Chương 94: [Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Gặp Sở Dung

Phiên bản dịch 7639 chữ

Chính giữa rừng rậm.

Mấy nữ sinh thân thủ mạnh mẽ, đang nhanh chóng chạy trốn chung quanh cây cối, né tránh công kích của đám lưu manh, sắc mặt các nàng bối rối, có người thậm chí còn bị thương.

“Đáng chết!”

Sở Dung cắn răng, trên người nàng cõng một nữ sinh bị thương, vừa rồi nữ sinh này không cẩn thận bị tia Laze bắn trúng, bị thương chân trái, chảy ra máu tươi, trên cơ bản không thể di động.

Nếu như nàng vứt bỏ nữ sinh này, đương nhiên có thể thoát khỏi bọn lưu manh kia, bỏ trốn mất dạng, nhưng là với tính cách của nàng, làm sao có thể làm ra chuyện thấy chết không cứu.

“Không phải nói đây là đảo không người, chỉ có mãnh thú sao? Bọn lưu manh này đến tột cùng là từ đâu xuất hiện?” Sở Dung rất không cam tâm, cũng không hiểu vì sao lại phát sinh sự tình này.

Bời vì lúc nàng đang mang mấy người đồng bạn đi chém giết mãnh thú, toàn tâm toàn ý muốn chiến thắng Giang Nhã Như, bỗng nhiên từ đâu xông tới ba bốn tên lưu manh cầm trong tay súng ống, đối phương mười phần hung tàn, xuất thủ tàn nhẫn.

Thoáng cái liền đánh giết hai học sinh nam, chấn nhiếp mọi người.

Tuy về sau nàng cũng bằng vào vũ kỹ mạnh mẽ của mình, trảm giết một người, nhưng mà yếu không địch lại mạnh, mà đối phương còn có vũ khí, cũng chỉ đành hướng phía sâu trong rừng rậm chạy trốn.

“Tiểu Dung, chúng ta không được nữa nồi, đã chạy nửa ngày, đều không còn hơi sức.” một người nữ sinh bên cạnh sắc mặt trắng bệch, thở hồng hộc, đầu đầy mồ hôi, hiển nhiên thể lực sắp hao hết.

Mấy người đồng bạn khác cũng như thế, dù sao các nàng không có thể lực như Sở Dung, có thể thời gian dài đến một ngày một đêm đều không có vấn đề gì, đây là thiên phú dị bẩm.

“Không được buông lỏng.”

Sở Dung giận quát một tiếng: “Không thấy được đám lưu manh kia đang ở sau lưng chúng ta sao? Một khi bị bọn họ bắt lấy, kết quả của chúng ta như thế nào, các ngươi tưởng tượng được sao? Mau cắn chặt răng, kiên trì.”

Nàng răn dạy mấy người đồng bạn.

“Thế nhưng mà, chúng ta thật kiệt sức rồi” nữ sinh kia cắn răng nói, các nàng cũng rất muốn kiên trì, nhưng mà có đôi khi ý chí cùng thể lực không cùng một cái cấp độ.

Bị truy sát như thế này, thần kinh của các nàng đều bị kéo căng, đều sắp không chịu đựng nổi nữa, dù sao một ngày trước đây, các nàng chỉ là học sinh thôi, chưa từng tao ngộ qua truy sát thảm liệt như vậy.

Phù phù một tiếng, bỗng nhiên, một nữ sinh không cẩn thận bị một khối đá làm trượt chân, liền ngã tại chỗ trên mặt đất, sưng mặt sưng mũi, thậm chí đầu gối đều chảy máu.

“Tiểu Lan.” tất cả mọi người hét lớn một tiếng, không nghĩ tới đang trong lúc chạy trốn chết như vậy, thế mà còn có người bị tụt hậu, lúc này có đại phiền toái.

“Không cần quản ta, các ngươi chạy nhanh lên.”

Nữ sinh kia cắn răng, nàng không muốn bởi vì chính mình mà liên lụy đồng bạn.

Mà lúc này, hai ba tên lưu manh đằng sau cũng xông lên, nhìn thấy có người ngã trên mặt đất, nhất thời ánh mắt sáng lên.

“Ha-Ha, Tiểu Nương Bì rốt cục chạy không thoát rồi.” Một tên lưu manh cười dữ tợn một tiếng, “Để cho chúng ta đuổi theo lâu như vậy, các ngươi thật đúng là rất có thể chạy a, chờ chút ta liền để cho các ngươi nếm thử cái gì gọi là hương vị của nam nhân.”

Giọng nói của hắn âm ngoan độc ác, để cho người ta không rét mà run, những nữ sinh kia nghe được, sắc mặt lập tức liền trắng bệch.

“Tốc chiến tốc thắng, đừng để trễ nãi thời gian.”

Một tên lưu manh khác trầm giọng nói: “Ta nghe được tin tức, nói tiểu đội của mặt sẹo ca bị toàn diệt, bên trong đám học sinh này có nhân vật hung ác, đại ca nói chúng ta phải cẩn thận.”

“Sợ cái rắm, khẳng định là mặt sẹo kia cẩn thận chủ quan, trúng bẫy rập của đám học sinh kia, mới có thể rơi vào kết quả này, chỉ cần chúng ta cẩn thận, bọn học sinh thân không tấc sắt này, làm sao có thể là đối thủ của chúng ta?”

Một tên lưu manh còn lại khinh thường nói: “Nhưng mà bên trong bọn Tiểu Nương Bì này thật là có người hung hãn, nhất thời chủ quan, thế mà giết một huynh đệ của chúng ta, chờ chút nữa ta nhất định phải giáo huấn thật tốt con cọp cái này, để cho nàng biết sự lợi hại của nam nhân.”

Hắn rất là hung tàn nhìn chằm chằm Sở Dung, nhìn đối phương dáng người nóng bỏng, ngay cả hô hấp đều dồn dập.

“Đáng chết, cùng bọn khốn này liều.” Sở Dung nắm chặt nắm đấm, nàng đều không cách nào tưởng tượng, nếu như Tiểu Lan rơi vào trong tay bọn lưu manh này, đến tột cùng sẽ chịu kết quả gì.

Các nữ sinh còn lại sắc mặt trắng bệch, sợ hãi đến hai chân đều run rẩy, tuy lời nói của Sở Dung hung ác, nhưng mà trên thực tế dựa theo thực lực của các nàng căn bản không phải đối thủ.

Nếu như có thể địch nổi, cũng không cần trốn, giết là được.

“Cùng chúng ta liều? Chỉ bằng dạng công phu mèo ba chân của ngươi, có thể trốn được súng của chúng ta sao?” Một tên lưu manh khặc khặc cười nói, không hề để tâm lời nói của Sở Dung.

Hưu!

Chỉ trong nháy mắt, một tràng tiếng xé gió đánh tới, xé rách không khí, phát ra thanh âm bén nhọn chói tai, đầu tên lưu manh đang nói chuyện thoáng cái liền bị một hòn đá xuyên qua.

Phịch một tiếng, đầu hắn vỡ nát tại chỗ, giống như dưa hấu nổ tung, tứ phân ngũ liệt.

“Người nào?!” Hai tên lưu manh còn lại đều kinh ngạc đến ngây người, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, trơ mắt nhìn lấy một đồng bạn của mình bị giết chết, đầu bị đánh bạo.

Vù vù!!

Lại là hai cục đá phóng tới, như là tia chớp màu đen, căn bản bắt không được quỹ đạo, phốc phốc hai tiếng, thoáng cái liền xuyên thủng cổ họng hai tên lưu manh, máu tươi giống như suối phun đi ra.

“Ách ~ ách ~” hai tên lưu manh ý thức che cổ họng mình, con mắt toát ra vẻ hoảng sợ, không cam lòng, dường như muốn nói ra cái gì, nhưng mà cổ đã thoát hơi, cái gì cũng nói không nên lời.

Phịch một tiếng, hai người ngã trên mặt đất, đã khí tuyệt thân vong.

“Cái này, cái này!” Mấy người Sở Dung cũng thoáng cái bị loại tình huống này làm kinh ngạc đến ngây người, lúc đầu ba tên lưu manh hung thần ác sát thế mà thoáng cái liền bị giết chết, không có chút năng lực phản kháng nào.

Vèo!

Đúng vào lúc này, một bóng người xuất hiện tại trước mặt những nữ sinh này.

“Hạ Bình!” Chờ sau khi thấy rõ ràng thân ảnh này, Sở Dung nhịn không được kêu thành tiếng, hết sức kinh ngạc, bời vì thân ảnh của Hạ Bình xem như hóa thành tro nàng cũng nhận ra.

Các nữ sinh khác cũng nhao nhao nhận ra thân phận Hạ Bình, dù sao đây là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, gây chuyện thị phi bốn phía, các nàng làm sao có thể không biết?!

Sưu sưu sưu!!!!

Lúc này, mấy người Giang Nhã Như cũng đi theo nhịp bước của Hạ Bình, rất nhanh liền đến mảnh đất trống này.

“Giang Nhã Như?!” Sở Dung cũng nhìn thấy bọn người Giang Nhã Như.

Lập tức, một đám nữ sinh đều buông lỏng một hơi, ở thời điểm này gặp được người một nhà, trong lòng các nàng cảm thấy an toàn không ít, chí ít gặp được những tên lưu manh kia, cũng có sức phản kháng.

“Sở Dung, các ngươi không có việc gì thì tốt rồi.” Giang Nhã Như nhìn xem ba bộ thi thể của đám lưu manh trên mặt đất, không thèm để ý chút nào, bời vì trải qua những việc này, nàng đã sớm thích ứng.

Nhân loại, có thể xem là một loại sinh vật lực thích ứng cực cường.

“Chẳng lẽ là các ngươi cứu ta?” Sở Dung lập tức nghĩ đến khả năng này.

Giang Nhã Như khoát khoát tay: “Không phải chúng ta cứu ngươi, mà chính là người này cứu các ngươi.” nàng đưa tay chỉ chỉ Hạ Bình.

“Người này!” Sở Dung cắn cắn môi, trong lòng của nàng hết sức phức tạp, bởi vì cái tên khốn này dường như trên danh nghĩa còn là chồng mình, còn lập khế ước.

Lúc đầu nàng muốn quên chuyện này, nhưng mà tên này lại xuất hiện, còn cứu mình.

“Nhưng mà, tạm thời không cần thảo luận chuyện này, các ngươi có người bị thương đúng không, vẫn là trước tiên tìm một nơi, tạm thời nghỉ ngơi một lát, băng bó kỹ thương thế.” Giang Nhã Như lập tức nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    43

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!