"Mau lui về tòa cao ốc cao nhất kia!" Hứa Linh vội la lên.
Những học sinh khác vội vàng quay người rút lui.
Thực lực của đám người Viên Thành, Vân Yên không yếu, phối hợp với Hứa Linh ngăn cản một đám trùng thú rồi cũng xoay người trốn về phía tòa cao ốc kia.
Nhưng tốc độ trùng thú quá nhanh, nhất là Trùng Tướng, sau khi phát hiện đám học sinh Hứa Linh, từng con đã chạy vội tới.
Chỉ hơn mười giây, một đám học sinh đã bị ba con trùng tướng ép đến chỉ có thể trốn vào một cái siêu thị.
Rầm rầm rầm rầm...
Rất nhiều trùng thú cũng theo sát phía sau, điên cuồng va chạm vào cửa chính siêu thị.
"Xong rồi! Chúng ta sắp chết rồi!"
"Hu hu hu, ta không muốn chết!"
Không ít học sinh chạy trốn tới lầu ba siêu thị, nhìn phía dưới lít nha lít nhít trùng thú mà không khỏi khóc lên.
Các thiên tài Yến Kinh cắn răng đánh chết những con trùng thú xông lên dọc theo thang máy.
Nhưng số lượng trùng thú quá nhiều, thể lực của bọn họ dần dần chống đỡ hết nổi, từng người bị trùng thú đánh bay ra ngoài nện ở trên kệ hàng.
Các học sinh còn lại núp ở phía sau nhìn thấy nhiều trùng thú như vậy mà không khỏi đều kinh hãi hét lên.
"Liều mạng với chúng!"
"Cho dù chết cũng phải kéo theo mấy cái đệm lưng!"
Một số nam sinh nhìn nhau, cắn răng xông tới.
Nhưng bọn họ vừa lao ra, liền nhìn thấy ba con Trùng Tướng lao lên, hình thể chúng khổng lồ giống như xe tăng chắn ngang cửa thang máy.
Thấy vậy các nam sinh vừa kích thích tinh thần hăng hái đã trở nên ủ rũ.
Bành!!!
Trùng tướng Xích Giáp Trùng tứ chi như sắt thép mạnh mẽ đập một cái, trực tiếp đem hơn mười tên học sinh đập bay.
Đám học sinh giãy dụa đứng lên, thấy một màn như vậy mà từng người cười khổ.
"Lần này chúng ta triệt để bại!"
Nói xong bọn họ đều nhắm mắt lại.
Đối mặt với trùng tướng, bọn họ căn bản không có chút sức phản kháng nào, chỉ có thể chờ chết.
Xoẹt!!!
Ngay lúc Xích Giáp Trùng chuẩn bị xé đám học sinh thành thịt nát, một đạo đao khí lăng lệ bỗng nhiên quét tới.
Phốc phốc phốc phốc…
Rất nhiều trùng thú và ba con trùng tướng đều bị cắt thành hai nửa.
Đám học sinh vốn chuẩn bị chờ chết, thấy một màn như vậy đều dại ra.
"Có… có cường giả tới trợ giúp chúng ta!"
"Là Đại Tông Sư! Nhất định là cường giả Đại Tông Sư!"
"Quá tốt rồi, chúng ta không phải chết nữa!"
Không ít học sinh kịp phản ứng, lập tức kích động hô lên.
Trên mặt đám người Viên Thành, Vân Yên, Hứa Linh cũng lộ ra vẻ vui sướng sống sót sau tai nạn.
"Đi ra xem một chút!"
Chờ giây lát không thấy bóng dáng của vị cường giả kia, bọn họ do dự một chút rồi đều đạp lên thi thể đám trùng thú đi ra khỏi siêu thị.
Nhưng bọn họ vừa đi tới cửa siêu thị thì cả đám đều sợ đến ngây người.
Chỉ thấy trên đường phố bị phủ kín rất nhiều thi thể trùng thú.
"Trời ạ! Đây rốt cuộc đã chém chết bao nhiêu trùng thú a?"
"Mẹ ơi, các ngươi mau nhìn kìa, những trùng thú này đều bị một đao chém thành hai đoạn!"
"Rốt cuộc là cường giả cấp độ gì?"
"Thật là đáng sợ!"
Đám học sinh rất nhanh đã phát hiện thi thể trùng thú trên mặt đất đếu giống với trong siêu thị là bị một đao chặt đứt, trong mắt không hẹn mà cùng lộ ra vẻ chấn động.
"Tuyệt đối là cường giả Siêu Phàm cảnh!"
"Đúng, cũng chỉ có cường giả Siêu Phàm cảnh thì mới có thể làm được đến mức này!"
Các học sinh đều kích động sùng bái.
Siêu Phàm Tông Sư chính là cường giả tuyệt thế đứng đầu nhân loại.
Phạch phạch phạch phạch…
Lúc này, mấy chiếc trực thăng hạ xuống, tiếp theo có một đội binh sĩ đi ra.
"Các học sinh, các ngươi đã an toàn, đại bộ phận trùng thú ở trạm bắc đã dọn dẹp xong! Các ngươi có bị thương gì không, chúng ta sẽ lập tức dùng máy bay trực thăng đưa các ngươi đi bệnh viện!" Một binh sĩ thượng úy đi ra khỏi cabin, lớn tiếng nói.
"Có!”
“Chúng ta có không ít học sinh đều bị thương!"
Nhiều học sinh nhao nhao mở miệng.
Các thiên tài Yến Kinh không nhịn được hỏi: "Trưởng quan, không phải phòng tuyến trạm bắc đã sụp đổ rồi sao, nghe nói có gần trăm vạn trùng thú tràn vào, chẳng lẽ chúng đều bị giết sạch rồi?"
Vị Thượng úy này gật đầu, cảm thán nói: "Không chỉ trạm bắc, ngay cả trùng thú trạm tây cũng gần như bị Chu đại nhân quét sạch toàn bộ, hiện tại Chu đại nhân đã chạy đến trạm đông trợ giúp rồi!"
"Cái gì? Gần trăm vạn trùng thú mà lại bị một người giết hết sao?"
Đám học sinh đều há to miệng.
Thượng úy cười nói: "Đúng vậy, đến bây giờ ta còn không thể tin được, nhưng ta đã tận mắt thấy Chu đại nhân chém ra mấy đạo đao quang, những con côn trùng này giống như là rơm rạ mà toàn bộ ngã xuống! Quả thực là biến thái!"
"Căn cứ thành phố có cường giả vô địch như vậy rốt cuộc không cần lo lắng thú triều nữa!"
Đám học sinh nghe vậy đều ngây người.
...
Tại phòng tuyến trạm Đông.
Rống rống rống!!!
Đại lượng Yêu Vương điên cuồng oanh kích.
Pháo laser quỹ đạo tuy rằng đã đánh chết hơn ba mươi con Yêu Vương, nhưng số lượng Yêu Vương ở trạm đông quá nhiều, hơn nữa càng về sau pháo laser quỹ đạo càng không đủ năng lượng.
Đám Đại Tông Sư Triệu tư lệnh người nào cũng bị thương, cắn răng chống đỡ.
Trong bốn phòng tuyến Đông Tây Nam Bắc, phòng tuyến trạm Đông và trạm Bắc là mạnh nhất, nhưng lần này thú triều chủ yếu công kích Trạm Đông.
"Gào!!!"
Bỗng nhiên một tiếng rống chấn động thiên địa vang lên.
Rầm rầm rầm rầm…
Vô số yêu binh yêu thú đều rút lui.
Triệu tư lệnh và các Đại Tông Sư thấy cảnh này trên mặt chẳng những không lộ ra vẻ vui sướng, mà ngược lại mỗi người đều run lên, bởi vì bọn họ biết yêu thú cấp Lĩnh Chủ khủng bố cỡ nào.
Quả nhiên, một con gấu khổng lồ toàn thân phủ đầy vảy đen xuất hiện, nó đạp trên mặt đất mấy bước đã vượt qua tường cao.
"Gào!!!”
Nó ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào, âm thanh như muốn xé rách thiên địa, bao phủ toàn bộ căn cứ thành phố.