Chương 62 Mộ Tiên: [Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn

Phiên bản dịch 4801 chữ

Dựa theo cách nói của Thanh Mộc, tổ chức này rất có thực lực, chủ yếu hoạt động ở Tân Tinh, còn từng ăn chặn một phát hiện trọng đại nào đó của tổ chức Thám Hiểm của Thanh Mộc.

Sau khi biết được bọn chúng tới, Thanh Mộc lập tức báo cáo lên trên, rất nhanh sẽ có mấy đội ngũ cường hãn chạy tới, tích góp sức lực chuẩn bị vây săn, báo lại thù cũ ngày xưa.

Huống hồ, cho dù không có ân oán trước kia, lần này nhưng lại định vị được vị trí của mộ Liệt Tiên, cũng đủ để dẫn phát một hồi sóng lớn ở Cựu Thổ.

Phàm là người nhận được tin tức, phỏng chừng cũng không thể thờ ơ, thế nào cũng phải tham dự vào.

"Mời được tổ chức Hôi Huyết đến giết mình, tên này hẳn là không thiếu tiền, lại không muốn bại lộ bản thân, không sao, tao sẽ chậm rãi đào mày ra."

Không dưng lại bị chặn đánh, suýt nữa thì bị giết chết trong thành thị, cho dù là Vương Huyên thì cũng không có khả năng tâm bình khí hòa, không bắt kẻ chủ mưu ở phía sau màn ra, chắc chắn sẽ còn xảy ra chuyện.

Rất nhanh, hắn lại bị tin tức đại mộ Liệt Tiên mang tính chất chấn động này hấp dẫn, cư nhiên lại phát hiện loại di chỉ trọng yếu này ở Cựu Thổ.

Chỉ là không biết lần này là thật hay giả, nhiều năm như vậy, việc tuyên bố phát hiện táng địa của Liệt Tiên đã xuất hiện mấy lần, nhưng cuối cùng đều có chênh lệch rất lớn với kỳ vọng.

Trước kia, sau khi mấy địa cung bị khai quật, sau đó lại được chứng thực đều chỉ là đại mộ của cường giả đứng đầu trong số các phương sĩ Tiên Tần.

"Nếu lần này là thật, những kinh văn, khí vật liên quan đến Liệt Tiên được khai quật, hẳn là sẽ mang đến cho thế giới này chấn động cực lớn."

Vương Huyên cân nhắc, ở thời đại Cựu Thuật càng ngày càng suy tàn, nếu thật sự xuất hiện loại vật này, có lẽ sẽ có thể thay đổi xu hướng suy tàn này.

Sau khi ăn trưa, hắn đi cắt tóc ngắn rất có tinh thần, giúp cho phần tóc bị cắt sát bên tai không lộ ra bất thường, bởi vì ngày mai hắn sẽ chính thức đi làm.

Hắn vừa nghĩ đến chuyện của Liệt Tiên, tùy thời sẽ đi tới thâm sơn rừng già để tham dự hành động, phải trải qua trùng kích của máu và lửa, một bên lại chuẩn bị đi làm, loại kinh nghiệm cùng suy nghĩ hoàn toàn bất đồng này, làm cho tâm tình Vương Huyên tương đối khác thường.

Cũng may, Thanh Mộc không tìm hắn vào ngày hôm sau, Vương Huyên cuối cùng cũng không ở ngày đầu tiên đi làm liền xin nghỉ vắng mặt, thuận lợi nhận chức.

Đây là một chi nhánh của một viện thiết kế nào đó của công ty con tập đoàn Tinh Tế, nghe có vẻ cao lớn, nhưng kỳ thật hoàn toàn không phải chuyện như vậy.

Hiện tại phàm là liên quan đến kỹ thuật thăm dò thâm không và du lịch giữa các vì sao, đều phải dựa vào Tân Tinh bên kia, tập đoàn khoa học kỹ thuật liên quan bên Cựu Thổ hoàn toàn không đủ nhìn.

Viện thiết kế của công ty con tập đoàn Tinh Tế, nhiều năm như vậy vẫn không có thành quả trọng yếu gì, đều sắp hoang vu đến mọc cỏ dài.

Về phần phân viện thiết kế Vương Huyên đến báo danh, vậy thì càng không cần phải nói, quả thực đã trở thành nơi dưỡng lão, tiết tấu mỗi ngày... khá chậm chạp.

Ngày đầu tiên Vương Huyên báo danh đi làm, phát hiện một số bàn trong khu làm việc đều trống rỗng, chỉ có năm sáu người tới, khi hắn đến chào hỏi, trong đó có một ông anh đeo kính viền đen mới sáng sớm mà đã ở trên máy tính xem tin tức sắp ngủ thiếp đi.

Cô gái trẻ duy nhất thì rất có tinh thần, đang nhìn vào gương nhỏ trong tay để tô son môi, nhưng cô vẫn phản ứng lại, biết có người mới tới, nhiệt tình chào hỏi.

Nhìn mấy vị đồng nghiệp không có tinh thần, bộ dáng tàn tạ nặng nề, Vương Huyên chỉ biết câm nín, lúc trước hắn lựa chọn tới nơi này làm việc, cũng là bởi vì nghe nói nơi này tương đối thanh nhàn.

Nhưng vô luận như thế nào thì hắn cũng không ngờ tới là sẽ nhàn rỗi đến trình độ này, mới sáng sớm mà đã có hai bà chị đang thương lượng chuyện tan tầm đi đánh mạt chược rồi.

Về phần lão tiền bối hơn năm mươi tuổi kia thì đã gọi điện thoại hơn cho người khác hơn nửa tiếng đồng hồ, hẹn cuối tuần đi câu cá.

Thế nhưng, những người này vẫn đối xử với Vương Huyên rất hiền hòa, không có tâm tư bài xích gì, hiếm khi lại có người mới, nói buổi trưa sẽ đón gió tẩy trần cho hắn, cũng không cần đợi đến buổi tối.

Vương Huyên nghĩ mình là người mới, vừa mới tới vẫn là nên để lại ấn tượng tốt với các đồng chí cũ đi, nói rằng hắn sẽ mời khách, kết quả lại bị mọi người nhất trí phản đối, khiến cho hắn phải buông tha loại ý nghĩ này.

Buổi sáng Vương Huyên muốn tìm chút việc để làm, kết quả được cho biết, trước tiên cứ quen thuộc với hoàn cảnh làm việc đã, những thứ kia đều không vội.

Hắn xem như đã nhìn thấu, nơi này thật sự là nơi dưỡng lão.

Cô gái duy nhất nhỏ tuổi hơn Vương Huyên tên là Lưu Tuyết, rất thích ăn diện, cũng là người hoạt bát nhất trong văn phòng. Theo cô nói, chính là muốn được thanh nhàn nên mới chạy tới nơi này làm việc, cô đến làm việc vào tháng 7, sớm hơn Vương Huyên vài tháng.

Bạn đang đọc [Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn của Thần Đông

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    91

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!