Ông ấy thu hồi suy nghĩ, thái độ thay đổi 180 độ, nghiêm túc nói: “Bây giờ tâm lý của trẻ con rất kém, nếu tôi gọi chúng lên nói chuyện, chúng có bị kích thích rồi nghĩ quẩn không?”
An như Cố lắc đầu: “Không đâu.”
Nếu như có, cô sẽ không nói với ông ấy.
“Với lại, ép chúng chia tay, còn hơn để chúng ở bên nhau.”
“Tại sao?” Thầy Chu hiếu kỳ hỏi.
“Hai học sinh này là đào hoa nát, nửa năm sau, nữ sinh kia sẽ mang thai, sau đó xảy thai. Lúc sảy thai, bị băng huyết, mất máu quá nhiều, cả đời không thể sinh con nữa, thành tích trượt dốc thậm tệ, không thi đậu đại học. Sau đó cả hai vẫn dây dưa nhiều năm. Nếu như tách chúng ra sớm hơn, là một chuyện tốt.”
An Như Cố vừa dứt lời, bão bình luận livestream lập tức bất bình, thảo luận hết sức náo nhiệt.
[Hay lắm, sảy thai, sinh non… Quá nhiều yếu tố, tôi nghi ngờ đây là kịch bản yêu hận tình thù.]
[Không phải yêu hận tình thù, tôi chỉ tức giận, cô bé ngoan ngoãn như vậy lại bị thằng nhóc kia phá hủy, là câu chuyện học đường vô cùng bi thương!]
Thầy Chu nghe thấy hậu quả nghiêm trọng đến thế, bắt đầu nghiêm túc hơn. Ông ấy có hảo cảm với cô bé lớp trưởng, ký thác rất nhiều kỳ vọng, cảm thấy cô bé có thể đề tên bảng vàng. Vừa nghe đến đối phương lâm vào câu chuyện đáng sợ như vậy, ông ấy không chấp nhận nổi.
Ông ấy cau mày nói: “Tôi biết rồi, tôi sẽ báo cho phụ huynh của cô bé, để xem nên giải quyết thế nào. Nếu thực sự không khuyên được, thì khuyên một trong hai bên chuyển trường.”
Nghiễm nhiên ông ấy đã chuẩn bị phương án mạnh mẽ chia rẽ uyên ương.
An Như Cố ừ một tiếng, cô cảm nhận được gì đó, nhắm mắt bấm tay tính toán.
Khi được thầy giáo và bố mẹ can thiệp, vận mệnh của cô bé thay đổi, dần trở nên tốt hơn.
……………………….
Lúc này, chợt trong phòng livestream xuất hiện một người nữa. Vợ thầy Chu thấy ông ấy đang nói chuyện với ai đó trên điện thoại, hiếu kỳ đi đến hỏi: “Ông đang làm gì đó?”
Thầy Chu xấu hổ nói: “Tôi đang tìm người đoán mệnh.”
Từ trước đến giờ ông ấy chưa từng nghĩ đến mình sẽ tin vào mấy chuyện thần bí. Hôm nay chỉ xem bói một lần, cho rằng sẽ bị vợ mắng cho một trận, không ngờ vợ ông ấy lập tức xoay chuyển thái độ.
“Đoán chuẩn không?”
“Cực kỳ chuẩn!”
Mắt vợ thầy Chu sáng rực: “Có thể giúp tôi được không? Dạo này trường chúng tôi gặp phải chuyện lạ.”
Thầy Chu kinh ngạc vô cùng, lần đầu tiên biết vợ mình tin tưởng chuyện xem bói đến thế.
Thế là ông ấy hỏi An Như Cố.
An Như Cố thấy mắt bà ấy thâm quầng, hình như gặp chuyện phiền lòng, thế là không từ chối, thuận nước đẩy thuyền đồng ý.
Vợ thầy Chu gửi một Pháo Hoa Chào Mừng, lo lắng nói: “Trường tiểu học của chúng tôi dạo này có ma quỷ lộng hành.”
An Như Cố nghe vậy, ánh mắt trở nên sắc bén: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Gần đây đồng nghiệp của tôi phát hiện tòa nhà cũ bỏ hoang buổi tối thường truyền đến tiếng động lạ. Có người bạo gan nên đi đến đó xem, kết quả đi thẳng từ dưới lên sân thượng, nhưng không có một bóng người.”
“Mấu chốt là, 1 năm trước, khi tòa nhà này chưa bị bỏ hoang, có một học sinh bất hạnh ngã ra ngoài cửa sổ chết, đây là nguyên nhân tòa nhà này bị bỏ hoang.”
“Bây giờ trong trường đều lan truyền học sinh đó đã quay về. Tin tức xôn xao dư luận, lòng người bàng hoàng, trường chúng tôi bắt buộc phải cho học sinh nghỉ.”
“Không có camera an ninh sao?”
“Đó là góc chết, với lại tòa nhà đã bỏ hoang nhiều năm, không có camera bên trong.”
Bà ấy vừa dứt lời, mọi người ở phòng livestream đều rùng mình.
[Ma ơi, tôi nghe mà nổi hết da gà. Nghe nói có một số người sau khi chết trở thành địa phược linh, nói không chừng học sinh đó quay về thật.]
[Đêm hôm khuya khoắt còn kể chuyện ma, không thể chấp nhận được!]
[Tôi muốn đóng băng, tôi không chơi nữa!]
An Như Cố lắc đầu: “Bình thường người tự sát mới có khả năng trở thành địa phược linh. Người bị đột tử nên đi đầu thai từ sớm rồi. Bà có ảnh của học sinh đó không?”
“Có!” Vợ thầy Chu gửi inbox riêng cho cô một tấm hình.
An Như Cố định thần nhìn tấm hình này: “Cậu ấy, không còn ở nhân gian, không phải cậu ấy giở trò quỷ.”
“Vậy đó là ai?” Bà ấy trừng to mắt hỏi.
Vậy không phải do ma quỷ lộng hành ư?
An Như Cố nhìn mặt vợ thầy Chu, bà ấy ở một trường tiểu học như vậy, nếu quả thật có tà ma, trên người ít nhiều sẽ nhiễm âm khí, không thể nào sạch sẽ như vậy được.
“Có người gây rối, không phải do ma quỷ.”
Vợ thầy Chu đột nhiên cắn chặt răng, lập tức gọi điện thoại báo cho hiệu trưởng của trường. Trước đó họ sợ do ma quỷ gây ra, cho nên không ai dám lục soát thật kỹ, người to gan cũng chẳng dám.
Nhưng nếu bây giờ do con người dở trò quỷ, vậy dễ xử lý rồi.
Hiệu trưởng nghe vậy kinh ngạc không thôi, vội vàng gọi người đến trường học, đồng thời báo cảnh sát.