Vương Huyên ánh mắt thâm trầm, người áo đen này thân thủ mạnh như vậy, lại không hề chủ quan, còn âm thầm bố trí một tay súng bắn tỉa, vừa rồi nói chuyện chẳng qua là để làm hắn phân tâm.
Hiển nhiên, hôm nay trời đổ mưa to cũng ngoài dự kiến của những người này, trước đó bọn họ đều cho rằng Vương Huyên sẽ không tới, nên trốn ở trong sơn động tránh mưa, đến khi người áo đen có giác quan nhạy bén nhìn ra xa, phát hiện bóng dáng của Vương Huyên, bọn họ mới bắt đầu ra khỏi sơn động, tìm vị trí có lợi.
Trong những người này, nam tử trung niên cưỡi Hắc Hống có động tác nhanh nhất, anh ta cho rằng một khi anh ta tự mình động thủ, trong thời gian ngắn có thể giải quyết xong Vương Huyên.
Vương Huyên hai lần tiến vào nội cảnh địa, đồng thời đem Kim Thân Thuật luyện đến tầng thứ tư hậu kỳ, tinh thần lực cũng trở nên đặc biệt tràn đầy, cảm giác cực kỳ nhạy bén trước khi nguy hiểm ập đến.
Đột nhiên, hắn lại phi người ra ngoài, một lỗ đạn khủng bố xuất hiện ở vị trí trên gốc cây đại thụ hắn vừa đứng, viên đạn tiếp tục xoay tròn đi vào, khiến thân cây nổ tung, hiển nhiên là loại đạn đặc chủng bị cấm.
Trong khoảng thời gian ngắn, đã có hai người âm thầm nổ súng, rốt cuộc có thù oán gì với hắn, chính chủ lại bắt đầu tự mình ra tay.
Vương Huyên không chút do dự, trực tiếp đánh về phía người áo đen cùng con mãnh thú kia, hắn không tin người trong bóng tối có thể ngắm chuẩn đến nỗi tránh được người áo đen cùng con mãnh thú kia, có thể trực tiếp bắn trúng hắn.
Bởi vì động tác của hắn và người áo đen đều rất nhanh và mạnh, thật sự quá nhanh, lại có thêm ngăn trở của con quái vật khổng lồ kia, nếu muốn ám sát hắn, độ khó không nhỏ.
Vương Huyên quyết định, trước tiên phải giết Hắc Hống cùng với nam tử áo đen này, sau đó đi tìm những tay súng kia.
Không thể không nói, người áo đen này quá mạnh mẽ, một đôi tay như có ánh vàng nhàn nhạt sáng bóng, đã luyện Cựu Thuật cực kỳ nhuần nhuyễn, sức mạnh nắm đấm lớn vô cùng, tình cờ đánh vào đại thụ, thân cây trực tiếp nổ tung, thật sự có chút kinh khủng.
Mặt khác, bàn chân của hắn cũng có lực như vậy, đạp nứt đất đá, mượn lực nhảy lên thân cây, đại thụ sẽ ngã xuống phát ra tiếng răng rắc.
Đây là lần đầu tiên Vương Huyền gặp phải một đối thủ đáng gờm như vậy kể từ khi hắn luyện Cựu Thuật thành công, nếu không luyện thành tầng thứ tư Kim Thân Thuật, hắn chắc chắn sẽ chết ngày hôm nay.
Hai người di chuyển nhanh chóng, đụng gãy không ít cây rừng, ngay cả con mãnh thú kia cũng sắp không theo kịp động tác của họ, mấy lần suýt chút nữa nhào vào người chủ nhân của nó.
Bùm!
Lại một gốc cây đại thụ bị bẻ gãy, ngã xuống, hai người dịch chuyển, quyền cước không ngừng va chạm với nhau, như là từng tia sấm sét nổ vang trong rừng.
Vương Huyên phát hiện, bàn tay của mình đều bị nứt ra, máu chảy ròng ròng, điều này làm cho hắn thấy vô cùng kinh ngạc, nắm đấm của đối phương quá cứng rắn, ngay cả Kim Thân Thuật tầng thứ tư cũng có chút chống đỡ không được.
"Đại Kim Cương Quyền?!" Hắn lộ ra vẻ kinh hãi, cuối cùng cũng đoán ra được đối phương luyện cái gì.
Chính hắn cũng từng luyện Kim Cương Quyền, nhưng là quyền pháp sơ cấp, hoàn chỉnh chính là Đại Kim Cương Quyền, thuộc về một môn Thể Thuật uy lực cực lớn, trong kinh văn bí truyền Phật giáo.
Người áo đen mang theo sát ý, không nói gì, thân hình còn nhanh nhẹn hơn với vượn khỉ, hung mãnh hơn sư tử và hổ, lần nữa đánh tới, khiến cho cánh tay Vương Huyên tê dại, hai tay đỏ bùng, vết thương chỗ lòng bàn tay càng thêm sâu.
Bùm!
Đột nhiên, Vương Huyên tăng tốc, quyền chưởng mãnh liệt, cuối cùng dùng toàn thân va chạm vào trong ngực người áo đen, đợi thật lâu, rốt cục chờ được cơ hội này, răng rắc một tiếng, hắn dùng thân thể đụng gãy hai cái xương ngực của người áo đen, khiến cho anh ta miệng ho ra máu, trực tiếp bay ra ngoài.
Người áo đen đau đớn và vô cùng kinh hãi, anh ta tưởng rằng Vương Huyên giống như anh ta, luyện được tuyệt học bí mật nào đó, quyền chưởng cứng rắn, lực lượng lớn kinh người.
Hơn nữa Vương Huyên cố ý che giấu, không dùng thân thể cường hãn chống cự Đại Kim Cương Quyền của anh ta, làm anh ta có ảo giác rằng, toàn thân người thanh niên này đều rất cứng cỏi.
"Cấp bốn Kim Thân Thuật?" Anh ta khiếp sợ, cuối cùng cũng hiểu được Vương Huyên luyện thành cái gì, quyền chưởng của đối phương sở dĩ cứng rắn dị thường, quyền pháp chỉ đứng thứ hai, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì Kim Thân Thuật.
Gàoooo!
Con Hắc Hống kia nhìn thấy chủ nhân rơi vào thế hạ phong, hung mãnh đánh về phía Vương Huyên, há miệng to như chậu máu, vô cùng tàn bạo.
Bang bang bang!
Vương Huyên đáp xuống người nó, vung nắm đấm dữ dội vào mũi và trán của nó, máu bắn tung tóe, hắn thô bạo đấm một lỗ máu vào đầu con thú này, khiến nó thét lên một tiếng thê thảm, rồi ngã xuống với một tiếng nổ.