CHƯƠNG 25: ÁM DẠ DU HIỆP
Thạch Phong nói ra những lời này, để mọi người không thể hiểu nổi.
Không phải là tiếng hét thôi sao, cái này có gì đáng chú ý?
Thạch Phong nhìn biểu hiện xem thường của mọi người, không khỏi nghiêm túc nói:
- Các ngươi nghe cho kỹ, địa ngục gào thét không đơn giản như các ngươi nghĩ, chờ lát nữa dựa theo hướng dẫn của ta đi tới, nếu ai xảy ra sự cố, đừng trách ta trực tiếp đá ra khỏi đội ngũ.
Bị Thạch Phong giáo huấn, mọi người nghiêm túc, ai cũng không muốn rời khỏi đội ngũ.
- Chờ một lát ta và Khả Nhạc đi ở phía trước, Tịch Mịch Như Tuyết ngươi bảo vệ Thần Dụ Giả đi ở chính giữa, Hắc Tử và Triệu Hoán Sư đi ở phía sau, nhớ kỹ gặp phải bất kì động tĩnh nào cũng không được làm hỏng trận hình, không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không được phát động công kích, các ngươi rõ chưa?
Thạch Phong cơ bản nói trận hình một lần.
Sở dĩ Thạch Phong để Thủ Hộ Kỵ Sĩ Khả Nhạc đi phía trước, bởi vì Khả Nhạc cộng toàn bộ điểm tự do vào sức chịu đựng, điểm sinh mệnh đạt đến 310 điểm, như vậy có thể đối kháng một hồi, chia sẻ áp lực cho hắn.
Phó bản Thần Vực không giống phó bản Game Online khác, độ tự do cực cao, phó bản rất rộng, thậm chí có không ít đội ngũ tiến vào phó bản, lắc lư mấy tiếng đồng hô, ngay cả một con BOSS cũng không tìm được, tuy Tử Tịch Lâm không lớn như vậy, nhưng trong rừng cây u ám vẫn sẽ lạc đường.
Nếu lạc đường, Thạch Phong chỉ muốn nói một câu xui xẻo.
Tử Tịch Lâm đáng sợ ở chỗ khi người chơi bị lạc trong rừng cây, cuối cùng từng người ly kỳ chết đi, một đời trước vô số người chơi cứ như vậy tiến vào, kết quả chết hết lần này đến lần khác, ngay cả cái bóng của quái vật cũng không thấy, vận khí tốt nhìn thấy một đống nhỏ quái, kết quả chính là diệt đoàn, đến khi rất nhiều cao thủ của các công đoàn lớn đều chết, mọi người mới hiểu được sự đáng sợ của Tử Tịch Lâm, công nhận là không tới cấp 5 không có cách nào qua phó bản.
Mà thời điểm thành viên của U Ảnh Công Hội đạt cấp 5, tổ chức hơn trăm player đi vào dò đường, rốt cục nắm rõ bản đồ của Tử Tịch Lâm, vì thế bỏ ra mấy trăm mạng người.
Toàn bộ Tử Tịch Lâm có ba mươi sáu con đường, nhưng có thể đi gặp boss thứ nhất Will My, chỉ có ba đường, ba con đường này đều do mạng của rất nhiều người lấp vào mới tìm thấy, ba con đường này có hai cái rất nguy hiểm, không đủ thực lực đi vào chính là chết, chỉ có một con đường có ít quái vật.
Mọi người theo Thạch Phong dẫn dắt, đi vào trong rừng cây.
Vừa vào rừng cây, mọi người phát hiện trong rừng cây có rất nhiều đường mòn nhỏ, cũng không biết đường nào mới tốt, nhưng Thạch Phong không chút do dự, trực tiếp chọn một cái đi vào, những người khác theo sát, cẩn thận cảnh giác xung quanh.
Đi được khoảng chừng năm phút, mọi người gặp phải con quái thứ nhất, nhất thời đều khẩn trương lên.
- Đừng xúc động, nghe ta chỉ huy.
Thạch Phong la lớn.
Phía trước chẳng qua là một con Dạ Thố tinh anh cấp 2, nhưng bởi vì công kích, phòng ngự, điểm sinh mệnh đều được phó bản tăng mạnh, điểm sinh mệnh tới 700 điểm.
- Khả Nhạc ngươi dẫn nó lại đây, Thần Dụ Giả chú ý trị liệu, những người khác trước tiên không nên công kích, chờ mệnh lệnh của ta.
Thạch Phong nhanh chóng ra lệnh.
Thủ Hộ Kỵ Sĩ Khả Nhạc nuốt nước miếng một cái, cẩn thận đi đến phạm vi công kích của Dạ Thố, những người khác cũng khẩn trương, tuy đây chỉ là một con tinh anh cấp 2, nhưng lại ở trong phó bản Địa Ngục cấp.
Nhưng sự khẩn trương của mọi người là dư thừa, con Dạ Thố cao bằng một người nhìn thấy Thủ Hộ Kỵ Sĩ Khả Nhạc xong, trực tiếp vọt tới.
Khả Nhạc rất thuận lợi dẫn Dạ Thố qua, hơn nữa dẫn tới cũng không hề hoang mang, một bước lùi về sau cùng một động tác dùng lá chắn chống đỡ công kích của Dạ Thố, tuy mỗi một lần công kích đều đánh vào lá chắn, nhưng thương tổn rất đáng sợ, một phát là 42 điểm tổn thương, đợi đến khi Khả Nhạc trở về tiểu đội, điểm sinh mệnh đã giảm xuống một phần ba.
Tên Thần Dụ Giả ý thức rất tốt, vừa đến phạm vi thi pháp liền phóng thích Trị Liệu Thuật, nhưng mỗi lần trị liệu chỉ có thể thêm 24 điểm sinh mệnh, căn bản không ngăn được điểm sinh mệnh giảm xuống.
- Phong ca, còn không công kích sao?
Hắc Tử cuống lên, lúc này điểm sinh mệnh của Khả Nhạc còn không tới một phần ba.
Mang Thần Dụ Giả vào phó bản, vốn đã là sai lầm, trong nghề nghiệp trị liệu, Thần Dụ Giả có khả năng chữa trị kém cỏi nhất, thế nhưng Thạch Phong chọn như thế, hắn chỉ có thể đón nhận, nhưng bây giờ Tanker sắp chết rồi, còn không công kích, thế này thì không còn gì để nói.
- Chờ đã.
Thạch Phong kiên quyết nói.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua, Khả Nhạc không ngừng dùng lá chắn chống đỡ Dạ Thố công kích, điểm sinh mệnh tiếp tục hạ thấp, chỉ còn dư lại 20% điểm sinh mệnh cuối cùng, nhưng Thạch Phong vẫn không hạ lệnh công kích.
Mọi người đều cho rằng Thạch Phong muốn từ bỏ Khả Nhạc, thì một mũi tên từ trong rừng cây bay ra, bắn về phía Thần Dụ Giả Khạp Thụy Thụ Lại trong đội ngũ, Tịch Mịch Như Tuyết còn chưa kịp phản ứng, Khạp Thụy Thụ Lại đã bị đánh trúng vào ngực, -123 điểm tổn thương bốc lên.
Lúc này Thạch Phong quát to:
- Thụ Lại dùng Sinh Mệnh Thanh Toán đi, buff điểm sinh mệnh cho Khả Nhạc, Hắc Tử cuốn lấy Dạ Thố, để Khả Nhạc khôi phục, Tịch Mịch theo ta, những người khác công kích Dạ Thố.
Thần Dụ Giả ở phương diện trị liệu kém nhất, nhưng Thần Dụ Giả máu trâu, không dễ bị giết chết, hơn nữa vừa bắt đầu thì có hai kỹ năng, một cái là Sinh Mệnh Cầu Khẩn, một cái là Sinh Mệnh Thanh Toán, Sinh Mệnh Thanh Toán có thể làm cho thương tổn phải nhận chuyển thành lượng máu trị liệu, rồi buff cho người khác, đối với đầu game không có kỹ năng gì, cũng không có trang bị trị liệu đáng kể nào, ưu thế của Thần Dụ Giả ở Tử Tịch Lâm so với trị liệu khác nhiều hơn không ít, vì lẽ đó hắn mới lựa chọn Thần Dụ Giả, không dùng Mục Sư.
Sau khi Thạch Phong nói xong, chạy về phía rừng cây.
- Ngươi cho rằng ta sẽ để ngươi chạy mất sao?
Thạch Phong nhìn bóng đen chạy băng băng trong rừng cây, cười lạnh nói.
Truy Phong Kiếm!
Thạch Phong hóa thành huyễn ảnh đuổi theo.
Sở dĩ hắn không cho mọi người công kích Dạ Thố, chính là dùng Khả Nhạc thành mồi nhử, dụ tên sát thủ đang ẩn núp ra.
Dạ Thố nhìn thì đáng sợ, nhưng đối với tiểu đội tinh anh mà nói, đối mặt hai ba con cũng không có vấn đề gì, nhưng đời trước, một tiểu đội tinh anh cấp 5 cũng bị diệt đoàn, là bởi vì bóng đen trước mắt, cái bóng đen này coi Dạ Thố là mồi nhử, dụ dỗ người chơi đi công kích, nó ở phía sau lưng đánh lén trị liệu, mọi người bị Dạ Thố kiềm chế, căn bản không cứu được trị liệu, cuối cùng chết hết.
Ở Tử Tịch Lâm, nếu không giải quyết bóng đen này, cuối cùng đều là cả đoàn bị diệt.
Có tốc độ bổ trợ của Truy Phong Kiếm, Thạch Phong nhanh chóng đuổi kịp bóng đen, vung ra ba đường kiếm phong tỏa đường đi của bóng đen.
Bóng đen biết trốn không thoát, trực tiếp xoay người rút ra hai cái song đao chống đỡ công kích của Thạch Phong.
Đang đang đang!
Có Thâm Uyên trong tay, Thạch Phong sở hữu sức mạnh kinh người, trực tiếp để bóng đen lùi lại ba bước, lùi mỗi một bước trên đầu đều bốc lên hơn mười điểm tổn thương, cuối cùng dưới ánh trăng hiển lộ ra bóng người.
Ám Dạ Du Hiệp, cấp 2, tinh anh đặc thù, điểm sinh mệnh 1458/ 1500.
Nhìn thấy Ám Dạ Du Hiệp bị đánh lui, Thạch Phong cũng không cho nó cơ hội, trực tiếp dùng Thâm Uyên Thúc Phược, chín cái xích sắt đen kịt trói chặt Ám Dạ Du Hiệp, để hắn không thể động đậy ba giây, phòng ngự giảm xuống 100%.
Phong Lôi Thiểm!
Trảm Kích!
Hai chiêu xuất ra, từng cái thương tổn kinh người bốc lên, -81, -98, -119, -124, trong nháy mắt mang đi một phần tư điểm sinh mệnh của Ám Dạ Du Hiệp.
Bị chín cái xiềng xích ràng buộc, mặc kệ Ám Dạ Du Hiệp có bản lãnh gì cũng không tránh thoát, chỉ có thể yên lặng chịu đòn đủ 3 giây.
Thạch Phong không chút khách khí, một kiếm lại một kiếm, đâm vào ngực Ám Dạ Du Hiệp, đến khi Ám Dạ Du Hiệp thoát khỏi trói buộc, điểm sinh mệnh chỉ còn lại không tới 700 điểm.
- Nhân loại đáng chết.
Ám Dạ Du Hiệp giận dữ, vung lên song đao như cuồng phong, bao phủ Thạch Phong.
Lúc này Tịch Mịch Như Tuyết chạy tới, sử dụng Xung Phong trực tiếp làm choáng Ám Dạ Du Hiệp, đồng thời đánh gãy Cuồng Phong Chi Nhận của Ám Dạ Du Hiệp.
Thạch Phong nhân cơ hội dùng Trảm Kích, chém vào cổ Ám Dạ Du Hiệp.
Tịch Mịch Như Tuyết cũng vung búa lên chém tới.
Ám Dạ Du Hiệp thật vất vả mới tỉnh lại, nhưng đã cạn máu rồi, song đao vung lên, chém bay Tịch Mịch Như Tuyết, cũng tạo thành 64 điểm tổn thương, quay đầu dán mắt vào Thạch Phong, lần thứ hai vung song đao cắt ngang cổ.
Đang… Thạch Phong sử dụng kiếm chống đỡ, căn bản không cho Ám Dạ Du Hiệp cơ hội phản kích, đánh Ám Dạ Du Hiệp bay trở lại, sau đó là mấy kiếm theo tới, giải quyết xong Ám Dạ Du Hiệp.
Tiện tay nhặt hai đồ vật rơi xuống, lập tức chạy về trợ giúp Khả Nhạc.
Nhìn thấy Thạch Phong thân thủ thoăn thoắt, Tịch Mịch Như Tuyết đang nằm sấp ở một bên sợ ngây người, thậm chí quên luôn đi theo trợ giúp, trong lòng tràn đầy khiếp sợ.
Giết quái còn có thể giết như thế sao?