Đối với Bạch Nhạc, trong khoảng thời gian này, sự kiềm nén nhất không phải là gặp bao nhiêu nguy hiểm, mà là Vân Mộng Chân bị Vong Tình Thiên Công khống chế. Bây giờ tận mắ thấy Vân Mộng Chân khôi phục tình cảm, sự vui sướng đó quả thực không có cách nào diễn tả bằng ngôn từ.
Mặc dù bây giờ bản thân đã bị trọng thương, thậm chí hơi nhúc nhích đã đau đớn vô cùng, nhưng Bạch Nhạc vẫn ôm chặt lấy Vân Mộng Chân, sợ tất cả chỉ là ảo giác khi mình sắp chết.
- Thần Nữ, ta còn chưa chết, ngươi dựa vào cái gì mà dám độc chiếm Thế Giới Chi Tâm?
Mù một con mắt, lúc này Côn Bằng càng thêm hung hãn, lạnh lùng uy hiếp.