Chính phủ, trường học, lãnh đạo cấp cao của các công ty lớn toàn bộ đều vô cùng lo lắng.
Căn cứ thành phố vang lên năm đạo cảnh báo phòng không, không thể nghi ngờ đã nói rõ ngay cả căn cứ thành phố cũng không thể giải quyết được thú triều sắp gặp phải.
Mà tin tức thú triều sắp tập kích căn cứ thành phố lấy tốc độ như gió bão truyền bá khắp các ngõ ngách của căn cứ thành phố.
Các cư dân lập tức thất kinh, cũng may bọn họ đều đã trải qua loại chiến trận này, sau khi bối rối ngắn ngủi rất nhanh dưới sự sắp xếp của nhân viên chính phủ đều đâu vào đấy tiến vào lòng đất.
Nhưng mà số lượng dân chúng của căn cứ thành phố quá nhiều, toàn bộ di chuyển xuống dưới đất cũng cần thời gian hơn hai giờ.
Nhưng hiển nhiên thú triều sẽ không cho căn cứ thành phố thời gian.
Ầm ầm ầm ầm…
Không bao lâu sau khi Chu Hạo truyền ra hình ảnh, mặt đất bên ngoài căn cứ thành phố liền chấn động.
Tại đại bản doanh trạm Đông, Triệu Tư lệnh lại lần nữa lo lắng hỏi: "Bộ tình báo, liên hệ với Chu đại nhân chưa?"
"Tư lệnh, năng lượng bên ngoài quá mạnh mẽ, chúng ta căn bản không có cách nào định vị chuẩn xác!" Bộ trưởng bộ tình báo gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, hắn biết rõ tầm quan trọng của Chu đại nhân đối với căn cứ thành phố.
Triệu Tư lệnh hiếm thấy chửi ầm lên: "Phế vật! Đều là phế vật!"
Đám Đại Tông Sư Hà Bưu, Chân Hoành cũng từ trong tuyệt vọng lấy lại tinh thần, mặc dù trong mắt bọn họ vẫn đầy lo lắng, nhưng thần sắc đã bình tĩnh trở lại.
"Triệu Tư lệnh, trước mắt nhất định phải nhanh chóng cầu viện căn cứ Yên Kinh!" Đại Tông Sư họ Vu trầm giọng nói.
Các Đại Tông Sư khác nhao nhao nhìn về phía Triệu Tư lệnh.
Triệu Tư lệnh cắn răng thở dài: "Ta đã xin phép rồi, nhưng ngay cả khi Siêu Phàm Tông Sư đến đây thì ít nhất cũng cần nửa giờ, mà thực lực của Thú triều lần này quá mức đáng sợ, chỉ sợ chúng ta không ngăn cản nổi tới lúc đó!"
Chân Hoành nhịn chúng ta được nói: "Triệu Tư lệnh, không phải chúng ta còn có vũ khí cuối cùng là pháo laser quỹ đạo sao? Loại vũ khí này có thể sinh ra uy hiếp đối với yêu thú cấp Lĩnh Chủ!"
Đại Tông Sư khác nghe xong hai mắt đột nhiên sáng lên.
"Cái gì? Căn cứ thành phố Hoa Đông chúng ta cũng có pháo laser quỹ đạo sao?"
"Quá tốt rồi, có pháo laser quỹ đạo chỉ cần thao tác thoả đáng đủ để đánh chết yêu thú cấp Lĩnh Chủ!"
Ai nấy đều hưng phấn, vì pháo laser quỹ đạo là vũ khí kỹ thuật tiên tiến nhất.
Triệu Tư lệnh lại cười khổ lắc đầu: "Pháo laser quỹ đạo có mạnh, nhưng cần thời gian tích trữ năng lượng là nửa phút. Hơn nữa với dự trữ năng lượng của căn cứ thành phố Hoa Đông chúng ta chỉ có thể phóng ra ba lần!"
Nghe vậy các đại tông sư vốn giống như nhìn thấy cứu tinh lập tức trầm mặc.
Tốc độ của yêu thú cấp Lĩnh Chủ cực nhanh, muốn nhắm bắn cũng rất khó khăn, mà pháo laser quỹ đạo của căn cứ thành phố chỉ bắn được ba lần, không thể nghi ngờ chỉ có thể làm đồ vật chấn nhiếp.
"Mặc kệ như thế nào, có pháo laser quỹ đạo ở đây chúng ta có thể khiến cho những yêu thú cấp Lĩnh Chủ kia kiêng kị, khiến cho chúng không dám tấn công căn cứ thành phố. Chỉ cần chúng ta chống đỡ được đến khi Siêu Phàm Tông Sư đến, căn cứ thành phố của chúng ta vẫn còn có thể cứu!" Hà Bưu ngữ khí kiên định nói ra.
Các Đại Tông Sư còn lại nhao nhao gật đầu, trước mắt bọn họ cũng chỉ có thể cắn răng chống đỡ.
Cũng may phòng tuyến căn cứ thành phố kiên cố, có thể ngăn cản hơn trăm vạn thú triều.
Dựa vào phòng tuyến căn cứ thành phố bọn họ chưa chắc đã hoàn toàn không có hi vọng.
"Tiếp tục tăng lớn định vị, mau chóng liên hệ với Chu đại nhân! Hắn tuyệt đối không thể biến mất!" Trong lòng Triệu tư lệnh cũng không lạc quan, thúc giục bộ trưởng bộ tình báo lập tức truyền đạt mệnh lệnh, để cho tất cả binh lính tiến vào phòng tuyến.
"Hy vọng Chu đại nhân bình yên vô sự!"
Trong lòng bọn người Hà Bưu, Chân Hoành đang khẩn cầu Chu Hạo trở về, đồng thời trước tiên nhao nhao nhảy lên tường cao của phòng tuyến.
Nhìn xem thú triều phía xa lao nhanh như biển gầm, bọn họ nhìn nhau đều từ trong mắt đối phương thấy được sự kiên định thấy chết không sờn.
Tại phòng tuyến trạm nam cách xa khu hoang dã, Chu Hạo đang cấp tốc chạy như điên, mà ở phía sau hắn thì đang đuổi theo mấy chục con yêu Vương.
Rầm rầm rầm rầm...
Chu Hạo một mực chạy đến khu vực 261, bên tai hắn lập tức truyền ra tiếng hỏa lực nổ vang ở phía căn cứ.
Chu Hạo không khỏi dừng bước, nhìn về phía căn cứ thành phố, tự hỏi: "Thú triều đã đến bên dưới tường cao của phòng tuyến căn cứ thành phố rồi sao..."
Hắn vừa phát hiện yêu thú tụ tập thì đã tận hết khả năng bằng vào thực lực hấp dẫn chú ý, để cho bầy thú phân ra 18 con yêu Vương đuổi giết hắn.
Đây đã là cực hạn mà hắn có thể làm được!
Về phần ba con yêu thú cấp Lĩnh Chủ, mặc dù hắn rất muốn dẫn dụ nhưng chúng lại không hề động đậy, hiển nhiên mục tiêu đầu tiên của chúng chính là công kích căn cứ.
"Nhân loại sâu kiến đáng chết, sao ngươi không chạy nữa?"
"Hừ, ngươi chính là tên Chu đại nhân đã giết không ít đồng bạn của chúng ta! Hôm nay ta xem ngươi chạy đi đâu?"
Mười tám con yêu Vương cấp tốc đuổi tới bao vây Chu Hạo.
Mỗi một con thực lực thấp nhất đều là Yêu Vương trung đẳng, trí tuệ không thấp.
Chu Hạo đứng yên tại chỗ, sắc mặt lại hết sức bình tĩnh.