Chương 70: [Dịch] Thái Thượng Kiếm Tôn

Đứng hàng chân truyền

Phiên bản dịch 5328 chữ

- Nơi đây không nên ở lâu, tông chủ, trước mời Vân tiên tử về lại trong tông.

Sau thoáng thất thần ngắn ngủi, Từ Phong lập tức có phản ứng, chậm rãi tiến lên trước một bước, trầm giọng nói.

Tuy Dạ Nhận đã lần nữa rút lui, nhưng trận chiến này cũng khiến Từ Phong thanh tỉnh nhận thức được, hiện nay cao thủ ma đạo được Thông Thiên Ma Quân và Côn Ngô Kiếm đưa tới nguy hiểm hơn xa tưởng tượng, dù Hà Diêu và chư trưởng lão chạy tới cũng chưa hẳn đã được an toàn, chỉ có phản hồi tông môn, mượn pháp trận phòng ngự mới càng thêm an toàn.

Ngay khi Từ Phong vừa lên tiếng, Hà Diêu cũng đã thấy được kiếm gãy trong tay Vân Mộng Chân, nội tâm không khỏi hơi nhảy.

Lấy thực lực Vân Mộng Chân còn bị đánh cho kiếm trong tay đều gãy, trận chiến khi nãy không biết đã thảm liệt tới mức nào?

Bị ép cuốn vào trong vũng nước đục này, đối với Linh Tê Kiếm Tông mà nói, sợ rằng chưa hẳn đã là chuyện tốt.

Nhưng mà... Giờ Linh Tê Kiếm Tông đích thật không còn dư địa để lựa chọn.

Cũng may, Từ Phong có mặt ở đây, mượn cơ hội phản hồi tông môn, bọn hắn cũng có thể từ trong miệng Từ Phong biết được phần nào chân tướng.

- Đi!

Nghĩ vậy, Hà Diêu lập tức không do dự nữa, vội hộ tống Vân Mộng Chân và Từ Phong phản hồi tông môn.

- Bạch Nhạc, ngươi theo ta!

Liếc nhìn Bạch Nhạc một cái, Từ Phong đột nhiên mở miệng nói, ngữ khí lộ ra mấy phần thân thiết.

Thẳng đến lúc này, Hà Diêu mới chú ý tới Bạch Nhạc đang ngồi dưới đất, trong mắt bất giác chớp qua một tia ngạc nhiên, bị cuốn vào trong chiến đấu như thế, không ngờ Bạch Nhạc vẫn còn sống, bản thân điều này đã là kỳ tích.

Hơn nữa, từ thái độ Từ Phong đối với Bạch Nhạc, e là trong này còn có huyền cơ khác.

Tử tế đánh giá Bạch Nhạc một phen, sâu trong mắt Hà Diêu không khỏi chớp qua một tia tinh mang.

Hắn nhớ được rất rõ ràng, mới một tháng trước, Bạch Nhạc còn chỉ là tiểu tạp dịch trong tông môn, dựa vào Vân Mộng Chân trợ giúp mới miễn cưỡng tu ra một tia linh lực, nhưng giờ, trên thân Bạch Nhạc lại đã có khí tức Dẫn Linh thất trọng!

Không nói cái khác, chỉ bằng vào điểm này cũng đã đáng để hắn coi trọng.

Lại liên hệ tới thái độ của Từ Phong và Vân Mộng Chân đối với Bạch Nhạc, hắn lập tức thanh tỉnh ý thức được, lần này Linh Tê Kiếm Tông hẳn là đi ra một vị thiên tài không lường được!

Về lại trong tông môn, Vân Mộng Chân căn bản không có ý nói chuyện với bất cứ người nào, trực tiếp bế quan chữa thương.

Thứ nhất là Vân Mộng Chân quả thực cần thời gian để điều trị thân thể, khôi phục thực lực, quan trọng hơn hết, tùy theo Dạ Nhận nhúng tay, cục diện đã có chút thất khống, chí ít Vân Mộng Chân rõ ràng, chỉ bằng vào mỗi mình Linh Tê Kiếm Tông căn bản không khả năng giúp nàng tìm về Côn Ngô Kiếm.

Nàng cần phải nghiêm túc suy xét một phen, xem tiếp theo nên làm thế nào, chứ không phải lãng phí thời gian với đám người Linh Tê Kiếm Tông.

Huống hồ, lấy thân phận Vân Mộng Chân, nàng không thể tùy tiện nói dối, trận chiến với Dạ Nhận, rất nhiều chuyện lại không thể giải thích, vậy nên, không bằng dứt khoát để Từ Phong tự mình đi cân nhắc, xem cái gì có thể nói, cái gì không thể nói!

Nàng cũng tin tưởng Từ Phong hẳn sẽ rõ ràng khác biệt trong đó, tuyệt không đi nói lung tung.

Còn về Bạch Nhạc, ngay lập tức đã được đưa về trị thương trong biệt viện tại Lạc Hà Phong.

Mặc dù đối với chuyện này, Bạch Nhạc quả thực có công lao không thể bỏ qua, nhưng rốt cục nên xử lý thế nào, lại còn cần tông môn thương lượng ra kết quả.

Ở trong thiên điện, Hà Diêu án theo yêu cầu của Từ Phong, bình lui tất cả mọi người, thậm chí bao gồm cả một ít trưởng lão tông môn địa vị không thua gì Từ Phong, lúc này Từ Phong mới chậm rãi giải thích một lượt sự tình.

Đương nhiên, chính như Vân Mộng Chân dự liệu, có vài điểm Từ Phong trực tiếp lược đi.

Tỷ như, mấy lời Bạch Nhạc từng đối với Vân Mộng Chân.

Tỷ như, Dạ Nhận phán đoán, Đạo Lăng Thiên Tông đã quyết định vứt bỏ Côn Ngô Kiếm, thậm chí là Thánh Nữ nhất mạch.

Những lời này, giờ đây Từ Phong hồi tưởng lại, trong lòng vẫn không khỏi có chút sợ hãi, hận không thể vứt hết ra khỏi đầu, nào còn dám tùy tiện nói ra.

Dù đứng ở lập trường tông môn, biết được quá nhiều bí mật cũng chưa hẳn là chuyện tốt!

Rốt cuộc, Linh Tê Kiếm Tông thật sự quá yếu ớt.

Chẳng qua, chỉ vẻn vẹn bộ phận Từ Phong để lộ đi ra cũng đủ khiến Hà Diêu nghe mà toát mồ hôi lạnh.

Bản thân Dạ Nhận đã rất đáng sợ, sau lưng khả năng còn đại biểu cho ý chí của một ít ma đạo cự kình, vậy lại càng khủng bố, đầm nước đục này, căn bản không phải thứ Linh Tê Kiếm Tông có khả năng quấy đục.

Phải biết, hiện tại trong toàn bộ Linh Tê Kiếm Tông chẳng qua chỉ có mỗi một vị cường giả Tinh Cung là Hà Diêu mà thôi.

Hơn nữa, so với đám cường giả Tinh Cung như Dạ Nhận, thực lực Hà Diêu yếu thua rất nhiều.

- Tông chủ, ta cho rằng, chuyện Dạ Nhận có thể tạm thời gác lại, giờ điều chúng ta bức thiết phải giải quyết chính là vấn đề Bạch Nhạc.

Thoáng ngừng một lát, Từ Phong lại vượt qua chuyện này, trực tiếp đặt vấn đề lên thân Bạch Nhạc.

- Bạch Nhạc?

Hà Diêu hơi ngớ, nhất thời còn không thể hồi thần lại được.

Bạn đang đọc [Dịch] Thái Thượng Kiếm Tôn của Phiêu Linh Huyễn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    140

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!