Lúc này, hắn tự mình đứng lên.
Cơ thể gần được một mét chín, cộng thêm lưng đen da gấu, cùng với một đầu tóc ngắn khô vàng bù xù, khiến cho trong lúc đi hắn giống như mãnh thú hình người.
"Thân thủ khá lắm."
Lời còn chưa dứt, hắn đột nhiên đánh ra trước, quyền đánh tới hướng vai phải của Trương Vinh Phương.
Bạo phát tốc độ cực nhanh.
Nhưng hắn nhanh, Trương Vinh Phương cũng không chậm.
Hai người cấp tốc giao thủ hơn mười chiêu.
Lực lượng khổng lồ ép tới Trương Vinh Phương không ngừng đánh ra chủ công, không ngừng đánh vào chỗ yếu từ mặt bên.
Hắc Tí quyền Ngũ Phẩm, lực lượng vượt lên Trương Vinh Phương không ít, tốc độ càng đánh đồng trên mặt bạo phát.
Hơn nữa Trang Đại Lợi có kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú.
Chỉ là hơn mười chiêu, Trương Vinh Phương đã bắt đầu cực kỳ nguy hiểm.
Cho dù thân pháp hắn quỷ dị, vô thanh vô tức, vẫn còn có thể không ngừng xuất thủ từ góc chết thị giác.
Bằng không biến thành người khác, lúc này sớm đã bị đánh trọng thương, không thể động đậy.
Không bao lâu sau, Trương Vinh Phương lùi về phía sau, muốn ôm quyền chịu thua.
Hắc Tí quyền Ngũ Phẩm, đúng là không phải hắn bây giờ có thể đối kháng.
Không dùng Kỹ Năng Phá Hạn, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Trang Đại Lợi.
Bỗng nhiên Trang Đại Lợi lạnh lùng hừ, đưa tay đánh mạnh lên khăn che mặt của hắn.
"Lui cho ta!"
"Giấu đầu lộ đuôi, hãy để ta xem ngươi có cái gì người khác không nhận ra!"
Đột nhiên tập kích, lòng bàn tay của hắn hầu như sắp chạm phải trán của Trương Vinh Phương.
Dưới tình thế cấp bách, dưới chân Trương Vinh Phương bạo phát, lui về sau.
Kỹ Năng Phá Hạn dung hợp: Súc Bộ Trọng Sơn, trong nháy mắt dùng ra.
Hai chân cơ thể hắn bỗng nhiên phồng lên, bạo phát.
Song chưởng theo hai bên một trái một phải đánh về phía cổ đối phương.
Thình thịch!!
Tốc độ của một chiêu này nhanh hơn trước kia một khoảng lớn.
Trang Đại Lợi vội vàng giơ khuỷu tay, ngăn trở hai bên.
Mà khiến hắn kinh ngạc là, đối thủ vừa rồi vẫn còn có lực lượng không bằng hắn, một chiêu này lại có thể đánh cho hắn hơi lui về phía sau nửa bước.
Chờ hắn lấy ra cánh tay đón đỡ, trước mắt đã không có bóng người.
Ba loại bộ pháp dung hợp thành thân pháp, toàn diện tiến hành, còn không đợi mọi người nhận ra, Trương Vinh Phương đã đến cửa viện.
Đưa tay vụt một cái.
Chốt chặn cửa viện rơi xuống.
Trong nháy hắn đã biến mất ở ngoài cửa.
Mục đích của trận chiến này, đã đạt được.
Trương Vinh Phương đã hiểu được đại khái trình độ bây giờ của mình, phạm vi Tam Phẩm, chỉ cần thân pháp không bằng hắn, thì hắn mới có thể thắng.
Nhưng càng cao thì khó hơn.
Kế tiếp, hắn không có dừng lại, mà là tiếp tục đi Bạch Linh tự.
Bạch Linh tự là thế lực dân gian thứ ba của huyện Hoa Tân.
Trong đó trụ trì Pháp Năng, cũng là quanh năm tập võ, đồng thời luyện võ công truyền thừa La Hán chỉ trong chùa đến cảnh giới Ngũ Phẩm.
Trương Vinh Phương lấy phương thức giống nhau, tới cửa khiêu chiến, lần này hắn không thể cùng Pháp Năng giao thủ, mà là bị tăng nhân cường tráng nhất Bạch Linh tự cản lại.
Tăng nhân kia trời sinh khí lực hơn người, vô cùng giống với sư tỷ Triệu Đại Thông. Một tay La Hán chỉ và Di Đà bộ pháp, đều luyện đến trình độ Tứ Phẩm.
Thực chiến, thực lực của tăng nhân chỉ ít hơn môn chủ Hắc Quyền Môn Trang Đại Lợi một chút.
Dưới sự kiêng kỵ, sau khi bị đánh lui, Trương Vinh Phương không khiêu chiến tiếp, cấp tốc xoay người rời khỏi.
Đến tận đây, toàn bộ huyện Hoa Tân trừ nha môn quan phủ ra, cao thủ còn lại chính là mấy người đó.
Thanh Hòa Cung mạnh nhất, thứ hai là Hắc Quyền Môn, Mễ Bang, Bạch Linh tự đặt song song.
Hôm nay Mễ Bang cơ bản đã sụp đổ, thế lực giảm mạnh, chỉ thừa lại Hắc Quyền Môn và Bạch Linh tự đáng để chú ý.
Xác định được phẩm cấp thực lực của mình, Trương Vinh Phương bắt đầu suy tư, làm sao để lấy được võ công Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển sau đó.
Hôm nay tuy hắn dựa vào võ công còn lại, có thể đối phó hảo thủ Tam Phẩm tầm thường, nhưng muốn tăng võ công lên phẩm cấp cao, chỉ có thể bắt tay từ phù điển.
Bởi vì phù điển là võ học duy nhất có thể thăng lên thất phẩm mà hắn được tiếp xúc hiện giờ.
Mà còn lại cũng không có tầng thứ này.
Trương Vinh Phương tỉ mỉ tra xét số lần Phá Hạn trong đó, tính được.
Long Xà Đề Túng thuật chính là một môn bộ pháp, không phải là công pháp chủ tu, cùng lắm chỉ có ba cảnh giới, tính ba lần Phá Hạn Tam Phẩm.
Bát Bộ Cản Thiền tối đa chỉ có Nhị Phẩm.
Thái Xương Ưng Trảo Công cũng chỉ có Nhị Phẩm. Chính là sau khi Phá Hạn, vẫn còn tu hành tầng cảnh giới thứ hai.
Như vậy, khó trách sư phụ Trương Hiên sẽ không thèm để ý những bí tịch võ công đó như thế.
Dù sao đều là hàng thông thường phẩm chất thấp không đáng giá. Tổn hại bản thân lại còn số hạn cực thấp.
Hôm nay, muốn lấy được toàn bộ phù điển,
Lựa chọn đầu tiên, đương nhiên là lấy từ chỗ sư phụ rồi.