Chương 92: [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Túi Chữa Bệnh

Phiên bản dịch 6844 chữ

"Lão đại, lại có một người chết..."

Một tiểu đệ trong đó có chút hoảng sợ mở miệng nói.

"Đậu xanh, thật vô dụng!" Tào Hâm thầm mắng một tiếng, sau đó lại mắng tiểu đệ: "Nhanh lên!"

Các tiểu đệ nhanh chóng đưa hai cô gái này đến nơi bọn họ cất giữ đồ ăn, nhìn thấy những đồ ăn này, trong mắt cô gái xuất hiện một chút dao động.

Một tiểu đệ trong đó buộc dây xích sắt trên tay chân người phụ nữ xuống đất, sau đó đặt một bát bột mì nhỏ trắng trước mặt cô, cô gái này nhìn thấy đồ ăn trước mặt, lập tức nằm rạp xuống đất như một con chó, dùng lưỡi liếm.

Tào Hâm nới lỏng thắt lưng, đi tới phía sau người phụ nữ với vẻ mặt tàn nhẫn, sau đó lại ra lệnh đối với tiểu đệ:

"Mang cho ta mấy gậy gỗ có gai ngược tới đây!"

...

Trong cơn mưa lớn, Vương Đào quay đầu ngước mắt nhìn chằm chằm vào tầng ba của trung tâm mua sắm.

Sau đó lúc này mới trở lại trong xe của mình.

"Đám người này có vấn đề ..."

Vương Đào nhớ lại diễn biến trên tầng vừa rồi, đám người này rõ ràng là đang giấu giếm hắn điều gì, mới đầu Vương Đào còn tưởng là đồ ăn, nhưng sau đó phát hiện khả năng cũng không phải là đồ ăn.

Vương Đào lấy từ trong túi ra một mảnh kim loại có sáu con số, Vương Đào tìm thấy nó ở chỗ đám người Tào Hâm, hắn thuận tay cầm tới.

Không phải Vương Đào thích đồ của người khác mà là hắn đã từng nhìn thấy thứ này trước đây, ngoài việc con số khác nhau ra thì không cần biết là màu sắc hay là kích thước đều giống nhau, đây là số hiệu của cảnh sát!

Không biết đám người Tào Hâm là nhặt được hay là ... không cần biết là loại khả năng nào, trong tay Tào Hâm có thể sẽ có súng!

Thực lực của Vương Đào mặc dù mạnh, nhưng hắn từ trước đến giờ sẽ không cảm thấy bản thân mình có thể gánh nổi đạn, đạn vẫn còn có uy hiếp rất lớn đối với hắn.

Đương nhiên, nếu như ở dưới tình huống bị bắn bất ngờ, Vương Đào cảm thấy mình sử dụng Sóng Xung Kích là có thể lập tức hạ gục bọn họ, nhưng này còn có một nguyên nhân quan trọng, đó chính là Tào Hâm nói nơi này trước đó có một con zombie cao tới ba bốn mét!

Nhìn thấy sức hủy diệt do con zombie này mang đến, Vương Đào cảm thấy mình chắc chắn không phải là đối thủ của nó, nếu như bởi vì tiếng súng dẫn con zombie này tới, vậy hắn có thể sẽ gặp rắc rối.

Cho nên ở sau khi phát hiện số hiệu cảnh sát, để cho an toàn, Vương Đào quả quyết rời khỏi.

Thậm chí Vương Đào còn cảm thấy, hành động đi theo Dương Lão Thất kia lên tầng trên vừa rồi của mình có phải là có hơi lỗ mãng rồi hay không.

"Còn chưa đủ cẩn thận a! Có chút thực lực mà đã bất cẩn rồi ... lần sau phải cẩn thận hơn một chút!"

Ong ong ~

Chiếc xe vòng qua trung tâm mua sắm và hướng về phía phòng khám Bác Thụy.

Cân nhắc đến việc nơi này có thể có một con zombie đáng sợ, Vương Đào không dám đi quá nhanh, thậm chí còn đi đường vòng rất lâu.

Vào lúc trời gần tối, cuối cùng cũng nhìn thấy được phòng khám Bác Thụy.

Vị trí của phòng khám Bác Thụy này khá tốt, cạnh một ngã tư nhỏ, hơn nữa ở đây không có nhiều xe ô tô, đường tương đối trống trải.

Cửa cuốn của phòng khám bệnh là đang trong tình trạng đóng một nửa, không biết tình huống bên trong như thế nào, nhưng ngoài đường đã có hơn chục con zombie chặn đường.

Vương Đào vốn muốn đưa bọn chúng quy thiên, nhưng do dự một lát, từ trong hộp đựng đồ trong xe lấy ra mấy chai bom xăng.

Trước đó hắn vẫn luôn thắc mắc tại sao những con zombie bị thiêu chết không được tính là do hắn giết, nhưng súng bắn chết thì lại tính, cho nên Vương Đào bây giờ sẽ thử nghiệm một chút.

Đây là giao lộ giao thông thuận tiện, nếu có nguy hiểm không thể chống cự, hắn có thể phóng xe bỏ chạy bất cứ lúc nào, hơn nữa hắn tạm thời đã thu thập đủ vật liệu, cho nên có thể dùng những con zombie này đi thử nghiệm.

Nửa giờ sau, Vương Đào dùng búa giết chết một con zombie cuối cùng, sau đó thu hồi chiến lợi phẩm.

"Chắc là như vậy đi ..."

Trải qua thử nghiệm, Vương Đào cũng có chút hiểu ra.

Nói một cách đơn giản, chỉ có zombie bị tác động từ hắn lập tức giết chết thì mới được tính là hắn giết, thời gian bom xăng thiêu chết zombie quá dài nên không tính là hắn giết.

Về phần 'lập tức' này kéo dài bao lâu, tạm thời Vương Đào còn chưa thử nghiệm ra được, nhưng dù sao cũng chỉ là trong thời gian rất ngắn.

Sau này khi sử dụng bom xăng, hắn nhất định phải giết chết zombie trước kia zombie bị thiêu chết, đương nhiên, nếu thực sự không có cơ hội thì hãy thôi, dù sao lửa cũng không phân biệt được đâu là địch đâu là ta.

Giải quyết xong zombie ở trên đường, Vương Đào lập tức cầm vũ khí đi tới phòng khám Bác Thụy.

Cửa cuốn của phòng khám là mở được nửa, vừa đúng tiết kiệm thời gian cho Vương Đào, dù sao muốn mở cửa cuốn ra được thì sẽ tạo ra âm thanh rất lớn, hắn dùng đèn phin chiếu vào bên trong, sau khi xác định không có zombie, lúc này mới chui vào.

Tình huống trong phòng khám muốn tồi tệ hơn Vương Đào nghĩ, trên sàn có vài chiếc kệ và hộp rỗng, nhưng thuốc cũng không có nhiều, hiển nhiên nơi này đã từng bị lục soát vơ vét.

Vương Đào cũng không ngoài ý muốn, vị trí của phòng khám này rõ ràng như vậy, bây giờ cách thời gian tận thế đến đã qua hơn một tháng, từng bị người sống sót lục lọi vơ vét là chuyện rất bình thường.

Vương Đào nhặt hết thuốc trên mặt đất lên, bây giờ tất cả thuốc đều là những thứ quý giá, không thể lãng phí.

Diện tích phòng khám bệnh này không lớn, tầng một là đại sảnh, phòng vệ sinh và một căn phòng nhỏ có mấy giường, tầng hai hình như là nhà kho và nơi nghỉ ngơi.

Vương Đào lục soát vơ vét hết tầng một, sau khi xác định không còn bỏ sót thứ gì, lúc này mới lên tầng hai.

"Ừm? Khóa cửa..."

Đẩy cửa một cái không đẩy cửa ra được.

Vương Đào lấy công cụ mở khóa mang theo trên người ra, sau khi mân mê với khóa cửa một phét, két một tiếng, cửa mở.

Căn phòng trên lầu sáng sủa hơn hành lang rất nhiều, Vương Đào liếc nhìn liền nhìn thấy một nữ zombie dáng người xinh đẹp, trên người mặc áo khoác trắng đeo khẩu trang ngồi trên ghế của ông chủ cách đó không xa!

[500/500]

"Ôi ôi..."

Sau khi nữ zombie nhìn thấy Vương Đào, nó lập tức xoay người đứng dậy.

Chỉ là một con zombie bình thường, Vương Đào bước nhanh tới, cầm lấy búa chính là một đập.

Phốc phốc!

[-500]

[0/500]

Miểu sát (giết chết ngay lập tức) một cách dễ dàng, thuận tiện thu lấy chiến lợi phẩm.

[Thu được: Túi Chữa Bệnh x1]

[Túi Chữa Bệnh: Có thể khôi phục 100 HP trong 10 giây (Tay chân không trọn vẹn không thể tái tạo)]

"A?"

Vương Đào không nghĩ tới, giết chết con nữ zombie này vậy mà lại tuôn ra một cái Túi Chữa Bệnh, mà hắn càng không nghĩ tới chính là, Túi Chữa Bệnh này khác với thứ hắn có được trong hòm tiếp tế (thả dù), thứ này vậy mà có thể giúp khôi phục 100 HP trong 10 giây!

HP tượng trưng cho sức khỏe, khôi phục 100 HP đồng nghĩa với việc khôi phục lại sức khỏe của chính mình!

P/S: Ta thích nào ... chương 1 ... đợt này lắm việc quá, về nhà còn phải làm nên đâm ra chương hơi luộm thuộm, mong rằng qua cái tuần này bớt việc hơn, mọi người thông cảm à...

Bạn đang đọc [Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật của Sơn Quỷ Chấp Bút

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    54

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!