Ngay cả người kể chuyện cũng không dám kể ra chuyện không hợp thói thường như vậy.
"Ầm!"
"Ầm!"
Lý Dịch luyện quyền nghiêm túc, lúc bắt đầu thân thể của hắn luôn cảm thấy có kình không dùng được, nhưng từ khi không ngừng điều chỉnh thử, tìm được cảm giác một lần, sau đó thân thể lập tức nhớ kỹ, sau đó một quyền tiếp lấy một quyền, tần suất quyền vang lên cũng càng ngày càng cao.
Đến cuối cùng, mỗi một quyền của hắn đều có thể đánh ra tiếng vang.
Hơn nữa quyền vang càng ngày càng lớn, dường như sấm sét chấn động không khí, khiến cho người ta cảm thấy ngực khó chịu.
"Sờ được kình, một thân thần lực của Mạnh Đức đang phát tiết ra, hắn còn có thể tiến bộ, hơn nữa không gian tiến bộ vô cùng lớn." Giờ phút này trong lòng Triệu Qua cuồng loạn, khối ngọc thô này bắt đầu phát sáng.
Thấy tiến bộ thần tốc như thế, sau đó hắn lập tức từ ghế ngồi nhảy dựng lên, sau đó nói: "Mạnh Đức, ngươi dừng lại, chớ luyện."
"Làm sao vậy, sư phụ, ta luyện sai rồi sao? Nhưng mà ta còn đang điều chỉnh, ta cảm thấy còn có thể làm được càng tốt hơn." Lý Dịch buồn bực nói.
"Không, ngươi luyện rất tốt, phi thường tốt. Chỉ là sư phụ cảm thấy ngươi có thể bắt đầu bước kế tiếp." Triệu Qua lập tức nói.
Lý Dịch nghe vậy lập tức thu hồi quyền giá: "Sư phụ, tiếp theo luyện cái gì?"
Giờ phút này hắn như đói như khát học tập tri thức mới, không ngừng trưởng thành tiến bộ, sư phụ dạy cái gì, hắn học cái đó, nghệ nhiều không ép thân, mình không có bản lãnh gì, học nhiều một chút chắc chắn có thể tiến bộ nhiều một chút.
Giờ phút này, Triệu Qua đã dần dần chấp nhận năng lực học tập kinh khủng của Lý Dịch, hắn nói ra: "Luyện quyền luyện quyền, xét đến cùng chỉ là luyện, đây là luyện pháp, nhưng gặp được kẻ địch ngươi luyện quyền không làm được gì, sẽ bị đánh rất thảm, cho nên ngươi phải học đả pháp, tiếp theo vi sư dạy ngươi đánh quyền, thật ra thì ngoại trừ đánh quyền ra còn có dưỡng pháp, quan trọng dưỡng khí huyết, nhuận ngũ tạng, tráng gân cốt, nhưng mà dưỡng pháp rất phức tạp, nhất thời bán hội không dạy được."
"Luyện pháp, đấu pháp, dưỡng pháp? Ta biết rồi, ta học đánh quyền." Lý Dịch khẽ gật đầu, hiểu được nội dung sư phụ nói.
Triệu Qua đang muốn chỉ điểm, nhưng không ngờ giờ phút này Triệu Thiến đi tới, nàng kéo cánh tay Triệu Qua, sau đó nói: "Cha, không có thời gian, Ly Hồn Hương còn thừa lại nửa canh giờ, lại không đi phố quỷ mua thuốc chúng ta sẽ bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau phố quỷ mở ra còn không biết lúc nào, thương thế của cha không kéo được."
"Thời gian trôi qua nhanh như vậy a?" Triệu Qua nhìn thoáng qua linh vị Ly Hồn Hương trước lần nữa.
Quả nhiên.
Còn thừa lại một nửa.
"Còn kịp, Mạnh Đức, ngươi học nhanh, bây giờ sư phụ dạy ngươi đấu pháp, đều đến nước này, không học được đấu pháp chính là phung phí của trời." Triệu Qua cắn răng một cái, hất nữ nhi ra.
"Cha." Triệu Thiến lập tức gấp.
Nàng biết, cha từ bỏ dự định mua thuốc, chuẩn bị dùng nửa giờ còn lại để dạy Lý Dịch.
"Đừng nói nữa." Triệu Qua sợ nữ nhi nói ra một chút lời không nên nói, lập tức quát to một tiếng ngăn chặn miệng của nàng.
Con mắt Triệu Thiến lập tức đỏ bừng, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt.
Lý Dịch thấy vậy cũng hiểu hết thảy là chuyện gì xảy ra, hắn lập tức nói: "Sư phụ, ta không học."
"Không được, còn thiếu đấu pháp." Giờ phút này, Triệu Qua gấp.
"Sư phụ, chúng ta có duyên lần sau còn có thể gặp nhau, đấu pháp lần sau sư phụ dạy ta cũng được, bây giờ ta kiên quyết không học." Lý Dịch nói nghiêm túc.
"Ngươi đừng cố chấp, thầy trò chúng ta gặp nhau ở phố quỷ vốn là một chuyện hiếm có, đời này cũng khó gặp lại lần nữa, với tuổi tác của sư phụ, khí huyết đã giảm, lại thêm thần hồn bị hao tổn, có thể nói là đã đi đến cuối, để sư phụ dạy ngươi một bước cuối cùng, nếu không sư phụ chết cũng không an lòng." Triệu Qua nói.
Lý Dịch lại lắc đầu, sao hắn có thể để một ân nhân cứu mạng kiêm sư phụ vì dạy mình mà bỏ lỡ thời gian trị liệu. Mặc dù sau này hai người có thể không gặp được nhưng hắn cả đời đều lương tâm khó có thể bình an.
"Sư phụ, ngươi không cần nói nữa, sinh mệnh của ngươi quan trọng nhất, bây giờ thời gian cấp bách, ta đi tìm thuốc cho ngươi."
Lý Dịch không chần chờ, lập tức đeo khăn trùm đầu da lên trên người, sau đó cũng không quay đầu lại, xông ra ngoài.
"Chờ một chút, đừng đi ra, nữ nhi, giúp cha mặc áo giấy, hắn không biết đường, ta đuổi theo hắn."
Triệu Qua cảm xúc kích động, nhất thời không quan sát, chưa kịp ngăn cản, trơ mắt nhìn Lý Dịch mở ra cửa xông ra ngoài.
"Cha, ngươi ở lại đi, ta đi tìm Dịch ca." Triệu Thiến cũng không dám để cha đuổi theo ra ngoài, nàng cởi quần áo, lộ ra áo giấy bên trong, sau đó nhanh chóng đuổi theo.
"Hồ nháo, muốn đi cũng là cha đi."
Triệu Qua quát lớn, đồng thời cũng cấp tốc xông ra ngoài, nhưng khi đến cửa, hắn lại ngừng lại.
Hắn không dám ra ngoài.
Bởi vì hắn là người sống, không có mặc áo giấy, khí tức người sống sẽ dẫn quỷ vật, âm binh tới, đến lúc đó không những không giúp được gì mà sẽ còn mang đến nguy hiểm và phiền phức cho đồ đệ và nữ nhi.
Nếu như chờ mặc áo giấy, hai người ngoài cửa đã không còn hình bóng.
Hơn nữa trong này còn phải có một người sống tiếp ứng mở cửa mới được.
Nếu không, môn thần ở cổng ngăn cản, bọn họ không về được.
"Ai." Triệu Qua chỉ có thể thở dài, không cam lòng quay trở lại.