Chu Hạo đánh chết một con lợn rừng răng nanh xong, con thứ hai trong lồng sắt liền được phóng thích ra, con mắt màu đỏ tươi của nó làm cho người ta kinh hãi.
Chu Hạo tỏ ra hốt hoảng, nhưng trong lòng lại rất bình tĩnh, hắn đang suy nghĩ làm sao đánh chết con thứ hai này, hiển nhiên loại trùng hợp trước đó không thể dùng hai lần, bằng không rất dễ dàng làm cho người ta sinh nghi.
"Xem ra ta cần phải chính diện chém giết một lần, biểu hiện thiên phú chiến đấu một chút."
Sau khi âm thầm hạ quyết tâm, Chu Hạo lắc lư thân thể, làm ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Nhưng đúng lúc này, con heo rừng răng nanh đang quấn lấy Hứa Linh bỗng nhiên bộc phát ra khí thế hung hãn.
Nó dường như lột xác, hình thể của nó trong mấy giây ngắn ngủi chợt bành trướng lên cao mấy mét.
"Không tốt! Con lợn rừng răng nanh này đã đột phá!"
Mọi người đều đứng lên.
Hứa Linh hơi biến sắc, nhưng trong lòng không hoảng loạn, lợn rừng răng nanh cho dù đột phá cũng không đạt tới cấp độ thú binh cấp thấp, nàng có gấp ba lần khí huyết đỉnh phong đã đủ để ứng phó với nó.
Hứa Linh thu chiến đao lại, nhanh chóng lùi về sau kéo dài khoảng cách với con lợn rừng răng nanh này.
Nhưng con Lợn rừng răng nanh này vẫn còn tiếp tục lột xác.
Ầm!!!
Hình thể của nó lại tăng vọt lần nữa, vốn dĩ hai cái răng nanh đã biến thành bốn cái, giống như 4 thanh đao nhọn đâm ra từ trong miệng nó.
Con mắt nó đã là một mảnh huyết hồng, làn da toàn thân nó co rút lại, lông tóc điên cuồng sinh trưởng, trán nó mọc ra một cái sừng cong.
Thú binh Trung cấp!
Nó vậy mà lột xác thành thú binh trung cấp, Độc Giác Lão Nha Trư!
Cái này đã hoàn toàn vượt qua cực hạn mà Hứa Linh có thể ứng đối.
Trên khán đài, phần lớn học sinh đều kinh hô lên, có nữ sinh càng là che mắt lại.
"Con gái!"
Hứa Chấn Hoa ở trên đài cao lo lắng hô lên, muốn lao xuống cứu con gái mình.
Nhưng lúc này một bóng người đã chắn trước người Hứa Chấn Hoa.
Đó chính là Thẩm Tĩnh!
Hứa Chấn Hoa đỏ mắt nói: "Thẩm huấn luyện viên, đó là con gái của ta!"
Thẩm Tĩnh thản nhiên nói: "Thế nào? Chỉ là một con thú binh trung cấp mà chẳng lẽ ta còn không xử lý được sao?"
Lúc này Hứa Chấn Hoa mới phản ứng lại, vị huấn luyện viên trước mắt này chính là Tông Sư cao cấp.
"Thẩm huấn luyện viên, chẳng lẽ..." Hứa Chấn Hoa khôi phục lại sự bình tĩnh nói.
"Không sai, là ta sắp xếp." Thẩm Tĩnh nhìn thoáng qua các lãnh đạo khác nói: "Các ngươi hoảng cái gì, tiếp tục xem đi, dưới nguy cơ sinh tử con người ta mới có thể bộc phát sức manh tiềm ẩn."
Lãnh đạo cục giáo dục và các phụ huynh nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Thì ra tất cả những chuyện này đều là do Thẩm huấn luyện viên an bài.
"Đúng đúng, Thẩm huấn luyện viên nói không sai, chỉ có gặp phải áp lực từ nguy cơ cực lớn thì mới có thể đột phá giới hạn bản thân!"
"Hứa đổng sự, xem ra Thẩm huấn luyện viên rất coi trọng ái nữ của ngươi!"
Hứa Chấn Hoa lúng túng nói: "Thẩm huấn luyện viên, ta vừa rồi..."
Thẩm Tĩnh xua tay nói: "Ta hiểu mà.”
Lúc này trên sân luyện võ, Hứa Linh đã sắc mặt trắng bệch, đối mặt Độc Giác Lão Nha Trư là thú binh trung cấp nàng chỉ có thể vội vàng dựa vào áo giáp phòng ngự và né tránh thế công của nó.
Bên khác, Chu Hạo nhìn thấy một màn này mà không khỏi nhíu mày.
Những con lợn rừng răng nanh khác đều không sao, nhưng Hứa Linh hết lần này tới lần khác lại gặp lợn rừng răng nanh lột xác, hơn nữa còn một đường từ thú biến dị cấp thấp lột xác đến thú binh trung cấp.
Trong quá trình này nếu nói không có người an bài thì hắn tuyệt đối không tin.
"Lại muốn bức ta ra tay à?" Chu Hạo cười khổ, hắn rất nhanh liền nghĩ đến điểm ấy.
Nhất định là lãnh đạo trường học muốn xác định hắn là tuyệt thế thiên tài, nhưng thủ đoạn này cũng quá độc ác đi.
Gừ!!!
Chu Hạo đang suy nghĩ thì con lợn rừng răng nanh mà hắn phải đối mặt đã điên cuồng công kích tới, hắn vừa nhẹ nhõm ứng đối vừa quan sát tình huống của Hứa Linh.
Chỉ trong vòng năm sáu giây Hứa Linh đã rơi vào tình thế nguy hiểm. Nàng bị Độc Giác Lão Nha Trư húc bay mấy lần, áo giáp cũng xuất hiện vết nứt.
Võ giả quân doanh bên cạnh nàng cũng nhịn không được mà gọi hỏi thăm Thẩm Tĩnh có cần xuất thủ hay không.
Nhưng Thẩm Tĩnh vẫn bảo hắn chờ một chút.
Ầm!!!
Lại là một cú va chạm mãnh liệt, Hứa Linh lần nữa bay rớt ra ngoài, hung hăng nện vào tường thành, khóe miệng chảy ra máu tươi.
Hứa Chấn Hoa nhìn mà đau lòng không thôi, nhưng hắn vẫn cố gắng đè xuống xúc động, chỉ có thể yên lặng hô ở trong lòng: "Cố lên, con gái!"
Chu Hạo né tránh lợn rừng răng nanh công kích, nhìn xem Hứa Linh chật vật mà âm thầm lắc đầu.
Hứa Linh không phải loại người gặp phải nguy cơ mà có thể bộc phát, nếu như vậy thì lúc trước ở khu hoang dã trạm nam đối mặt nhiều con sói lớn như vậy nàng đã sớm đột phá rồi.
Điểm này Chu Hạo biết rất rõ.
"Vẫn phải là ta ra tay!"
Nghĩ ngợi xong, chân Chu Hạo dùng lực, một viên đá vụn nhỏ bắn ra với tốc độ vô cùng khủng bố, trong nháy mắt đã xuyên thủng hai cái đùi của Độc Giác Lão Nha Trư.
Bịch!!!
Độc Giác Lão Nha Trư đang nhào về phía Hứa Linh liền lảo đảo một cái rồi ngã xuống mặt đất.
Hứa Linh nhìn mà ngây dại.
Trên khán đài, vô số học sinh cũng ngây dại.
Trên đài cao, vô luận là các lãnh đạo cục giáo dục hay là các phụ huynh học sinh càng là trừng to con mắt.
Hứa Chấn Hoa thì lại thở phào nhẹ nhõm, hắn cho rằng là võ giả áp trận bên cạnh Hứa Linh ra tay.
Mà Thẩm Tĩnh bỗng nhiên hai mắt sáng rực, ánh mắt hắn gắt gao quét về phía bốn học sinh dự thi chung quanh Hứa Linh.