Chương 51: [Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu

Thoát đi quái vật (2)

Phiên bản dịch 6351 chữ

Vẻn vẹn chỉ một hai giây, quái vật này đã di động đến trên đỉnh đầu Đào ca, sau đó hai cánh tay dài nhỏ thò xuống, bàn tay trên cánh tay tựa như lợi trảo, quơ múa uy lực kinh người, muốn trực tiếp xé nát Đào ca.

"Ầm!"

Mặt đất bụi đất tung bay, mặt đất xi măng cứng rắn bị quái vật đó xé ra mấy vết tích dữ tợn.

Nhưng thân hình Đào ca cũng không chậm, tránh đi tập kích đồng thời không biết lúc nào trong tay xuất hiện một thanh sơn phủ khảm đao màu đen, cây đao này không giống như đao thường gặp trên thị trường, tựa hồ là hợp kim đặc thù chế tạo, không chỉ có sắc bén hơn nữa còn cực kỳ cứng cỏi.

Hắn động thủ cũng cấp tốc như thế, thân đao màu đen xẹt qua trong hoàn cảnh đen nhánh, hoàn toàn không có thấy rõ ràng hắn công kích địa phương nào.

Thế nhưng ngay sau đó, trong nháy mắt hai cái cánh tay của con quái vật hình người giống nhệt đó bị cắt thành hai mảnh, chất lỏng quái dị giống như huỳnh quang phun ra trong hắc ám, bắn tung tóe ra xung quanh.

Công kích có hiệu quả, sau đó tựa hồ Đào ca lòng tin tăng mạnh, hắn trực tiếp vọt lên, ý đồ chặt xuống đầu của quái vật đó.

Quái vật này trở nên có trí tuệ, sau khi kịp phản ứng, mấy cánh tay còn sót lại cuồng loạn vung vẩy ý đồ đánh lui Đào ca.

Giữa không trung, lưỡi đao sắc bén va chạm với bàn tay quái dị đó, hoả tinh văng tung tóe.

Tập kích mất đi hiệu lực, Đào ca thân hình lui nhanh, nhanh chóng kéo dài khoảng cách để phòng bất trắc.

"Thứ này thần kinh phản ứng tốc độ còn nhanh hơn ta, ngay cả đao của ta cũng có thể ngăn cản, đúng là đáng sợ." Đào ca thấp giọng mắng.

Con quái vật hình người giống nhện này sau khi mất đi hai cánh tay tựa hồ cũng ý thức được Đào ca không dễ trêu chọc, nó không tiếp tục tập kích nữa mà là lấy một cái tốc độ kinh người dọc theo vách tường nhanh chóng rút lui.

"Nó muốn chạy trốn." Trương Cao vội vàng nói.

Đào ca sắc mặt nghiêm túc, cũng không có hành động: "Để nó đi, quái vật này bị thiệt lớn, trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện trong khu vực này nữa, vừa rồi ta không giết chết nó nên cũng không liều mạng, không đáng."

Hắn không muốn ngăn cản, sợ lật xe gãy ở chỗ này.

Dù sao chuyến này chỉ là đến kiếm tiền, không phải đến liều mạng.

Vẻn vẹn ba bốn giây, quái vật hình người đó đã lấy tốc độ cực nhanh từ cửa sổ vỡ vụn chui ra ngoài, sau đó dọc theo tường bên ngoài nhanh chóng bò đi, rất nhanh, nương theo tiếng bò dần dần biến mất, có thể xác định thứ này đã chạy khỏi nơi này.

Thấy nó rời đi, Lý Dịch cũng nhẹ nhàng thở ra.

Vừa rồi đồ chơi đó nhào tới tốc độ đúng là dọa người, tốc độ nhanh đến cơ hồ phản ứng không kịp, cũng may Đào ca chiếm được mấy phần ưu thế đánh chạy thứ này, nếu không hắn phải bỏ trốn giữ mạng.

"Hẳn là đã không sao."

Đào ca không có buông lỏng cảnh giác, chờ triệt để không có động tĩnh rồi mới quan sát bốn phía lần nữa, xác định không có gặp nguy hiểm mới chậm rãi thở ra một hơi.

"Vừa rồi quái vật đó là thứ gì?"

Giờ phút này Lý Dịch đi ra phía trước, hắn nhìn thoáng qua một nửa cánh tay rơi trên mặt đất.

Không hề nghi ngờ, đó là cánh tay nhân loại, chỉ là cánh tay đó mật độ xương cốt, cường độ cơ bắp đều vượt xa người bình thường, thậm chí còn mạnh mẽ hơn người tu hành đã mở ra linh môi.

"Ai biết được đâu à, từ khi sự kiện trời nghiêng đến bây giờ, thế giới của chúng ta có thêm rất nhiều thứ mà chúng ta hoàn toàn không thể hiểu được, nhưng cho dù nó là thú gì, chỉ cần là sinh vật không thuộc về thế giới của chúng ta thì đều có thể đem đi bán lấy tiền, rất nhiều cơ cấu nghiên cứu đều cảm thấy rất hứng thú với những vật này, giá cả thu mua trên thị trường cũng rất cao, cho dù là gãy chi tàn chi cũng có thể bán lấy tiền."

Đào ca cất đao, tới gần cái tay gãy đó nhìn một chút, nhưng mà hắn cũng không nhận ra đây là loại sinh vật gì, nhưng mà cuối cùng hắn vẫn tìm một cái túi để cánh tay bị cặt xuống này vào mang đi.

"Vừa rồi đa tạ Đào ca ngươi, nếu không thì chúng ta đã gặp nguy hiểm rồi." Trương Cao vội vàng cảm ơn.

"Không cần cám ơn, thứ này tính nguy hiểm không phải cao, ta cũng muốn xem thử một chút xem có thể xử lý nó hay không, đáng tiếc là cuối cùng vẫn để cho nó chạy trốn." Đào ca lắc đầu, có chút thất vọng.

Trong khu vực nguy hiểm, những thứ mà người tu hành Linh Môi Cảnh có thể săn giết rất có hạn, hắn có thể đụng tới không thể nói vận khí kém.

Lý Dịch hỏi: "Đào ca, mạo muội hỏi một chút, ngươi phán đoán thực lực của thứ này như thế nào? Vừa rồi nó nằm sấp ở trên vách tường không nhúc nhích, giống như là gỗ, hoàn toàn không thấy rõ được là mạnh hay yếu."

"Hai loại phương pháp, một là kinh nghiệm, hai là cảm giác."

Đào ca đốt điếu thuốc, chậm rãi nói: "Thứ này màu da là màu xám đen, màu sắc gần như là y như vách tường xung quanh nó, màu sắc thân thể gần như giống với màu sắc của hoàn cảnh xung quanh, như vậy chứng tỏ là nó phải dùng hoàn cảnh xung quanh để ẩn giấu bản thân mình, bảo vệ mình không bị những kẻ săn mồi khác phát hiện, những sinh vật như vậy đa số đều không mạnh, cho nên lần này là dùng kinh nghiệm phân tích ra."

"Hóa ra là như vậy."

Nghe được giải đáp như thế, Lý Dịch lập tức cảm thấy rất có đạo lý, đồng thời trong đầu của hắn nghĩ đến những sinh vật như tắc kè hoa, bạch tuộc.

Phàm là những sinh vật cần phải mượn cảnh vật chung quanh ẩn tàng tự thân thì đúng là đa số đều không có mạnh bao nhiêu.

Sau đó Đào ca lại tiếp tục nói: "Về phần cảm giác nha... thật ra thì đó chính là linh cảm, người tu hành Linh Môi Cảnh lại tiếp tục tu hành lên cao nữa thì có thể mở ra linh cảm, người tu hành như thế này thì ngũ giác cực kỳ nhạy cảm, có thể cảm nhận được những sinh vật khác mạnh hay yếu, có thể xác nhận chính xác địa vị của mình trong chuỗi thức ăn, nhưng mà ta còn chưa có mở ra linh cảm, vừa nãy ra tay là dựa vào kinh nghiệm phân tích."

"Được rồi, không nói nữa, leo lên mái nhà đi, một thứ yếu như vậy trốn ở chỗ này cũng có thể chứng minh chỗ này an toàn, hẳn là tiếp theo sẽ không gặp nguy hiểm nào khác nữa."

Nói xong, hắn không dừng lại nữa mà tiếp tục dọc theo cầu thang đi lên tầng cao nhất.

Nhưng mà sau khi trải qua chuyện này, Lý Dịch lại đề cao tính cảnh giác lần nữa.

May mắn lần này có một người tu hành linh môi lão luyện dẫn đường, nếu như mình lỗ mãng tự tiến vào khu vực nguy hiểm thhif đúng là chết cũng không biết chết như thế nào.

"Xem ra ta còn phải cố gắng học tập, tiếp tục tiến bộ mới được."

Giờ phút này Lý Dịch cảm thấy mình còn có rất nhiều thứ phải học tập.

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Khuynh Chi Hậu của Phật Tiền Hiến Hoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!