Chương 89 Ngủ cùng Thiên Tiên(3): [Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn

Phiên bản dịch 4913 chữ

Một hai đêm như vậy thì không sao, nhưng nếu như tối nào cũng đều như vậy, tuyệt đối làm hắn không chịu được, tuy rằng nữ phương sĩ không can thiệp được vào thế giới thật, nhưng nếu hắn luôn bị giày vò mà tỉnh lại, cũng là một vấn đề rất phiền toái.

Lão đồng nghiệp này thích yên tĩnh, có một cái nhà riêng ở ngoài thành, đang đánh quyền buổi sáng.

"Lão Trần, ông mau nghĩ biện pháp nào đi, tôi không thể mỗi ngày đều múa hát cùng cô ấy ở trong mộng được, con người và thần tiên không giống nhau, không thể luôn gặp cô ấy đâu."

Vương Huyên không dám nói chuyện về nội cảnh, chỉ nói nữ phương sĩ kia tìm tới hắn, liên tục hai đêm thì không sao, nếu như mỗi ngày đều như vậy thì ai chịu nổi.

"Núi Đại Hưng An cách nơi này mấy ngàn dặm, cô ta cũng có thể đuổi theo cậu, hơn nữa, không phải cô ta đã chết được ba ngàn năm rồi sao, còn có thể gây ra chuyện khó lường sao? Cô ta thật sự có chút bản lĩnh đó." Vị đồng nghiệp ngồi xuống, ngẫm nghĩ rồi nói.

"Kỳ lạ, không lẽ dưới lòng đất Núi Đại Hưng An đã xảy ra chuyện gì?" Lão Trần nghi ngờ.

Vương Huyên nghĩ nghĩ, trong lòng nói ông ta đừng quá lo lắng, đây phần lớn là do tinh thần lực hắn phóng ra từ trong Vũ Hóa thạch đi vào nội cảnh gây nên, hiện tại nàng chỉ đi theo hắn, nói không chừng lúc nào đó khôi phục một chút sức lực ở nội cảnh, sẽ tìm tới trong giấc mơ của những người khác.

"Lão Trần, ông có thể bắt đầu liên hệ, hỏi bên kia có phải lại rút máu cô ấy hay không, nếu có thì có thể tạm thời dừng lại không? Tôi lo sẽ xảy ra chuyện lớn, ông cũng biết, cô ấy hiện tại đã có thể can thiệp vào tiềm thức người khác, nói không chừng lúc nào đó có thể can thiệp vào thế giới thực." Vương Huyên cố gắng nói một cách nghiêm trọng.

"Bình tĩnh một chút, tôi tìm người hỏi một chút, đồng thời bàn lại xem nên xử lý như thế nào." Lão Trần đi gọi điện thoại, rất nhanh lại quay về, gật gật đầu với hắn, nói gần đây phòng thí nghiệm dưới lòng đất ở Núi Đại Hưng An quả nhiên có rút máu.

Vương Huyên nói: "Ông đã nói cho bọn họ biết tính nghiêm trọng của vấn đề chưa vậy?" Hắn hi vọng lão Trần và bên đó sẽ nói chuyện một chút về mức độ nguy hiểm của hạng mục này, thật lòng mà nói, hắn cũng sẵn lòng giúp đỡ nữ phương sĩ này.

Lão Trần suy nghĩ trong chốc lát, nói: "Tôi cũng không thể nói quá nhiều lời với bọn họ. Nếu không thì, sắp tới cậu hãy biểu hiện tốt một chút, tôi sẽ đem cơ hội tới Tân Tinh công tác của mình cho cậu, để cậu tạm thời tránh né, chẳng lẽ cô ta còn có thể đuổi tới Tân Tinh sao?"

Sau đó ông ta lại nhanh chóng bổ sung, nói: "Cũng không phải là cho cậu danh ngạch vĩnh viễn, cậu không thể ở lại đó hoàn toàn, ít nhất là hiện nay đừng nên có suy nghĩ như vậy, muốn dẫn cậu qua quá khó, chỉ có thể cho cậu đi công tác."

Vương Huyên nhất thời cảnh giác, có phải lão già này cố ý mượn cơ hội này đem hắn qua đó không? Để dẫn hắn đến một cuộc thám hiểm bí ẩn nào đó.

Bắt đầu từ khi lão Trần cho hắn quyển sách kia, hắn đã cảm thấy, lão già này đang tính kế hắn.

Đồng thời, hắn nghĩ tới nữ thần Triệu Thanh Hạm cùng lớp và mỹ nữ Lý Thanh Tuyền có đôi mắt phượng quyến rũ ở Tân Tinh, hai người này hoặc nói chính xác hơn là hai nhà này, có vẻ đều đang thành lập đội thám hiểm, đều từng lôi kéo hắn.

Người của Tân Tinh bên đó, từ tài phiệt đến Viện nghiên cứu sinh mệnh, đến cả các liên minh và tổ chức, hiện tại đều không thể ngồi yên, bao gồm cả lão Trần trước mắt này, sẽ không phải cũng đang có chủ ý cây Địa Tiên Thảo kia chứ?

"Nếu lần này đi Tân Tinh công tác, dùng để che dấu thân phận cũng không tệ, cậu có hai lựa chọn, một là làm vệ sĩ cho thiên kim tiểu thư tập đoàn tài chính nào đó, hai là làm tài xế cho một quả phụ nổi tiếng và xinh đẹp nào đó." lão Trần chậm rãi nói.

Sau đó, ông ta còn bày ra một dáng vẻ thấm thía, nói: "Tiểu tử cậu phải cố gắng nha, rất nhiều nhà thám hiểm nổi danh đi đến Tân Tinh, đều không có cơ hội như vậy đâu, tuy chỉ nói là tạm thời công tác dùng để che dấu thân phận, nhưng nó cũng làm cho rất nhiều người tranh đoạt nhau vỡ đầu."

Vương Huyên càng nghe càng không nói nên lời, công chúa nhà tài phiệt, quả phụ diễm lệ giàu có là cái quỷ gì vậy, tại sao lại có cảm giác quen thuộc thế nhỉ? Hắn nhìn chằm chằm lão Trần, nói: "Trần đại gia, ông vì đưa tôi đến Tân Tinh, cũng đủ liều mạng đấy!"

"Làm sao, chẳng lẽ không tốt ư, tôi đây chẳng phải đã suy xét đầy đủ yêu cầu của cậu, tuổi còn trẻ mà bản lĩnh Cựu Thuật lại cực cao, người như cậu không phải thích nói đến loại công việc này sao?"

Vương Huyên không nói gì, lão già này đưa ra kết luận như thế từ đâu vậy? Hiện tại lão Trần càng muốn đưa hắn tới Tân Tinh, hắn càng không muốn đi, sợ bị dụ tham gia vào hoạt động thám hiểm không thể đoán trước, không cẩn thận sẽ thành bia đỡ đạn.

"Ông mau giúp tôi giải quyết vấn đề trước mắt đã, đừng nói nhiều như vậy, cha mẹ tôi đều không muốn tôi đi xa, trước mắt tôi sẽ không đến Tân Tinh!"

"Tiểu tử cậu phải nắm chắc cơ hội này nha." Lão Trần vỗ vai hắn, sau đó xoay người gọi điện thoại.

Bạn đang đọc [Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn của Thần Đông

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    98

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!