An Như Cố nâng tách trà, uống một ngụm cho ấm giọng, vẻ mặt lạnh lùng, giống như mọi chuyện đều trong dự liệu của cô.
Sau khi dẫn cậu nhóc về nhà, nó bị bố mẹ bắt viết 100 bài văn mẫu ưu tú, sau đó mẹ Trương Văn đến đồn cảnh sát nói rõ mọi chuyện, đồng thời cảm ơn bọn họ.
Cảnh sát vừa kinh ngạc vừa chẳng biết nói gì, hàng năm đều có những đứa trẻ hư, to gan đến mức bỏ nhà đi chơi như lần này cũng hiếm gặp.
Sau khi Trương Văn tìm được em trai đã cảm ơn An Như Cố: “Cảm ơn đại sư đã giúp tôi tìm em trai.”
An Như Cố suy nghĩ một chút rồi nói chuyện về tính cách của em trai cô ấy: “Em trai cô quả thật thông minh, không kém gì cô cả, nhưng nó rất ham chơi, cô có biết nếu nó cứ thế này thì lớn lên sẽ trở thành người thế nào không?”
Trương Văn suy nghĩ một chút, khó xử nói: “Nhất định sẽ thành một đứa trẻ nghiện net.”
Bây giờ đã hình thành dáng vẻ ban đầu rồi đó!
Trong đầu cô ấy hiện lên dáng vẻ của những thiếu niên lưu manh chỉ học hết cấp 2 rồi bỏ học, đó chính là dáng vẻ của em trai cô ấy sau này.
Cô ấy sẽ nói bố mẹ không cho nó chơi nữa!
An Như Cố chầm chậm lắc đầu: “Bát tự em trai cô chịu tổn thương sẽ phát triển, thích hợp học ngành công nghệ thông tin. Thật ra chơi game chú trọng tư duy logic, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau này sẽ phát triển ở lĩnh vực thiết kế game.”
Trương Văn nghe vậy thì mắt sáng bừng: “Vậy thì được… Haiz.” Thiết kế game có thể làm ra tiền.
An Như Cố lại nói: “Nhưng mà cô cũng thấy rồi đấy, em trai cô rất bướng bỉnh, hành động không nghĩ đến hậu quả, cần quản thúc nó nhiều hơn.”
“Tôi hiểu rồi, cảm ơn đại sư.” Trương Văn chân thành cảm ơn: “À phải rồi đại sư, tôi có thể đến Xuất Vân Quán thắp hương được không? Xuất Vân Quán ở vùng ngoại ô phía tây của Nam Thành đúng không?”
Trương Văn thấy An Như Cố đề nghị Tự Thủy Lưu Niên đến thắp hương, cho nên cô ấy cũng động lòng, nên cũng muốn đến đó, dù sao thì An Như Cố xem bói chuẩn đến thế mà!”
“Có thể.”
Hai quẻ hôm nay đã xem xong, cô nhìn về phía camera, bấm tay tính toán thời gian một chút, rồi lạnh nhạt nói: “Hôm nay live stream kết thúc tại đây.”
Sau đó cô tắt live stream để lại người xem lưu luyến nhìn màn hình không rời.
Từ lúc bắt đầu mở live stream, thì cô đã live stream 4 tiếng rưỡi. Cô trò chuyện với người hữu duyên không nhiều, đa phần thời gian đều đi tìm người.
Am hưởng của phòng live rất tốt, tài khoản “Nghênh Nhật Xuất Vân” đã có 1153 người follow, có thêm hai vị khách hành hương đến dâng hương, Tự Thủy Lưu Niên bỏ ra hơn 100.000 tiền thưởng…
Nói tóm lại, quả thực đã kiếm lời.
Nhưng cô chưa ký hợp đồng với nền tảng Cá Mập, nên không rút số tiền này được.
An Như Cố chưa ký kết ngay, không phải đợi đến khi có nhiều người follow mới ký hợp đồng, hay là cảm thấy phần trăm chia tiền quá ít. Vì tiền xem bói này cần chú ý rất nhiều, tiền này dính đầy nhân quả. Người xem bói để lộ thiên cơ, ắt gặp phản phệ, cô có cách hóa giải của mình, nhưng người khác lấy tiền của cô thì chưa chắc đã hóa giải được.
Cô không suy nghĩ nữa, đóng laptop lại. Laptop của cô còn khá tốt, nhưng sản phẩm công nghệ thường hay có phiên bản mới, dùng 4 năm đã được tính là cũ rồi.
Chất lượng đồ họa không còn tốt nữa, đôi khi hơi lag.
Cô mở điện thoại ra, cô chọn từng bộ phận máy tính một, chọn thêm camera, microphone và thiết bị live stream.
Sau đó An Như Cố đứng dậy cầm chổi bắt đầu quét dọn đạo quán. Đạo quán rất vắng vẻ, chỉ có gió nhẹ nhàng lướt qua người cô, hưởng thụ sự yên tĩnh lạ thường này.
Đến khi kiểm tra nhà kho thì cô lấy được một cái rương, mở ra xem thì trong đó đều là tiền cổ.
Tiền cổ đã qua tay nhiều người, tự mang dương khí, trước kia luôn phổ biến tập tục dùng tiền cổ trừ tà cầu may. Mỗi đời quán chủ của Xuất Vân Quán đều có thói quen cất giữ tiền trong rương này.