Chương 33: [Dịch] Thái Thượng Kiếm Tôn

Lấy ơn báo oán (3)

Phiên bản dịch 5030 chữ

- Dương sư huynh, các ngươi lưu lại không có chút ý nghĩa nào, ngược lại các ngươi rời đi trước, còn có khả năng giúp ta tranh được một chút hi vọng sống.

Bạch Nhạc lắc đầu, lần nữa mở miệng nói.

Hắn vừa nói, đám người Dương Nghiên và Liễu Như Tân nao nao, lúc này mới hiểu ý.

Nếu bọn họ đều chết, Âm Dương Quỷ Đồng vì diệt khẩu, tự nhiên sẽ không bỏ qua Bạch Nhạc! Nhưng chỉ cần bọn hắn chạy trốn, cho dù không cách nào kịp thời hô người cứu viện, nhưng cuối cùng tin tức có thể truyền đi, kể từ đó, Âm Dương Quỷ Đồng chưa chắc sẽ giết Bạch Nhạc diệt khẩu.

Chi tiết ở trong đó, nếu không phải tỉnh táo đến cực hạn, thì không cách nào ý thức được.

Suy nghĩ minh bạch điểm này, trong lòng mọi người đối với Bạch Nhạc càng nhiều hơn mấy phần khâm phục. Đột nhiên cắn răng một cái, Dương Nghiên cũng không do dự nữa, ném sạch tất cả mọi thứ trên người, nhìn Bạch Nhạc khom người cúi đầu.

- Bạch sư đệ, đại ân không lời nào cảm tạ hết được! Nếu như ngươi có thể thoát hiểm, Dương Nghiên tất báo ân này, nếu ngươi chết ở trong tay ma đầu kia, ta tất báo thù cho ngươi.

Nói xong, Dương Nghiên lập tức quay người rời đi.

Âm Dương Quỷ Đồng cười lạnh nhìn mấy người, cũng không có ngăn cản, với hắn mà nói, mấy tiểu nhân vật này sinh tử, thực sự không quan trọng gì.

Càng quan trọng hơn là hắn biết rõ, lần này cao thủ Ma Môn tìm tới Linh Tê Kiếm Tông, cũng không chỉ một mình hắn, cho dù tin tức tiết lộ ra ngoài, người Linh Tê Kiếm Tông cũng không có thời gian tới tìm hắn gây phiền phức.

Tương phản, chỉ cần có thể đạt được manh mối liên quan tới Thông Thiên Ma Quân, hắn rất có thể trước một bước tìm được Thông Thiên Ma Quân, vô luận là Thông Thiên Ma Công hay Côn Ngô Kiếm, đều đáng giá hắn đánh cược hết thảy.

- Tiểu tử, ta đã thỏa mãn điều kiện của ngươi, hiện tại ngươi có thể nói?

Lạnh lùng nhìn Bạch Nhạc, Âm Dương Quỷ Đồng lạnh giọng truy vấn.

- Ta vốn chỉ là một tiểu tạp dịch của Linh Tê Kiếm Tông, có thể có hôm nay, là bởi vì dưới cơ duyên xảo hợp, cứu được Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông Vân Mộng Chân bị Thông Thiên Ma Quân gây thương tích!

Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Bạch Nhạc mới mở miệng, liền trực tiếp nói ra Vân Mộng Chân, dùng cái này tới lấy lòng tin của đối phương.

Quả nhiên, nghe Bạch Nhạc nói, ánh mắt của Âm Dương Quỷ Đồng lập tức sáng lên!

Sự tình Vân Mộng Chân ở Linh Tê Kiếm Tông, hắn tự nhiên rõ ràng, nếu quả thật như Bạch Nhạc nói, vậy lần này hắn kiếm lợi lớn rồi.

- Lúc trước ta vừa vặn nhìn thấy Thánh nữ cùng Thông Thiên Ma Quân giao thủ, bản thân Thông Thiên Ma Quân vốn đã trọng thương, trận chiến kia đánh tới lưỡng bại câu thương, Thông Thiên Ma Quân trốn vào hậu sơn, ta thì mang Thánh nữ về Linh Tê Kiếm Tông...

Bạch Nhạc nói rất chậm, nhìn càng giống như giải thích rất đơn giản, nhưng trong lòng đều phải lặp lại nhiều lần, xác nhận tuyệt đối không có vấn đề mới có thể nói ra.

Rất nhiều người tưởng rằng nói dối rất dễ, nhưng trên thực tế nào có đơn giản như vậy, nhất là dưới tình huống căn bản không có thời gian chuẩn bị, thì càng khó khăn.

Trọng yếu nhất là, đây cũng không phải là loại nói hươu nói vượn không cần chịu trách nhiệm kia, ngươi nhất định phải nói có lý có cứ, có thể làm cho đối phương tin phục, nếu không liền khó giữ được tánh mạng.

- Sau khi trở về, ta mới biết Thánh nữ của Đạo Lăng Thiên Tông tên là Vân Mộng Chân! Vân tiên tử lệnh ta báo cáo tin tức cho tông môn, làm thù lao, nàng ban cho ta một viên linh đan, chính là dựa vào viên linh đan này, ta mới tu ra linh lực, thuận lợi trở thành đệ tử ngoại môn, ngươi không biết đâu, viên linh đan kia thật khó lường, sau khi ăn, lúc ấy ta liền đau ngất đi...

- Đủ rồi, nói điểm chính!

Nghe Bạch Nhạc lải nhải nói những lời nhảm nhí này, Âm Dương Quỷ Đồng sầm mặt lại, không nhịn được ngắt lời.

Cái gì cho ngươi một viên linh đan liền tu ra linh lực, bất quá chỉ là một viên đan dược trợ giúp tôi thể dẫn linh mà thôi, loại đan dược này căn bản không đáng tiền, ai quan tâm cái này?

- Vâng, vâng...

Bạch Nhạc liên tục gật đầu như gà con mổ gạo.

Thời điểm qua loa, đầu óc Bạch Nhạc chuyển động thật nhanh, hiện tại điểm khó khăn chân chính là, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp thể hiện ra tác dụng của mình, đây cũng không phải giải thích cho tông môn, chỉ cần làm cho đối phương tin tưởng là được.

Loại ma đầu như Âm Dương Quỷ Đồng, thấy thế nào cũng không giống như người nhân từ nương tay, nếu cảm thấy mình không có giá trị lợi dụng với hắn, tuyệt đối sẽ hạ độc thủ.

- Về sau Vân tiên tử nói muốn kiểm tra một chút, xem ta và Thông Thiên Ma Quân có quan hệ hay không, ta cũng không biết nàng kiểm tra như thế nào, chẳng qua cảm thấy đầu rất đau! Về sau nàng lại hỏi ta, nói có nhìn thấy một thanh kiếm hay không.

Nghe đến nơi này, trong mắt Âm Dương Quỷ Đồng lộ ra tinh mang, gắt gao nhìn Bạch Nhạc.

Bạch Nhạc tựa hồ bị giật mình, thận trọng mở miệng nói.

- Ta không biết đó là kiếm gì, bất quá ngày đó ta nhìn thấy, đích thật là bị Thông Thiên Ma Quân mang đi...

- Ngươi gặp qua?

Trong nháy mắt, Âm Dương Quỷ Đồng đột nhiên bắt lấy cổ tay Bạch Nhạc, trầm giọng hỏi.

Bạn đang đọc [Dịch] Thái Thượng Kiếm Tôn của Phiêu Linh Huyễn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    113

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!