CHƯƠNG 41
Giống như lời Brian đã nói, một khi tuyết bắt đầu rơi xuống thị trấn Bentham, nó sẽ không dừng lại.
Trong một đêm, thị trấn như được phủ một lớp lụa trắng. Vào sáng sớm, tuyết đã ít bớt, trên bầu trời thỉnh thoảng mới xuất hiện vài bông tuyết, nhưng sắc trời vẫn xám xịt. Nghĩ đến cảnh nhiều tháng không thấy mặt trời, Roland cảm thấy không muốn tin cũng không được.
Điều này quả thực không hợp với lẽ thường, hắn nghĩ, mặc dù ở trong thế giới đầy rẫy phù thủy tìm kiếm sự hợp lý thông thường thì rất kỳ quặc, nhưng đám thú quỷ sao ảnh hưởng đến thời tiết? Chỉ tiếc rằng chẳng có một cái vệ tinh khí tượng nào thông báo với hắn về sự phân bố của những đám mây cả.
Khi đi bộ dọc theo con đường dẫn đến tường thành phía Tây, Carter không khỏi thốt nên:
- Thị trấn giờ vắng hoe, có một đám người đã theo chân các quý tộc bỏ đi rồi.
- Như thế cũng tốt, chí ít bọn họ sẽ không ở lại cản trở. - Roland mở miệng thở ra khói.
- Ta đã sắp xếp Barov tiến hành tổng điều tra dân số vào mùa đông này.
- Đó là cái gì thế, thưa ngài?
- Chính là tới gõ cửa từng nhà làm công tác thống kê, bao nhiêu người ở lại, tên hộ gia đình là gì, làm nghề gì, sau đó đăng ký. - Roland giải thích.
- Bằng cách này, cho dù đó là việc triển khai nguồn nhân lực trong thời chiến, trợ cấp lương hưu sau chiến tranh, cũng có thể thực hiện một cách nhanh chóng và hiệu quả.
- Á. . . Nguồn nhân lực? - Carter chớp mắt một cái, sau đó mỉm cười:
- Điện hạ, ngài thật sự thay đổi không còn giống như trước nữa.
- Hả?
- Ngài trước kia tuy hay nói những lời thần không hiểu, làm mấy việc thần cũng không giải thích nổi, nhưng sau tất cả, nó vẫn không hợp với thân phận hoàng tử. Mà bây giờ… - Carter dừng lại chỉ chốc lát, hình như đang suy nghĩ cách dùng từ:
- Cho dù đó là những điều lệ huấn luyện kỳ lạ mà ngài định ra, hoặc thử nghiệm những thứ mới lạ mà ngài chuyển đến từ hội giả kim, đều xuất hiện hiệu quả đáng kinh ngạc. Có thể như lời ông nội thần nói, người siêu phàm vốn không giống kẻ tầm thường, bởi vì họ luôn thấy chỗ mà người thường bỏ qua. Thần có cảm giác, có thể ngài sẽ trở thành quốc vương kế tiếp.
- . . . Vậy à.
Trái tim của Roland bỗng nhiên có một dòng nước ấm, còn có cảm giác thành công nào hơn so với việc được cấp dưới thừa nhận? Trong lúc nhất thời, hắn cảm thấy tràn đầy sức mạnh cả tay chân, và bầu trời xám xịt không quá nhàm chán như vậy.
Bước lên tường thành, đội quân binh đang dọn tuyết trên lối đi, và khi hoàng tử xuất hiện, mọi người đều cúi chào.
Có nên dạy bọn họ chào kiểu nhà binh hay không, Roland nghĩ ngợi.
- Tình hình tối hôm qua thế nào?
- Chưa hề phát hiện tung tích thú quỷ. – Người trả lời hắn là Iron Axe:
- Điện hạ, theo kinh nghiệm lúc trước, sau trận tuyết đầu tiên, chúng ta vẫn có một khoảng thời gian tương đối ổn định. Số lượng thú quỷ trong thời gian này cũng không nhiều, phần lớn đột biến cũng là các loài động vật nhỏ yếu.
Roland gật đầu:
- Vậy thì hãy tiếp tục bảo vệ đi.
Khu vực phía sau tường thành đã được biến đổi thành một doanh trại. Khi không có cảnh báo, hầu hết mọi người sẽ nghỉ ngơi trong trại để tiết kiệm thể lực. Có chế độ luân phiên thay canh gác, vì lo lắng nhiệt độ không khí xuống thấp vào mùa đông, mỗi đội sẽ thay phiên nhau tuần tra cảnh báo trong hai canh giờ.
Những biện pháp này cũng là Roland thiết lập. Hắn từng hỏi thăm qua Brian, biết được pháo đài Epopee căn bản không có phương án đáng kể nào để chống đỡ thú quỷ. Đám tân binh xui xẻo nhất sẽ bị phái đi theo dõi hướng của lũ thú quỷ và ở trên tường thành cả ngày. Vì vậy, sự lười biếng hay bỏ của chạy lấy người đã xảy ra. Vào mua đông, có khi lên đến 20-30 người thất trách hay trái quân lệnh mà bị treo cổ.
Đối với việc phát hiện ra dấu vết của những con thú quỷ, thậm chí còn tồi tệ hơn, không phân chia khu vực phòng thủ và cũng không phân công trách nhiệm cho mọi người. Khi liên tưởng đến trình độ chiến tranh trong thời đại này, Roland cũng đã rõ. Có một sự nhấn mạnh cực đoan về lòng dũng cảm, danh dự và chuyện cướp đoạt công lao. Ngay cả các hiệp sĩ cũng sẽ lao thẳng về phía trước khi có lệnh từ cấp trên, và người ta không thể trông đợi quá nhiều vào kết quả.
Sau khi tuần tra dọc theo tường, dường như mọi thứ đang diễn ra khá thuận lợi, nhưng Roland thấy mình bỏ qua một vấn đề.
Đó chính là dẫn dắt chúng vào chướng ngại vật trên đường.
Hiện tại, những chướng ngại vật này vẫn có thể dẫn lối cho thú quỷ đến giữa tường thành, nhưng nếu Brian đã nói không lầm, hai hay ba tháng sau thì tuyết sẽ bao phủ và san bằng những chướng ngại vật này. Vào thời điểm đó, bất kỳ điểm nào trên phòng tuyến dài 600 mét đều có thể trở thành con đường của lũ thú quỷ, và người của hắn không đủ thời gian để bao quát một phạm vi rộng lớn như vậy.
Không mấy khả thi khi phái người đi xuống dọn dẹp tuyết đọng. Một vài con sói quỷ nhanh nhẹn là đủ để làm cho đội ngũ thiệt hại nặng nề.
Có lẽ vẫn phải dựa vào sức mạnh của phù thủy.
Ví dụ, để cho Nightingale đưa Anna ra khỏi thành phố, đốt lửa và làm tan tuyết, và sau đó lẻn lại trở về - giống như chuyện nàng ta đã đánh cắp Nanawa từ nhà Pine.
Ngay sau đó, tiếng báo động ở tường thành bên trai vang lên.
- Nhìn đằng trước kìa!
Roland cùng Carter cùng nhìn vào vị trí mà gã chỉ vào, một bóng đen nhỏ trèo ra khỏi đám tuyết và từ từ di chuyển đến bức tường.
- Điện hạ, ngài nói có muốn. . . - Người thợ săn phụ trách phòng thủ quay lại và hỏi.
- Theo như diễn luyện lần trước, ngươi nên tự động phán đoán có nên thổi kèn lệnh lên không. - Roland nói:
- Hơn nữa về điểm này, ngươi còn có kinh nghiệm hơn ta.
Gã có chút do dự, cuối cùng chỉ lên dây nỏ rồi đứng bên cạnh bức tường để tiếp tục quan sát.
Roland gật đầu hài lòng, theo như tình hình hiện tại, trật tự trên tường thành vẫn được duy trì ổn định. Cũng không biết khi một số lượng lớn các con thú quỷ tấn công thị trấn Bentham, họ vẫn có thể nhanh chóng tổ chức phòng thủ theo trình tự của các cuộc tập trận lúc trước hay không.
Cái bóng dần dần tiến vào, và khi nó cách bức tường khoảng 50 mét, Roland có thể quan sát rõ hình dạng của con thú quỷ nọ.
Có lẽ là một con cáo đột biến?
Lông của nó có màu xám đen, mắt đỏ, và thở hổn hển ra làn khói trắng tiến đến bên bức tường thành.
- Có vẻ như con này mới bị ăn mòn không bao lâu, uy hiếp không lớn. - Iron Axe vừa nói vừa mở cung ngắm bắn:
- Ngài từng nói tất cả chúng nó đều bị nhiễm mùi địa ngục, và chúng nó bị đuổi đánh từ phía Tây đến đây sao?
- Không chỉ ở hướng Tây. - Carter lại gần nói.
- Khi cánh cổng địa ngục mở ra ở vùng đất Barbarian (*man hoang) , bất kỳ nơi nào ngoài phạm vi của dãy núi Impasse đều sẽ phải chịu thú quỷ tập kích, đặc biệt là những khoảng trống lớn ở phía bắc. Dường như cả dãy núi Impasse bị cắt đứt, lỗ thủng dài đến hơn 10 dặm, và đó là hướng tấn công chính của lũ thú quỷ.
Con quái vật nóng nảy chỉ bần thần trong chốc lát. Nó ngẩn đầu lên, phát sinh tiếng gầm nhẹ về đám đông trên tường. Khi nó định nhảy lên, Iron Axe thả dây cung, một mũi tên sắc bén xuyên qua cổ nó một cách chính xác. Ghim nó chặt trên đất.
Roland nhận thấy rằng máu nó đổ ra là màu đen.
Tại sao cùng bị ăn mòn bởi sức mạnh của ma quỷ, phù thủy có thể giữ ý thức sau khi thức tỉnh, nhưng đám dã thú sẽ trở nên điên cuồng, và đột biến? Nếu như sau đó có cơ hội, nhất định phải đi dãy núi Impasse quan sát, hắn nghĩ. Trong ký ức của hoàng tử, đó là một cấm địa mà con người không thể tiếp cận được, và đó cũng là nơi cánh cổng địa ngục được mở ra. Tuy nhiên, vì không ai từng ở đó, những tin đồn chủ yếu được suy luận từ những cuốn sách cổ đại, chẳng thể xác minh, và độ tin cậy còn nhiều nghi vấn.