Lý Hạo đưa bọn họ đến cầu thang, trên đường đi vẫn luôn luôn mỉm cười.
“Quên hỏi, anh họ gì vậy ạ?”
“Tôi tên là Chu Hạ, vợ của tôi họ Nguyên.”
“Chu đại ca, Nguyên đại tỷ!”
Lý Hạo miệng cũng siêu ngọt ngào!
Đột nhiên khoảng cách bị thu hẹp.
Nhất nhanh đã đưa hai bọn họ xuống dưới tầng hầm, phía trước là đội Liệt Ma, tầng hầm không có vẻ u ám mà ánh sáng ngập tràn.
“Ở phía trước, nơi này không hề có một ai tới, anh Chu, chị Nguyên vừa nhìn là đã biết hai người là ông chủ của doanh nghiệp lớn, sau này nếu cần gì thì cứ nói… Em đây rất thích giúp đỡ mọi người giải quyết phiền phức!”
Chu Hà tươi cười không ngớt, đúng là một đứa trẻ lương thiện.
Người phụ nữ cũng tiếp tục đi theo Lý Hạo, vẫn là người tuần kiểm nhiệt tình đến như vậy cũng thực sự rất hiếm có.
Đáng tiếc!
Lát sau, Lý Hạo đẩy cửa, hai người họ đi theo vào tầng hầm, là khu vực mà đội Liệt Ma thường nghỉ ngơi.
Lý Hạo nhiệt tình mời hai người họ vào, sau đó đóng cửa tầng hầm lại.
Cánh cửa này…thực sự không tầm thường !
Cách âm số 1, bảo vệ cũng số 1, chưa kể là người, ngay cả bom đạn cũng khó xuyên qua.
Một khi cửa đã đóng lại rồi, tất cả đều là mang mật mã dấu vân tay, nếu không có sẽ không thể ra ngoài được.
Nhìn thấy Lý Hạo đóng cửa lại, Chu Hà mơ hồ cảm giác được có gì đó không ổn, Lý Hạo đóng cửa lại, cười nói: ”Đóng lại đi, kẻo người khác vào lại tưởng rằng tôi lười biếng đấy!”
Chu Hạ không mở miệng nói nữa.
Nhưng khoảng khắc tiếp theo, vẻ mặt của Chu Hạ có chút biến sắc, gã ta liếc nhìn đồ đạc trong phòng, ánh mắt có chút thay đổi.
Đây không phải là một phòng tiếp khách, cũng không phải là một phòng chờ.
Chỗ này, có vẻ như….là một tụ điểm đông người!
Thiết bị tập gym, súng và đạn dược, dường như có tất cả mọi thứ, giống…. kho vũ khí hơn!
Đây là đâu trường hả?
Chu Hạ lúc này có chút không yên lòng, nơi này là nơi mà người ngoài như mình có thể lui tới sao?
Người phụ nữ bên cạnh gã cũng đã dần thay đổi sắc mặt.
Bởi vì bọn họ đã nhìn thấy những khẩu súng ở đằng kia, thậm chí còn có một khẩu pháo nhỏ, chết tiệt!
Đây có phải là nơi mà hầu hết tất cả mọi người có thể đến không?
Hai người họ lập tức cảm thấy lo lắng vô cùng, chúng ta chỉ đến tìm Lý Hạo nói chuyện, tại sao lại tới đây rồi?
Mà Lý Hạo đã hoàn toàn đóng cửa lại.
Vui quá đi!
Hai vị đây phối hợp rất ăn ý, không hề chống cự, rất thoải mái.
Cái cảm giác gậy ông đập lưng ông thật sự rất thỏa mãn nha.
Trong lúc Chu Hạ đang sững sờ thì Lý Hạo từ phía sau vỗ vỗ vai gã, mỉm cười thì thào: ”Anh Chu à, nơi này không có ai, thật yên tĩnh…”
Một lát sau, đầu gối khuỵu xuống.
Phanh!
Rầm một tiếng, Chu Hạ cố hết sức vặn vẹo thân thể , tránh đi điểm trọng yếu, nhưng lại bị đầu gối Lý Hạo thúc vào lưng dưới, đau đớn lập tức truyền khắp toàn thân !
Không may rồi!
Lúc này, Chu Hạ liền có một ý nghĩ là mình bị lừa rồi!
Vẫn là tự mình chủ động mang mình đến tận cửa!
Bên cạnh, sắc mặt của người phụ nữ cũng biến sắc rõ rệt, không nói một lời, đột nhiên từ sâu trong chân rút ra một con dao găm rồi đâm vào Lý Hạo!
Ở dưới tầng hầm lúc này, có một vài người đang lặng lẽ quan sát.
Lưu Long cũng ở đây!
Ánh mắt của y có chút phức tạp, có chút kỳ lạ.
Đóng cửa đánh chó là tốt rồi, gậy ông đập lưng ông!
Điều này …. thực sự … có phần không thể tin được.
Tên tiểu tử Lý Hạo này có thực sự rụt rè hay không?
Tôi nghĩ hắn thật táo bạo đấy!
Đây có phải là điều mà người bình thường dám làm?
“Thằng nhóc này, nếu lần này có thể sống sót…thì tương lai… cũng là một kẻ tàn nhẫn đây.”
Ngô Siêu giọng yếu ớt thở dài một tiếng.
Trần Kiên mũm mĩm, nụ cười ngốc nghếch có phần kiềm chế, nhóc này…hư thật!
Vân Dao và Liễu Diễm cả hôm nay đều không nói chuyện, họ chỉ im lặng quan sát.
Trong một thời gian dài, Lưu Long thì thầm: ”Đây thực sự là một trận đấu với đối thủ…trong giai đoạn vào Trảm Thập, cũng xem như là rèn luyện các kĩ năng thực chiến, xem ra phía bên kia cũng thật yếu ớt, chỉ có đều tên theo dõi này, có vẻ cũng là Trảm Thập.
Trảm Thập cảnh, nghe có vẻ tệ nhỉ nhưng Lưu Long biết rằng toàn bộ thành phố Ngân Thành, dân số một triệu người thì chỉ có chưa đến 100 cao thủ võ lâm và Nhật Quang sư ở trong Thập Trảm Cảnh.
Không!
Và bây giờ có một kẻ ở đây, chỉ là kẻ theo dõi.
Lý Hạo lần đầu tiên thực chiến, cậu ta có thể đối phó với hai người này sao?
Cho dù hai người họ đều bị hắn tính toán rồi, nhưng nhìn thoáng qua cũng biết bọn họ không phải người mới, đều là dân gạo cội hết rồi.
Lần này, 5 thành viên của đội Liệt Ma sẽ âm thầm theo dõi trận chiến.
Và trên thực địa.
Lý Hạo đã ra tay trước, không nói gì mà tiếp tục công kích!
Hổ vồ!
Tay là móng vuốt, tàn nhẫn thì không phải bàn cãi, Lý Hạo lần này giống như là một món quà sắp trưởng thành của chính mình, là một món quà thăng chức vào Trảm Thập.
Hồng Ảnh muốn giết ta…vậy ta cũng không thể nằm im chờ chết được!
Ta sẽ giết hai người các ngươi trước, cho dù là tiểu nhân vật cũng phải khiến có các người phải khổ sở!
Ha ha!
Hai tay trực tiếp bắt lấy cánh tay Chu Hạ, vừa mới nắm lấy liền cắt một mảng thịt lớn, máu bắn ra, mà Lý Hạo cười toe toét, lúc này máu từ xong lá lách trào ra, hắn có vẻ kích động, nhưng…. cũng có chút sợ hãi!
Lão tử sợ các ngươi sao?
Hồng Ảnh đang ở trước mặt lão tử, Lý sư huynh của các ngươi dám ra tay độc ác, hơn nữa, các ngươi cũng là người!
“ Grrrr!”
Tiếng hổ gầm trên núi, tầng hầm lập tức biến thành chiến trường, là chiến trường thực tế đầu tiên của Lý Hạo.