm một góc trường để tránh né và nhìn chằm chằm vào cầu thang của trung tâm mua sắm.

Khoảng mười giây sau, một bóng người với khuôn mặt gian giảo xuất hiện từ lối ra cầu thang.

Trong tay hắn cầm một cây gậy bóng chày có đinh thép và cẩn thận đi xuống tầng 1, trên đầu có một thanh máu màu xanh lá cây [115/115]

"Có người sống sót?"

Vương Đào nhướng mày.

Vừa rồi hắn còn tưởng là zombie, không nghĩ tới lại là người.

Nhìn cách người đàn ông này cầm chặt cây gậy bóng chày có gai thép và tìm kiếm khắp nơi, Vương Đào cảm thấy người đàn ông này có ý đồ xấu xa nào đó.

"Biểu hiện này của hắn rõ ràng là nhìn thấy ta, hơn nữa ta đến trung tâm mua sắm cũng không ra ngoài, vậy hắn hoặc là có camera, hoặc là thấy được quá trình ta giết zombie trên quảng trường trước đó ..."

Vương Đào nhìn thoáng qua trần nhà tầng một của trung tâm mua sắm có vài chiếc camera, nhưng vài chỗ dây điện bị đứt, trong trung tâm mua sắm không có điện, nên việc giám sát ở đây rất có thể sẽ không hoạt động.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bạn đang đọc [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật của Sơn Quỷ Chấp Bút

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    50

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!