Chương 1175: Các Ngươi Thử Một Chút?
Chương 1175: Các Ngươi Thử Một Chút?
Cái thế giới này thật sự rất không công bằng.
Lý Dịch cảm nhận được tràn đầy ác ý đến từ "Cơ duyên”.
Hắn dạy Thái Cực cho Như Nghi, Như Nghi đột phá Tông Sư.
Hắn hôn Liễu nhị tiểu thư, Như Ý cũng thuận lợi thăng cấp Tông Sư.
Hai loại đột phá này hắn đều có thể lý giải. Như Nghi do tích dần mà thành, cảm nhận được Thái Cực. Như Ý thì nhớ thương hắn đã lâu nên khi đạt được mong muốn, gỡ được khúc mắc thì cũng không khó để nghĩ thông suốt.
Nhưng mà Minh Châu là xảy ra chuyện gì?
Hắn chỉ đánh vào mông nàng có mười lần, tại sao nàng cũng đột phá. Chẳng lẽ trong lúc vô tình hắn đã đả thông nhị mạch Nhâm Đốc của nàng để cho nàng nâng cấp Tông sư trong nháy mắt?
Có lẽ hắn có thể phát thêm miếng quảng cáo cho Lữ Lạc trong võ lâm.
- Bản thân nắm giữ kinh nghiệm trợ công phong phú, tặng cơ duyên chuyên nghiệp, giúp người thăng cấp thành Tông Sư, giới hạn nữ tính, khi mua với số lượng nhiều thì được giảm còn 80%, muốn biết thêm thông tin chi tiết mời đến Như Ý Thành tư vấn, địa chỉ...
Đi ra ngoài làm ăn nói chung đều phải trả giá, đây là đạo lý hắn vừa mới dạy cho Minh Châu.
Hiện tại, Minh Châu dạy lại đạo lý này cho hắn.
Khi Lý Dịch đối mặt với tông sư cũng không phải không có sức đánh trả.
Nhưng mà Như Ý và Minh Châu đều dừng lại ở điểm giới hạn trong nhiều năm thiếu một chút nụ hôn, thiếu vài tiếng "ba ba ba” mà thôi.
Cho nên một khi họ đột phá, cũng đã có thể lực hơn hẳn các Tông Sư bình thường.
Đương nhiên có thể ép hắn như chơi.
Hiện tại thì nàng đang ép trên người hắn.
Nói đúng ra là cưỡi trên người hắn.
- Chạy đi, tại sao huynh lại không chạy nữa?
Minh Châu ở trên cao nhìn xuống hắn, mặt không biểu tình nói:
- Năm năm trước cũng y chang như vậy đấy, huynh chạy đi.
Lý Dịch thở dài một hơi, nắm lấy tay nàng thoáng dùng lực, nàng đã cùng hắn nằm một chỗ trên đồng CỎ.
Rất lâu trước đây khi học viện toán học vừa mới xây dựng, khi đó hai người cũng thường xuyên nằm trên bãi cỏ bên hồ, mỗi lần nằm là
một canh giờ.
Đương nhiên, khi đó là nằm cùng.
- Không chạy nữa.
Lý Dịch ôm lấy bả vai nàng, nói:
- Muốn chạy cũng chạy cùng với muội.
Nàng gối lên cánh tay Lý Dịch, đột nhiên hỏi:
- Huynh và Liễu Như Ý đã đến bước nào rồi?
- Cái gì mà bước nào?
- Huynh ôm nàng?
Lý Dịch gật đầu.
- Hôn nàng?
Lý Dịch gật đầu lần nữa.
- Sau đó thì sao?
- Không có sau đó.
Lý Dịch lắc đầu.
Nàng nghiêng người sang, nhìn hắn, sau đó lập tức hôn tới.
Môi nàng nhẹ nhàng chạm vào một chỗ trên mặt Lý Dịch rồi nhanh chóng tách ra, nói:
- Bây giờ chúng ta cũng như vậy.
- Không giống nhau.
Lý Dịch lắc đầu, nói:
- Nàng hôn là miệng
Nàng do dự trong chớp mắt, lần này Lý Dịch phát hiện ra được một cảm giác mềm mại trên môi, chỉ là thời gian càng nhanh hơn so với lần trước, hắn còn chưa kịp cảm nhận thì đã biến mất.
- Còn vươn đầu lưỡi
Lần này, Lý Dịch không chờ nàng hôn qua, chủ động hôn nàng.
- Hai canh giờ, các ngươi ở bên trong làm gì chứ?
Lý Hiên đứng bên ngoài ngự hoa viên, đứng hai canh giờ nên chân cũng đã hơi mỏi.
Biết Lý Dịch và Minh Châu vào bên trong cho nên hắn mới không đi vào quấy rầy. Nhưng hắn cũng không ngờ, họ không phải vào một chút rồi đi ra, họ vậy mà ở bên trong một lần hai canh giờ.
Từ trước đến nay người luôn chú ý tới vẻ bề ngoài như Minh Châu cũng đã có vài sợi tóc lộn xộn, Lý Dịch thì càng không nói tới, vô cùng chật vật. Trên y phục xuất hiện mấy cái lỗ hổng bị phá, trên tóc còn dính mấy lá cây xanh mơn mởn
Những chứng cớ này đều đủ để chứng minh, vừa rồi họ tiến hành một trận kịch liệt đầy đủ cũng vận động đủ lâu ở trên đồng cỏ.
Đây là quá lâu rồi.
Hôm nay, Lý Dịch đã nhìn thấy Lý Hiên ba lần, cũng may lần cuối cùng rốt cuộc cũng đã có một chút ánh mắt không giống như buổi sáng trực tiếp xông vào.
Hắn nhìn Lý Dịch và Minh Châu, nghiêm nghị nói.
- Ta có việc quan trọng muốn nói với các ngươi.
Từ trước đến nay, Lý Hiên luôn cà lơ phất phơ mà dùng loại vẻ mặt này nói chuyện với họ thì chắc chắn có đại sự quan trọng thật, Minh Châu gật đầu, nói:
- Quay về rồi nói.
Thần Lộ Điện.
Lý Hiên trịnh trọng nhìn hai người, hỏi.
- Các ngươi muốn đi?
Minh Châu nhìn hắn sau đó gật đầu.
Lý Hiên thở phào một hơi, nói:
- Ta không muốn làm Hoàng Đế.
Từ trước tới nay Lý Hiên đều không muốn làm hoàng đế cho nên Lý dịch và Minh Châu đều nhìn hắn đợi hắn giải thích.
- Các ngươi đều biết, ta không phải một hoàng đế tốt.
Lý Hiên nhìn bọn hắn, nói:
- Minh Châu đi rồi chuyện trên triều đình ta ứng phó không được.
Lý Dịch gật đầu, nói.
- Chúng ta biết.
Lý Hiển thở dài, nói.
- Ta biết, Minh Châu cũng có cuộc đời mình, có hạnh phúc của chính nàng, ta không có năng lực cũng không muốn tiếp tục chậm trễ chuyện của nàng... nhưng mà, ta không muốn làm Hoàng Đế.
- Thực ra, làm Hoàng Đế cũng không khó như vậy. Phía dưới Hoàng Đế Còn có Tể Tướng, còn có bá quan văn võ đầy triều, không phải chuyện lớn chuyện nhỏ nào cũng cần người làm chủ.
Lý Dịch nhìn hắn, nói
- Không bằng... Người nắm chặt tranh thủ thời gian cùng Hoàng Hậu, quý phi sinh con trai, chờ đến khi hắn lớn lên thì truyền hoàng vị
cho hắn.
Từ xưa đến nay, sau khi tình hình đất nước ổn định thì Hoàng Đế cũng coi như vật tượng trưng thôi. Chỉ cần không tạo ra sai lầm lớn,
trên triều cũng chỉ cần giám sát bách quan thì đất nước cũng có thể tiếp tục yên ổn hoạt động
Nói đến chuyện này, biểu hiện trên mặt Lý Hiên càng thêm đau thương. Hắn đã sinh ba đứa con, hoàng hậu hai đứa, quý phi một đứa nhưng mà cả ba đứa đều là nữ nhi, có khả năng không có số phận như Lý Dịch nói
- Có lẽ không được, lần này Thấm Nhi mang thai nếu vẫn nữ nhi...
Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Lý Dịch và Minh Châu, nói tiếp.
- Nếu không... Các ngươi thử một chút.
Tất nhiên là họ muốn thử một chút nhưng mặc dù tương lai con của hắn và Minh Châu mang họ Lý đi chăng nữa thì cũng không thể kế thừa hoàng vị Cảnh quốc được, vậy nên tính toán này của Lý Hiên hoàn toàn thất bại.
Nói trở thành đột phá Tông Sư đã CÓ, tông sư mang thai càng khó hơn.
Hiện tại, Như Ý và Minh Châu đều đã trở thành Tông Sư. Sau này nếu như các nàng muốn sinh con, chắc chắn phải đi qua gian nan hiểm trở giống như Như Nghi và hắn năm đó.
Ngược lại Lý Dịch không có cảm thấy chuyện này không thể nào. Cả một đời rất dài, thời gian không phụ lòng người, đôi thêm mấy cái tư thế, thử thêm vài lần, chắc chắn cũng sẽ có ngày thành công.
- Không biết nếu như hắn trở thành Tông Sư thì tình huống có thể tốt hơn một chút hay không. Không nói cái khác, ít nhất thì cũng không
phải dùng sức vận động eo nhiều.
Không chờ Lý Dịch và Minh Châu trả lời, Lý Hiên tự mình lắc đầu, nói.
- Không được, coi như các ngươi có thể sinh là chuyện của hơn mười năm sau, ta không chờ được lâu như vậy...
Lý Dịch nhìn hắn, khá lâu sau mới lên tiếng:
- Lý gia Vương gia nhiều như vậy, người tùy tiện truyền ngôi một cái là được.
Lý Hiên nhìn hắn, nói,
- Người cho rằng ta bị ngốc à, nếu như thật sự truyền vị tùy tiện thì chúng ta còn đường sống sao?
Xem ra hắn cũng không tự tưởng tượng ra việc ngu ngốc như vậy, Lý Dịch nhìn hắn, nói.
- Ngươi nên cam chịu số phận đi. Chỉ có người ngồi vị hoàng đế này mới là tốt nhất, bất kỳ một người nào khác muốn làm Hoàng Đế, một khi lên ngôi chúng ta đều không có kết cục tốt
Lý Hiên như hiểu rõ chuyện gì đó, nhìn hắn, hỏi:
- Ý ngươi là nói, chỉ có mấy kẻ không muốn làm Hoàng Đế mới là thích hợp làm Hoàng Đế nhất?
Lý Dịch lắc đầu,
- Ta cũng không nói gì, người muốn làm Hoàng Đế, hoàng tử nhiều không đếm hết. Không muốn làm Hoàng Đế có thể cũng chỉ có người và Tiểu Hàn.
Viện toán học vừa mới công phá một số đề số học nan giải, Lý Hàn lại không giống với thường ngày, không có một chút cảm giác hưng phấn nào ngược lại trong lòng dâng lên một tia bực bội.
Một thiếu nữ xinh đẹp từ ngoài cửa đi vào, cười mỉm nói:
- Hàn ca ca, ta nấu chè hạt sen, ngươi nhân lúc còn nóng nếm thử đi.
Nhìn thấy cái vị thiếu nữ xinh đẹp kia, trong lòng Lý Hàn càng khổ nhưng vẫn gạt ra một nụ cười, nói.
- Cám ơn Vương gia muội muội.