Nếu không phải ở dưới cực hạn, chiến đấu với những quỷ đồng mà Âm Dương Quỷ Đồng phóng ra, cho dù Bạch Nhạc đã nhìn lén được một chút môn hạm của kiếm đạo, miễn cưỡng thi triển ra, uy lực cũng giảm mạnh, căn bản không thể ứng phó với loại công kích bá đạo này.
Nhưng vấn đề là ở chỗ, lúc chiến đấu với Âm Dương Quỷ Đồng, Bạch Nhạc đã hoàn thành một lần đột phá.
Cơ hồ không chút do dự, trong một cái giơ tay, cũng là kiếm mang màu xanh từ mũi kiếm chập chờn bay ra.
Lưu Vân Tán Hoa!
Kiếm như mây trôi, giống như lập tức nứt vỡ, hóa thành mấy đạo lưu quang bắn ra.
Mỗi một đạo lưu quang kỳ thật chính là một dòng kiếm mang.
Mọi người đều chỉ có thể thi triển thực lực Dẫn Linh cảnh, cho dù linh lực của Đậu Nghị mạnh hơn Bạch Nhạc một chút, nhưng tuyệt đối cũng chỉ có hạn, căn bản không thể đạt tới mức nghiền ép, cho nên, cho dù là phóng thích kiếm mang, xét đến cùng, kỳ thật cái đọ với nhau vẫn là sự lý giải đối với kiếm chiêu kiếm ý.
Đậu Nghị dựa vào thực lực Linh Phủ cảnh, lý giải trên kiếm ý tất nhiên mạnh hơn đệ tử Dẫn Linh cảnh tầm thường rất nhiều, nhưng xét đến cùng, hắn vẫn chưa tu thành kiếm đạo, đối với kiếm ý cũng chỉ có một lý giải cực kỳ mơ hồ!
Từ trên cảnh giới, vẫn kém hơn Bạch Nhạc một bậc, dưới tình huống như vậy, làm sao có thể chiếm được chút thượng phong.
So sánh với Đậu Nghị, Bạch Nhạc lại là được lý không buông tha người.
Kiếm thế còn chưa đi hết, đã lại thuận thế biến chiêu.
Nguyệt Mãn Lan Giang!
Lưu quang hóa thành trăng tròn, kiếm như hoa trăng.
Rực rỡ động lòng người, lúc này kiếm quang sáng đẹp, quả thực đã đề thăng lên đến một loại trình độ nghệ thuật, cho dù là đệ tử ngoại môn căn bản khó có thể lý giải kiếm ý, lúc này cũng cảm nhận được mỹ cảm kinh tâm động phách này!
Trong Linh Tê Kiếm Tông, bọn họ được chứng kiến, cơ bản đều là đồng môn có thực lực chênh lệch không lớn, căn bản chưa thấy bao giờ được thấy thiên tài kiếm đạo chân chính!
Trong giao phong kiếm chiêu ngươi tới ta đi, trước giờ khó có thể tưởng tượng được, ra kiếm chiêu còn có thể dùng một cách đẹp mắt như vậy.
Kiếm như vậy, bọn họ căn bản là chưa từng nghe nói!
Bất kể thắng bại, đánh đến mức này, thực lực của Bạch Nhạc trên kiếm đạo đã triệt để thuyết phục được bọn họ.
Lúc này, cho dù là người hà khắc tới mấy, trong đầu cũng sẽ tự nhiên nghĩ rằng, khi Bạch Nhạc có thể bước vào Linh Phủ cảnh, lại thi triển kiếm pháp như vậy, lúc đó sẽ là một phen quang cảnh thế nào.
Kiếm như vậy, người như vậy, đích xác không thẹn với cái danh chân truyền.
Đương nhiên, lúc này Đậu Nghị căn bản không thể bận tâm tới những cái này, thế công lần lượt bị hóa giải, thậm chí là trải qua sự áp chế của Bạch Nhạc, cả người hắn cơ hồ đều đã điên dại!
Hiện giờ hắn nào còn nghĩ tới chuyện thưởng thức sự rực rỡ của Linh Tê Kiếm Quyết này!
Đối với hắn mà nói, đánh bại Bạch Nhạc, cái này đã trở thành chấp niệm duy nhất.
Chỉ dùng kiếm đạo mà nói, hắn đích xác không bằng Bạch Nhạc, nhưng ảnh hưởng tới thắng bại không chỉ có riêng kiếm đạo, cho dù áp chế tu vi, không sử dụng lực lượng của Linh Phủ, nhưng linh lực mà Đậu Nghị có khả năng điều động vẫn nhiều hơn xa Dẫn Linh đỉnh phong tầm thường!
Bất kể là nhãn lực hay là phán đoán, đều chính xác hơn.
Tuy nhất thời rơi vào hạ phong, nhưng lại vẫn không bị Bạch Nhạc áp chế triệt để.
Hai mắt đỏ bừng, dưới chân Đậu Nghị bước ra một bước, cả người đột nhiên nhảy lên, kiếm mang màu bạc lập tức tăng vọt, hóa thành một đạo cầu vồng, nghênh đón kiếm mang giống như ánh trắng, lao thẳng tới.
- Hàn Nguyệt Kinh Hồng!
Nhìn thấy một kiếm này, mấy vị trưởng lão cách đó không xa không khỏi khẽ lắc đầu.
Không phải một kiếm này không lợi hại, mà là từ trên trình độ nào đó mà nói, thi triển ra một kiếm này, Đậu Nghị đã vượt tuyến rồi.
Trên lý thuyết, một kiếm này, căn bản không phải Dẫn Linh cảnh có khả năng thi triển ra, cần phải dẫn động Linh phủ chi lực, mới có thể thực sự thể hiện ra được uy lực.
Tuy Đậu Nghị không sử dụng Linh phủ chi lực, nhưng lại dẫn động lực lượng của bản thân Hàn Nguyệt Kiếm trong tay.
Phải biết rằng, bản thân Hàn Nguyệt Kiếm chính là linh khí!
Một đệ tử Linh Phủ cảnh như ngươi, dùng Hàn Nguyệt Kiếm giao thủ với người ta, bản thân đã là chiếm tiện nghi trên binh khí, hiện giờ không ngờ còn dẫn động lực lượng của bản thân linh khí để công kích, từ trên bản chất, cái này đã xem như phạm quy.
Đương nhiên, dựa theo quy củ, luận kiếm chỉ cần không dẫn động Linh phủ chi lực, trên quy tắc hắn sẽ không tính là thua!
Nhưng loại chuyện luận kiếm này, vốn là công đạo tự ở trong lòng người, cho dù là ngươi dựa vào uy của linh khí để thắng, vậy thì sao!
Chẳng những sẽ không mang đến danh tiếng đẹp cho ngươi, ngược lại trong mắt người thực sự biết chuyện, có trên diện rộng sẽ giảm bớt đánh giá đối với ngươi.
Đánh đến mức này, có thể nói, Đậu Nghị đã triệt để mất đi lý trí.
Một người nổi bật trong nội môn, lại làm một hồi luận kiếm đến mức như vậy, thật sự quá mất mặt.
Thầm lắc đầu, đã có trưởng lão chuẩn bị xuất thủ cắt ngang trận tỷ thí này.
Nhưng mà, ngay sau đó, trong mắt Bạch Nhạc lại đột nhiên lộ ra một tia quang hoa khiếp người.