Nancy Lia hết sức tò mò về quần thể Ma Vương này, nàng vốn tưởng rằng lãnh địa của Ma Vương nhất định là cảnh tượng yêu ma chiếm cứ, chướng khí mù mịt.
Khiến nàng không ngờ tới chính là.
U Ám sơn cốc chẳng những không phải là Ma Quật Yêu Sào gì đó.
Hàng vạn long nhân, khô lâu, ngưu đầu nhân, thậm chí toàn bộ Goblin đều được chỉnh hợp lại một cách đâu vào đấy.
Kiến tạo, đào quáng, đoán tạo, trồng trọt, vận chuyển.
Toàn bộ lãnh địa đều là ảnh hưởng khí thế ngất trời.
Bóng dáng cần cù khắp nơi.
Nancy Lia chẳng những không cảm nhận được tà ác, ngược lại còn phát hiện trật tự của nơi này, thậm chí còn vượt qua tuyệt đại đa số thành thị rừng rậm, khiến nàng không thể không lau mắt mà nhìn Ma Vương này.
Đêm đó.
Trương Mục dùng cơm ở lâu dài.
Nancy Lia đã được đãi ngộ của khách khứa.
Lúc này thậm chí có thể cùng ăn cơm với Đại Ma Vương.
Chỉ là đối mặt với một bàn thức ăn lại không dâng lên nổi nửa điểm thèm ăn.
Nàng phồng má, trừng mắt: "Đại ma vương, rốt cuộc ngươi muốn nhốt chúng ta tới khi nào?"
Trương Mục nói: "Đừng nóng vội, lúc nào Cự Thụ thành nguyện ý đầu nhập vào ta, lúc đó ta sẽ trả ngươi lại tiếp tục làm thành chủ."
"Không thể nào!"
Nancy Lia vô cùng tức giận.
Gia hỏa này quả nhiên là Ma Vương bại hoại!
Nancy Lia cắn răng: "Vậy ngươi thả tộc nhân của ta trước đi, dù sao giữ lại bọn họ cũng vô ích, mỗi ngày còn phải tiêu hao thức ăn, không phải sao?"
Trương Mục từ chối: "Không được, là một phần của chiến lợi phẩm, tù binh có thể tạo ra giá trị, ít nhất còn có thể đổi lấy tiền chuộc."
"Đáng giận!"
"Ngươi không phục?"
Nancy Lia nghiêm mặt: "Hừ, đương nhiên không phục, ngươi lại không thật sự đánh thắng ta, trừ phi ngươi đánh với ta một trận nữa, để ta thua tâm phục khẩu phục!"
Trương Mục nở nụ cười.
Cho tới bây giờ, nha đầu này.
Nàng còn cho rằng sở dĩ thua là ngoài ý muốn.
Đại Ma Vương sở dĩ đánh bại mình, đều là vì lúc ấy mình không thể dùng thực lực, lại thêm không cẩn thận bị đánh lén mà thôi.
Lại đánh một trận.
Trăm phần trăm có thể tìm về mặt mũi.
Trương Mục không muốn so đo với một tiểu nha đầu.
Hắn từ chối cho ý kiến: "Được rồi, một tù binh không có tư cách bàn điều kiện, ngươi cứ thành thành thật thật ở lại, đừng nghĩ đến việc gây sự ngay dưới mí mắt ta, nếu không ta cũng không dám cam đoan có thể làm ra chuyện gì quá đáng hay không."
Nancy Lia tức giận quay đầu đi.
Nàng tin tưởng mình hẳn là sẽ không ở chỗ này quá lâu.
Tinh Linh sẽ không mặc kệ chết sống của tộc nhân, Đại trưởng lão nhất định sẽ phái người cứu mình, Ma Vương này hiện tại không giết mình, không tới mấy ngày khẳng định phải hối hận.
Vài ngày sau.
Tinh Linh Đại trưởng lão che phủ chặt chẽ, đội mũ trùm đầu thật to, giống như kẻ trộm lén lút đi trên đường của Cự Thụ thành.
Đi vài bước lại dừng lại.
Sợ bị phát hiện.
Cuối cùng rẽ vào một căn phòng tầm thường trong một hẻm nhỏ.
Trong phòng.
Mấy người chờ đã lâu.
Tinh Linh Đại trưởng lão thả mũ trùm xuống.
"Có cần phải cẩn thận và bí mật như vậy không?"
Đỗ Minh Phong giải thích: "Đây là tất yếu, ta hoài nghi Cự Thụ thành có nội gián, Ma Vương sắp xếp tai mắt ở bên cạnh chúng ta."
Tinh Linh Đại trưởng lão mí mắt giật một cái: "Có chứng cứ không?"
"Không có chứng cứ trực tiếp, nhưng trong mấy lần hành động trước, mỗi một lần Ma Vương đều sớm có chuẩn bị, thiên hạ nào có chuyện trùng hợp như vậy."
"Ừm, có đạo lý, thời kỳ phi thường nhất định phải cẩn thận, huống chi chuyện lần này phải giữ bí mật tuyệt đối, không thể để cho bất luận kẻ nào biết rõ."
Hiện trường có bốn người.
Đại trưởng lão dứt khoát hoài nghi: "Đây là dũng sĩ nơi khác mà ngươi đặc biệt tìm đến? Chỉ bằng mấy người như vậy có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này?"
Bốn người ở hiện trường.
Hai Thú nhân, một Dực nhân, một Cự Ma.
Cầm đầu là Thú nhân chiến sĩ, hắn đeo một thanh đại kiếm đỏ thẫm, da toàn thân có hoa văn màu đỏ, cả người tràn ngập khí tức dũng mãnh.
Hắn nhếch miệng cười: "Ít người thì dễ làm việc, chúng ta là chuyên nghiệp!"
Bốn người đều là cấp chuẩn lãnh chúa cấp ba.
Thú nhân dẫn đầu tuyệt đối không yếu hơn Đỗ Minh Phong.
Ba dũng sĩ khác cũng tuyệt đối sẽ không kém hơn bao nhiêu.
Loại dũng sĩ thực lực này, ngoại trừ số rất ít người còn may mắn hơn so với trúng xổ số ra, tuyệt đối có thể xưng là cao thủ hàng đầu.
Khác với Đỗ Minh Phong trực tiếp thu hoạch được thân xác cường đại.
Ban đầu thực lực của bốn người chỉ có trên dưới nhị giai, dựa vào từng bước một giết Ma Vương đi tới hôm nay.
Đỗ Minh Phong lần lượt giới thiệu:
"Vương Cương, chiến sĩ Hỏa Thần của Thú Nhân tộc, từng nhận được Hỏa Thần chúc phúc, kháng tính với hỏa diễm cực cao, thậm chí đủ để ngăn cản long viêm, tổng cộng săn giết qua mười tám Ma Vương, trong đó có mười hai vị là dùng sức một mình hoàn thành ám sát."
"Lý Định Nam, tộc người thú Shaman, không chỉ tinh thông pháp thuật hai hệ Phong Hỏa, còn có được năng lực thiên phú cường đại, cùng với kỹ năng khống chế, tổng cộng săn giết mười bốn Ma Vương."
"Cận Anh, ám ảnh thích khách của Dực Nhân tộc, tinh thông các loại kỹ năng ám sát, tốc độ của hắn đến vô ảnh đi vô tung, lại tinh thông thuật tiềm hành cao cấp, từng dựa vào một người giết qua chín Ma Vương!"
"Bành Tứ Hải, luyện kim pháp sư của Cự Ma Tộc, hắn tinh thông pháp thuật luyện kim, đặc biệt là am hiểu dùng độc, mấy lần độc chết toàn bộ sào huyệt của Ma Vương, khiến cho những Ma Vương kia đến chết cũng không biết chuyện gì xảy ra."
"Bọn họ đều là dũng sĩ đỉnh cấp đến từ Cuồng Thú thành!"
"Gần như là sói cô độc mạnh nhất trong ngàn dặm!"