Kỹ Năng Phá Hạn dung hợp: Súc Bộ Trọng Sơn.
Thuộc tính có thể sử dụng: 5."
Trước đó giữ lại, là chờ để thêm vào phù pháp mới.
Hiện giờ sắp phải đi rồi, tự nhiên phải đem điểm có thể sử dụng hóa thành sức chiến đấu thực tế hết.
Lần này hắn không chút do dự, trực tiếp điểm vào dấu cộng ở đằng sau Bát Bộ Cản Thiền.
Shh.
Chữ Viên Mãn trong dấu ngoặc biến mất, rất nhanh lại hiện ra Phá Hạn.
Trương Vinh Phương lập tức cảm giác làn da toàn thân phát nhiệt, hai chân đặc biệt nóng hổi.
Biến hóa duy trì liên tục không bao lâu rồi biến mất, giống như mới tắm nước nóng một hồi.
Mấy phút sau, hắn đứng lên hoạt động hai chân. Về đến phòng, nhẹ nhàng khẽ động.
Nhất thời bóng người chớp động, chỉ hai giây ngắn ngủi, bóng dáng Trương Vinh Phương đã xoay một vòng, quay quanh mặt đất của phòng ngủ.
"Tốc độ nhanh hơn trước kia khoảng chừng một thành, còn lại biến hóa không lớn..."
Hơn nữa lần này Phá Hạn lại chưa từng xuất hiện Kỹ Năng Phá Hạn.
Điều này làm cho Trương Vinh Phương thoáng có chút thất vọng.
Nhưng Bát Bộ Cản Thiền vốn không phải là khinh công tốt gì, có thể có tăng phúc đã là rất tốt.
Đây là chênh lệch của võ công phẩm chất thấp. So với võ công phẩm chất cao thì chênh lệch quá xa.
Tăng phúc nhỏ, còn không có Kỹ Năng Phá Hạn, hạn mức cao nhất của phẩm cấp thấp.
Lần này đột phá Bát Bộ Cản Thiền, hao tốn của hắn hai điểm thuộc tính.
Trương Vinh Phương thấy mình còn dư lại ba điểm thuộc tính, trong lòng thấy hơi đau sót.
Thân pháp mới tăng lên một phần mười, quá lãng phí.
"Có điều tốc độ trước đó của ta đã gần bằng với Hắc Tí Quyền môn chủ Trang Đại Lợi Ngũ Phẩm, hôm nay lại tăng lên một thành, lần này rất có thể hơn một chút."
"Như vậy xem ra, chỉ cần ta muốn đi, cho dù là cao thủ Ngũ Phẩm cũng không bắt được ta."
Trương Vinh Phương đánh giá trong lòng.
Sự tăng lên lần này trông không được tốt lắm, nhưng trên thực tế đã giúp hắn ước chừng tính ra được vị trí của mình.
Hẳn là tương đương với khoảng Tứ Phẩm chủ thân pháp tốc độ.
"Ba điểm thuộc tính còn lại thì giữ nguyên đi, ta sắp có một phù pháp tiến vào Nhập Môn rồi, đến lúc đó lại thêm lên cho nó."
Đến lúc này, Trương Vinh Phương rõ ràng cảm giác được, sự tăng lên của phẩm cấp đối với tốc độ lực lượng thực sự càng ngày càng yếu.
Bỗng dưng, tầm mắt hắn chợt rơi lên thuộc tính sinh mệnh thượng ở trước mắt.
Đã có một khoảng thời gian không động vào thuộc tính sinh mệnh. Dường như triệt để tới hạn mức cao nhất rồi.
Hạn mức cao nhất 26 điểm, xác thực rất mạnh, trong số những người Trương Vinh Phương đã gặp, chỉ có sư phụ Trương Hiên, thuộc tính đo lường tính toán ra sau khi đối luyện mới qua cái số này, đạt được điểm tối cao - hạn mức cao nhất 31 điểm.
Lúc này nhìn thuộc tính sinh mệnh, hắn lại cảm thụ được tiến độ chậm rãi của cơ thể càng tăng tiến cường hóa.
Trong lòng Trương Vinh Phương lại nảy lên suy đoán đối với sinh mạng của hắn lúc trước.
Nếu như nói, sinh mệnh quyết định tuổi thọ của con người, luyện võ là thông qua tổn thương sinh mệnh, thu được võ lực bù đắp.
"Như vậy, khi cơ thể người đạt tới hạn mức cao nhất nhất định, có phải bởi vì bản thân sinh mệnh không thể chống đỡ nổi vũ lực tương ứng, theo đó xuất hiện vũ lực cực hạn không?"
Nhìn thuộc tính sinh mệnh, Trương Vinh Phương rơi vào trầm tư.
"Nếu như sinh mệnh đề cao tới trình độ nhất định, thì sẽ xảy ra cái gì? Có thể phá vũ lực cực hạn không?"
*
"Trương Tân Thái muốn chạy."
Một đỉnh núi phía sau Thanh Hòa Cung.
Giám viện Đường Sa đang khoanh chân cố định, trong tay cầm một cành cây, không ngừng viết viết vẽ vẽ trên mặt đất.
Nghe lời báo cáo, động tác lão ta chợt dừng lại.
"Làm sao nhìn ra được?"
"Thê tử và sư đệ của Trương Tân Thái, hai người đã gia nhập thương đội Bạch gia sắp xuất phát đi Đàm Dương.
Mặt khác, phụ mẫu của Dương Hồng Diễm cũng không biết tung tích, từ tối hôm qua liền không có động tĩnh, rất có thể là đã sớm chạy thoát." Ở đằng sau, một người vóc dáng vạm vỡ cao to chăm chú chắp tay bẩm báo.
Người đó là Kỳ Sơn đạo nhân bên trong đạo cung.
So với mấy tháng trước, lúc này hắn ta mệt mỏi rất nhiều, trông giống như đã thức thâu đêm nhiều ngày.
"Con người Trương Hiên trông vẫn luôn an phận thủ thường, nhưng một khi động thủ, tốc độ nhanh chóng mà mãnh liệt. Thế nên, con của lão ta trước tiên sắp xếp cho người nhỏ yếu và liên quan rời khỏi, rất có thể là sắp có hành động rồi." Kỳ Sơn thấp giọng nói.
"Ta vẫn luôn hoài nghi Trương Hiên ẩn giấu phiền phức, trước đó thật vất vả phá huỷ xong Trần gia, hiện giờ lại chạy ra một cái." Đường Sa thản nhiên nói.
"Nếu có thể xác định phụ tử Trương Hiên có dị động, không bằng chúng ta âm thầm khống chế Dương Hồng Diễm trước? Có lẽ sẽ lấy được manh mối chứng cứ gì đó từ trên người nàng." Kỳ Sơn kiến nghị.