Chương 28: [Dịch] Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên

Chu Hạo Tính Toán

Phiên bản dịch 4894 chữ

Chu Hạo tự nhiên không biết sau lưng có một đám Đại Tông Sư đang tìm mình.

Sau khi đánh chết Thiết Xỉ Long Ngạc, hắn trực tiếp rời khỏi Hồng Trạch Lâm, nhưng hắn cũng không trở về tuyến phòng thủ phía nam theo đường cũ, mà chuyển đến tuyến phòng thủ phía đông của căn cứ thành phố Hoa Đông.

Ầm!!!

Chạy hết tốc lực, tốc độ của Chu Hạo còn nhanh hơn cả chiến cơ, áo giáp chính thức trên người hắn vỡ vụn, trang bị Huyền Vũ lập tức mô phỏng thành áo giáp màu đỏ.

Chỉ mấy chục phút hắn đã một đường chạy đến cửa lớn phòng tuyến phía đông.

Luồng khí cuồng bạo cuồn cuộn nổi lên.

Khí huyết áp bách kinh khủng lan tràn.

Nhưng lại bị Chu Hạo khống chế ở trong phạm vi nhất định.

Các binh sĩ võ trang đầy đủ trong phòng tuyến căn cứ cảnh giác cầm súng, đợi nhìn thấy là một đạo nhân ảnh, từng người sắc mặt buông lỏng, sau đó hướng phía Chu Hạo cúi chào: "Hoan nghênh ngài về nhà."

Chu Hạo nghiêm nghị đáp lễ: "Chư vị vất vả rồi."

Nói xong hắn bước chân đi về phía cánh cửa kim loại nặng nề của căn cứ thành phố.

Ánh mắt kính nể của các binh sĩ hai bên nhìn Chu Hạo.

Dám một mình lang bạt ở khu hoang dã, thực lực ít nhất là cấp bậc Tông Sư.

Liên tục tiến vào ba cánh cửa phòng tuyến, nhìn thấy tòa nhà cao tầng xa hoa truỵ lạc ở phía xa, Chu Hạo mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra nụ cười.

Mặc dù chiến lực của hắn rất mạnh mẽ, nhưng ở khu hoang dã tinh thần hắn không lúc nào là không căng thẳng.

Chỉ có về đến căn cứ thành phố hắn mới có thể triệt để buông lỏng.

"Về nhà rồi!"

Nhớ tới thu hoạch trong lần tiến vào khu hoang dã này, tâm tình Chu Hạo rất sảng khoái, vô luận là vật phẩm hiếm có lấy được trong mở hộp may mắn, hay là tài liệu lấy được sau khi đánh giết yêu thú đều có thể nói là đầy bồn đầy bát.

Mũi chân hắn điểm nhẹ xuống mặt đất, hắn giống như một cơn gió biến mất tại chỗ.

Không bao lâu, tại cửa trạm Đông hạ xuống hai bóng người.

Chính là hai vị Đại Tông Sư Triệu Tư lệnh và Hà Bưu, bọn họ phân biệt ở ba phòng tuyến trạm Nam, trạm Tây, trạm Bắc dạo qua một vòng nhưng cũng chưa nhận được tin tức vị Đại Tông Sư kia trở về.

"Đây là cửa vào cuối cùng, nếu vẫn không có thì..." Hà Bưu thở dài một tiếng, đối với phán đoán của mình lúc trước càng ngày càng không có lòng tin.

Triệu tư lệnh không để ý tới Hà Bưu, mà dẫn đầu hỏi binh sĩ thủ vệ: "Ngươi có nhìn thấy một vị độc hành trở về hay không?"

Binh sĩ vội trả lời: "Có! Tầm năm phút trước có một vị võ giả độc hành mặc áo giáp màu đỏ trở về!"

Hai người Triệu Tư lệnh, Hà Bưu đôi mắt sáng lên.

Hà Bưu vội vàng miêu tả hình thể chiều cao của Chu Hạo.

Binh sĩ liên tục gật đầu, nói: "Không sai biệt lắm!"

Triệu Tư lệnh, Hà Bưu lập tức cười ha hả.

"Chỉ cần xác định là ở trong căn cứ thành phố liền dễ dàng tìm kiếm." Triệu Tư lệnh cười nói.

Hà Bưu gật đầu nói: "Đúng, hơn nữa vị đại tông sư kia đã đánh chết Thiết Xỉ Long Ngạc nên dù sao cũng phải bán tài liệu."

Tâm tình của Triệu Tư lệnh không tệ, nói: "Hà hội trưởng, võ giả công hội của ngươi rất giỏi về phương diện này, nếu có tin tức gì nhớ báo cho ta biết."

"Nhất định."

...

Tại tiểu khu Dương Viên, trong căn biệt thự số 21.

Khi Chu Hạo trở về đã là tám giờ ba mươi phút tối.

Bình thường cha mẹ hắn đã sớm ngồi tàu điện ngầm trở về, huống chi hôm nay là ngày chuyển nhà mới.

Nhưng tiến vào trong nhà mà phòng khách và phòng ngủ đều trống rỗng.

Tắm rửa xong, thay quần áo sạch sẽ, hắn lấy Sừng Tê Giác và Xích Huyết Đằng ra đặt ở đầu giường phòng ngủ.

“Cha mẹ chưa về chắc chắn là tăng ca rồi!”

“Dù sao đứng trước áp lực lớn như vậy bọn họ không thể nào thoải mái tan làm đúng giờ!”

"Ta sẽ bán đi một ít tài liệu trước rồi khuyên cha mẹ từ chức. Bọn họ đã mệt nhọc nửa đời người cũng nên đến lúc hưởng thụ thật tốt."

Chu Hạo liều mạng tiến vào khu hoang dã chính là để giảm bớt áp lực cho cha mẹ hắn.

Chu Hạo lướt điện thoại, mãi đến mười giờ tối bên ngoài mới có động tĩnh.

Rất nhanh, Chu Học Quốc và Vương Thục Vân đã kéo lê thân thể mệt mỏi đi tới phòng khách.

"Cha, mẹ, hai người về muộn như vậy sao?" Chu Hạo đi ra khỏi phòng ngủ, hỏi.

Chu Học Quốc đặt áo khoác trên ghế sô pha, cười nói: "Gần đây công ty đặt không ít đơn hàng nên chúng ta phải tăng ca."

Vương Thục Vân ở bên cạnh nói: "Cha nó, ta đi tắm rửa trước, lát nữa ngươi tắm sau nhé."

Chu Học Quốc gật đầu nói: "Được, ta xem tivi."

Chu Hạo thấy vậy liền thừa dịp Vương Thục Vân đi tắm rửa, kéo Chu Học Quốc đi vào phòng ngủ.

"Con trai, chuyện gì mà không thể nói ở phòng khách vậy?" Chu Học Quốc nghi hoặc hỏi.

Chu Hạo đáp: "Cha, chuyện trong nhà ta đã biết rồi."

Chu Học Quốc nhất thời không kịp phản ứng hỏi lại: "Ngươi biết cái gì?"

"Việc làm của hai người." Chu Hạo nhỏ giọng nói.

Chu Học Quốc biến sắc, lập tức thở dài nói: "Tiểu Hạo, chuyện này không thể trách mẹ ngươi. Yên tâm đi, ta sẽ giải quyết tốt, ngươi cứ an tâm ở trường học tập luyện tập."

Chu Hạo không trả lời mà xoay người cầm lấy Sừng Tê Văn và Xích Huyết Đằng ở đầu giường.

Bạn đang đọc [Dịch] Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên của Nhị Sư Huynh Bản Tôn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    45

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!