Chương 90: [Dịch] Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Thương Thiên Phục Ma Lục

Phiên bản dịch 5248 chữ

[Mẫu trò chơi - Tam Quốc Phục Ma Lục: Đã được tải thành công!]

[Trò chơi ‘Tam Quốc: Thương Thiên Phục Ma Lục’ có thể chơi và trải nghiệm]

Khi lời nhắc này xuất hiện, giao diện hệ thống trong tầm nhìn của Lý Mộc Dương cũng hiển thị một danh sách trò chơi tương tự như trên cửa hàng trò chơi.

Danh sách trò chơi ở góc trên bên trái, có vẻ hơi trống.

‘Hướng dẫn cho người mới bắt đầu - Bí ẩn thành Lâu Sơn’ (Đã đóng)

‘Cỏ dại chết chóc’ (3/5)

“Tam Quốc: Thương Thiên Phục Ma Lục’ (Mới)

“Đây thực sự là một trò chơi mới…”

Việc chán nản ban đầu do sự chậm trễ trong việc thúc đẩy cốt truyện ở thôn Hắc Vân nhanh chóng biến mất khi trò chơi mới xuất hiện, một nụ cười tươi rói xuất hiện trên khuôn mặt hắn.

Bất kể nói như thế nào, cửa hàng trò chơi +1 trò chơi vẫn là chuyện đáng để vui mừng.

Nhưng khi nhìn thấy tên trò chơi, Lý Mộc Dương gãi gãi đầu.

Tam Quốc... có phải là Tam Quốc tại Trái Đất ở kiếp trước không?

Mặc dù ở kiếp trước trên Trái Đất, các yếu tố Tam Quốc là chủ đề kinh điển trong các trò chơi, đã có rất nhiều trò chơi dựa vào đó được phát hành.

Nhưng ở thế giới khác này, sao lại có Tam Quốc chứ nhỉ?

Các mẫu trò chơi mà Lý Mộc Dương tiếp xúc đến nay đều có nguồn gốc xuất phát từ tu hành giới.

Lúc này hệ thống đột nhiên hiện lên một mẫu trò chơi mới, chính là nguyên tố Tam Quốc kinh điển ở kiếp trước trên Trái Đất...

Lý Mộc Dương tò mò lựa chọn xác nhận.

Giây tiếp theo, hình ảnh núi và biển trong tầm nhìn thay đổi.

Những ngọn núi và dòng sông ban đầu nhanh chóng biến mất, hình ảnh hiện ra trong tầm mắt của Lý Mộc Dương là một thành trì xa lạ trong màn sương mù.

Mặt trăng máu đỏ tươi treo ở trên bầu trời cao, trên những bức tường thành cao ngất ngưởng, có những bóng người kỳ lạ đứng như ma quỷ.

Trong khung cảnh hoang vu vô tận, những người tị nạn khom lưng tiến về phía trước, vị tướng quân cưỡi trên ngựa cao, những binh lính hung dữ, chó hoang chạy loạn... tạo nên khung cảnh hoang tàn vào những năm cuối của một triều đại.

Dòng văn bản màu đen từ từ hiện ra từ trong khung cảnh này.

[Hoàng thiên băng hề, hậu thổ đồi...]

(

Hoàng thiên băng hề, hậu thổ đồi: lời bài hát. Đường Cơ, phu nhân của Hán Thiếu Đế Lưu Biện, bà đã hát bài này khi Hán Thiếu Đế bị ép uống thuốc độc chết)

​​[Vào năm 188 sau Công Nguyên, ngọn lửa cuộc chiến Khăn Vàng quét qua thiên hạ đã được dập tắt, chỉ còn lại một vài tia lửa rải rác trên đất nhà Hán]

[Tại thành Lạc Dương, ca múa mừng cảnh thái bình đang diễn ra, Hán Linh Đế Lưu Hoành nhìn các tướng lĩnh đi diệt phản loạn đã trở về, nụ cười hài lòng hiện trên khuôn mặt]

[Tuy nhiên, dưới cảnh thiên hạ thái bình, có một dòng nước ngầm quỷ dị đang lặng lẽ dâng trào]

[Trong chợ có truyền thuyết kể rằng Thiên Công tướng quân Trương Giác chết vì bệnh tật đã sống lại ở thành Lạc Dương, mang theo hai người huynh đệ đã chết, dấy lên khởi nghĩa Khăn Vàng càn quét các quận huyện, chinh phục Lạc Dương...]

Lời mở đầu đơn giản kết thúc, Lý Mộc Dương chớp mắt.

Thực sự là Tam Quốc...

Có Hán Linh Đế, còn có Trương Giác, không phải Tam Quốc thì còn có thể là cái gì?

Lý Mộc Dương suy đoán nội dung trò chơi, khung cảnh trong tầm mắt hắn biến thành một khu rừng trúc yên tĩnh.

Gió mát thổi qua, lá trúc rơi xuống. Một ông già tóc trắng, dáng người cao lớn đứng trong rừng, thản nhiên mỉm cười.

“Trương Giác, một người có tham vọng lớn nhưng kém cỏi, tài năng tầm thường nhưng lại mang lòng thiên hạ, làm ra chuyện lấy trứng chọi đá muốn lay chuyển giang sơn nhà Hán. Cuối cùng, phí công vô ích, bỏ mình mất mạng.”

“Hắn làm hết thảy, chẳng qua chỉ là người tiên phong cho nhà vua, làm áo cưới cho người khác.”

“Thật đáng tiếc, đạo hữu, cuốn ‘Thái Bình Yếu Thuật’ của ngươi đã bị lãng phí cho một người tầm thường như vậy... Đáng tiếc... Thật đáng tiếc…”

Ông lão mang phong thái đĩnh đạc, giống như thần tiên trên trời.

Giây tiếp theo, góc nhìn thay đổi, đổi thành một người khác ở trong rừng trúc.

Hắn mặc bộ quần áo màu xanh lá cây, ngồi trong rừng trúc, cầm một cây gậy trúc, không thể nhìn ra tuổi tác của hắn ta, dường như rất trẻ mà cũng rất già, mang lại cho người khác một cảm giác vô cùng mâu thuẫn.

Nhìn ông già đang cười trước mặt, hắn ta bình tĩnh đáp lại.

“Ta sẽ đi Lạc Dương xoa dịu những oán hồn của khởi nghĩa Khăn Vàng. Đạo hữu không cần thuyết phục ta, ta đã quyết định rồi.”

Sau khi thanh âm rơi xuống, ông lão trong rừng trúc thở dài nói: “Nam Hoa đạo hữu vì sao lại làm như vậy? Hạng người hèn hạ phàm tục như Trương Giác, tại sao phải vì hắn mà mạo hiểm? Long mạch nhà Hán vẫn còn nguyên vẹn, long khí vương triều đang trấn áp nó ở thành Lạc Dương. Chúng ta là người ngoài, đặt chân vào vùng đất có long khí vương triều sẽ rất nguy hiểm.”

Ông lão thở dài khuyên can.

Nhân vật bí ẩn được gọi là ‘Nam Hoa’ chậm rãi lắc đầu, nhẹ nhàng dựng cây gậy trúc trong tay rồi nói.

“Ta sẽ từ bỏ thân xác của mình, chọn một thân thể để trọng sinh ở thành Lạc Dương, tránh xa long khí vương triều.”

“Nguyên Phóng đạo hữu, hẹn gặp lại!”

Trong tầm nhìn của Lý Mộc Dương, người đàn ông bí ẩn đang cầm cây gậy trúc, giơ tay chào ông già trước mặt và nói lời tạm biệt.

Một giây tiếp theo, thế giới trở nên tối tăm, Lý Mộc Dương nhìn thấy một dòng nhắc nhở hiện lên từ hệ thống.

[Khung cảnh trò chơi - ‘Tam quốc: Thương Thiên Phục Ma Lục’: Đã tiến vào]

Bạn đang đọc [Dịch] Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử của Sơn Trung Khô Cốt

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    3mth ago

  • Lượt đọc

    12

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!