Trong sân.
Lý Hạo phóng qua Liễu Diễm, lập tức quay lại, một cước đạp tới Liễu Diễm!
Mắt thấy sắp bị đánh trúng, Liễu Diễm khẽ quát một tiếng, bỗng nhiên trước mắt Lý Hạo thấy một cái chân thon dài!
Liễu Diễm trực tiếp nhấc chân sau đá móc lên, giống như trên mông mọc ra con mắt, hơn nữa tính linh hoạt còn vượt quá sức tưởng tượng, người bình thường đá về sau thì khẳng định trọng tâm sẽ không vững, cũng tuyệt đối không đá cao được, có thể đá đến mông của chính mình đã là không tệ.
Nhưng mà Liễu Diễm, giờ phút này giống như đùi không có xương, rõ là có thể đá cao đến trước mặt Lý Hạo!
Không thể tưởng tượng nổi!
Lần phản kích này, Lý Hạo thật không dự liệu được, hắn cân nhắc đến Liễu Diễm tránh lui hoặc quay người,…
Chỉ không ngờ tới, sẽ bỗng nhiên đá móc từ phía sau!
Bịch!
Lý Hạo tránh không kịp, trực tiếp bị mũi chân đá trúng cái mũi.
Phanh!
Máu mũi lập tức tuôn ra!
Nước mắt cũng đồng thời chảy, Lý Hạo vừa đau vừa chua xót, ngăn không được nước mắt chảy xuôi.
Thảo!
Tiếng mắng vang lên trong lòng, Lý Hạo cũng khó thở, quá lừa bịp, hắn không cam lòng.
Liễu Diễm nghĩ có lẽ bị đá trúng thì Lý Hạo sẽ dừng tay.
Nhưng Lý Hạo giờ phút này, dù ăn thiệt thòi cũng phải chiếm lại chút tiện nghi.
Ngay khoảnh khắc Liễu Diễm thu chân, Lý Hạo trào máu mũi ra, nước mắt giàn giụa, nhưng vẫn hung hăng đá ra một cước, lần này đá không cao.
Vừa vặn đá ngang bờ mông của Liễu Diễm!
Liễu Diễm đang thu chân lại, tư thế đã không thể tránh được, bị Lý Hạo đá trúng vào mông, lảo đảo một cái, văng về phía trước đạp nước bảy tám bước mới đứng vững bước chân.
Quay đầu nhìn lại Lý Hạo, trong mắt Liễu Diễm xuất hiện sát khí!
Còn bên cạnh, vẻ mặt của Lưu Long và Vân Dao cũng kinh ngạc, hai người đều không nói tiếng nào, toàn bộ tầng hầm im lặng đến dọa người.
Trong lúc Lý Hạo bị đá vào mũi, còn phản kích được!
Hơn nữa... Còn đá vào bờ mông quyến rũ Liễu Diễm, khiến đối phương phải đạp nước một khoảng cách xa như vậy, tình huống này... Lưu Long thật không thể ngờ.
"Lý Hạo!"
Thanh âm của Liễu Diễm cũng bén nhọn hơn.
Mà sau một khắc, Lý Hạo che cái mũi rồi kêu đau.
"A! Đau quá! Chị Liễu, xương mũi của em bị chị đá gãy rồi ..."
Một cơn lửa giận, thoáng cái bị dập tắt rất nhiều.
Liễu Diễm vừa tức vừa giận, rồi lại có chút bất đắc dĩ, bị đá gãy xương mũi rồi hả?
Cô ta cũng không định để người này bị tổn thương, ai bảo Lý Hạo nhảy bậc 2 rồi phóng tới sau lưng cô ấy làm chi, cô ấy cũng chỉ phản kích theo bản năng, kết quả... Bị đá gãy mũi rồi?
Lực đạo của cô ấy cũng không yếu!
"Ta không phải cố ý..."
Nói đến một nửa, lại nhớ tới vừa mới bị Lý Hạo phản kích một cước, Liễu Diễm lại có chút ít căm tức.
Giờ phút này, Vân Dao cũng nhanh chóng tiến tới, trực tiếp gạt cánh tay Lý Hạo ra rồi mũi sờ lên mũi hắn, rất nhanh, cười cười nói: "Chưa gãy, không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi!"
"..."
Hai mắt Lý Hạo đẫm lệ nhìn Vân Dao!
Cô gái này, cố ý hả?
Ta biết rõ không gãy!
Đây chẳng phải muốn nói ta một cước đá bay Liễu Diễm, vị trí đá cũng rất nhạy cảm cứ như muốn dê xồm, rồi còn cố ý ra vẻ đáng thương sao?
Lúc này cô ta kiểm tra mình làm chi?
Liễu Diễm vừa nghe, chân mày lá liễu cũng dựng thẳng lên, vừa muốn tức giận thì Lưu Long mở miệng uy nghiêm nói: "Tốt rồi, Lý Hạo, làm không sai!"
Dứt lời, vừa nhìn về phía Liễu Diễm, trầm giọng nói: "Một kẻ không phải võ sư phản kích, mà cô lại bị đá trúng!"
Liễu Diễm muốn nói lại thôi.
Lưu Long trầm giọng nói: "Liễu Diễm, chúng ta đi một chuyến này, có rất nhiều nguy hiểm, trong lòng cô hiểu rõ chứ! Đã lười biếng rồi đấy!"
Liễu Diễm trầm mặc lại.
Lười biếng rồi hả?
Có chút oan uổng.
Chỉ là muốn giữ sức, Lý Hạo cũng không là kẻ địch mà còn rất yếu, nàng sợ đánh chết người này, nhưng mà... Vừa mới nãy nàng đích thực là phạm phải sai lầm, rõ ràng bị Lý Hạo đá trúng mà không thể né được.
Nếu đang trong lúc làm nhiệm vụ thực tế, nàng đã chết!
"Ta..."
Cuối cùng, Liễu Diễm không nói gì, hơi căm tức và bất đắc dĩ, xoay người rời đi.
Mà Lý Hạo, hai mắt rưng rưng nhìn thoáng qua, cũng không dám lên tiếng.
Liễu Diễm… trên mông còn cái dấu chân to của mình!
Lưu Long cũng không lên tiếng, làm như không nhìn thấy.
Vân Dao thì là nhìn thoáng qua, nở nụ cười rồi vỗ vỗ Lý Hạo, thấp giọng nói: "Có rất ít người có thể làm cô ấy chịu ấm ức, ngược lại em lại làm người ta khó ngờ!"
Lý Hạo ngượng ngùng, hắn cũng không cố ý.
Hơn nữa, tỷ võ mà, có chút ngoài ý muốn cũng bình thường.
Ta mới là người chịu thiệt lớn hơn đó!
...
Một lát sau, Lý Hạo xử lý tốt cái mũi.
Mà Lưu Long, nhìn hắn hơi kỳ dị, hai người mặt đối mặt, Lý Hạo chột dạ.
Lưu Long trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Nộu tình thân thể của cậu rất tốt! Hiệu suất hấp thu rất cao! Ngũ Cầm Thuật mà cậu luyện, là phiên bản đã cải tiến của Viên Thạc phải không?"
"Không biết."
Lý Hạo lắc đầu: "Ngay từ đầu lão sư đã dạy em cái này, em không biết là phiên bản gì."
"Cậu biết không? Nội tình của cậu đã không yếu hơn Trảm Thập bình thường ."
Lý Hạo hơi kinh ngạc, vẻ mặt nghi hoặc.
Nhưng trong lòng thì biết rõ, thân thể lúc trước của hắn cũng không tốt như vậy, hiện trạng là do hấp thu Thần Bí Năng trong Ngọc Kiếm, nhất là tối hôm qua, cảm giác mìn hấp thu khá nhiều khiến hơi lùn xuống!
Bị áp súc rồi!
Giờ phút này, đúng là Lý Hạo rất nghi ngờ.
Thần Bí Năng trong Ngọc Kiếm với loại ở đây không giống cho lắm, cho cảm giác rất ôn hòa, cũng không thấy hiệu quả tăng lên rõ ràng, còn Thần Bí Năng ở đây lại khác, không cần quá gấp rút mà không có thời gian chuẩn bị, mà cũng có tác dụng dễ thấy.
Ví dụ như... Tố chất thân thể được đề cao rất lớn!
Hôm nay hấp thu 2 phương, Lý Hạo phát hiện, Thần Bí Năng hầu như không bị thân thể hấp thu, cũng không có hiệu quả bảo dưỡng.
Chỉ có phá hư!
Đúng vậy, phá hư.
Không ngừng phá hư cơ thể của mình, rồi lại cọ rửa!
Tiếp đó, tràn lan ra một tia năng lượng dần dần khép vết thương lại.
Kết quả chính là, cả quá trình vô cùng đau nhức!
Đương nhiên, trong cơ thể cũng nhiều hơn một lực sức mạnh bá đạo, có thuộc tính công kích mạnh!
"Hai loại Thần Bí Năng mà ta đã dùng qua, thật sự hoàn toàn khác nhau!"