CHƯƠNG 93: MA ĐẠO SƯ HẮC ÁM
Cầu thang hình xoắn ốc, nối thẳng vùng kiểm soát trung tâm tầng cao nhất.
Thạch Phong leo lên không biết bao nhiêu bậc thang, mới đi đến khu nòng cốt, trên vách tường hai bên thông đạo có khắc phù văn ma pháp cổ xưa, dù qua gần ngàn năm, cái thông đạo này vẫn có ánh sáng, chỉ là có vài nơi thật sự quá mục nát, phá hủy đường vẽ ma pháp được điêu khắc, mới biến thành một vùng tăm tối, cũng may đường có ma pháp bị phá hủy không nhiều lắm, có thể thấy rõ cả hành lang hẹp dài như mê cung.
Thạch Phong vừa mới đạp chân vào trong hành lang gấp khúc, cảnh báo lại vang lên.
- Cảnh báo, cảnh báo, người xâm nhập đã xâm lấn khu A pháo đài, trên hành lang ma năng, khởi động Ma Tượng canh giữ, khu trục tất cả người xâm nhập.
Chỉ nghe thấy trong đoạn hành lang gấp khúc truyền ra tiếng nổ vang cực lớn, giống như máy móc to lớn nào đó đang di chuyển.
Thạch Phong không dám thong thả đi về phía trước, trực tiếp sử dụng Quyển Trục Gia Tốc, chạy vội trong hành lang ma năng.
Lúc vòng vo trong hành lang ma năng, chứng kiến một con cơ giới lóe lên ánh đỏ, con cơ giới này chỉ như một trái bóng nhỏ, lại không ngừng phát ra cảnh cáo, giống như công cụ đang dẫn dắt Ma Tượng phòng giữ.
Thủ Vệ Cảnh Giới, phổ thông, cấp 10, điểm sinh mệnh 200.
Thạch Phong lập tức hiểu rõ, vì sao mình dễ dàng bị phát hiện như vậy, cái Thủ Vệ Cảnh Giới này giống như một cái ra đa, có thể dò xét kẻ địch trong phạm vi năm trăm mét, sau khi phát hiện sẽ phát ra cảnh báo, cửa vào hành lang cách nơi này xấp xỉ năm trăm mét, cho nên hắn liền bị phát hiện, chỉ cần xử lý nó, có thể giải trừ báo động khu vực này.
Bất quá thứ này phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, căn bản không để bất cứ kẻ địch tiếp cận phạm vi 30 mét, chỉ cần bị công kích một lần, thì sẽ liều mạng rút lui, đồng thời tốc độ gọi đồng bọn nhanh hơn, tuyệt đối không cho cơ hội công kích lần thứ hai, xử lý rất khó.
- Không có biện pháp, chỉ có thể thử một lần rồi.
Thạch Phong rút ra song kiếm, hắn đã nghe được tiếng rống giận dữ của Ma Tượng canh giữ sau lưng. Với thực lực của hắn, ở trong không gian vừa nhỏ vừa hẹp như vậy, chỉ có một con đường chết. Chỉ có xử lý Thủ Vệ Cảnh Giới, mới có cơ hội thoát được Ma Tượng canh giữ.
Mắt thấy sắp đến phạm vi ba mươi mét, Thủ Vệ Cảnh Giới muốn co cẳng chạy trốn.
Hai con mắt Thạch Phong gắt gao tập trung Thủ Vệ Cảnh Giới, hai tay có chút phồng lên, dùng ra khí lực toàn thân, ném song kiếm văng ngoài.
Vù một tiếng, bay về phía Thủ Vệ Cảnh Giới.
Ném Mạnh Chính Xác!
Quăng ném khoảng cách vừa đúng là 30 mét, tạo thành 150% thương tổn vũ khí.
Thủ Vệ Cảnh Giới hết sức lanh lợi, thân thể nhanh chóng xê dịch, trực tiếp tránh được một thanh bay tới, nhưng Thủ Vệ Cảnh Giới lại vọt đến trên quỹ đạo của thanh thứ hai Thâm Uyên Giả.
Ầm!
Thâm Uyên Giả trực tiếp xuyên qua Thủ Vệ Cảnh Giới, tạo thành 211 điểm tổn thương, trực tiếp giết Thủ Vệ Cảnh Giới ngay lập tức.
Hệ thống: Đánh chết Thủ Vệ Cảnh Giới, vượt 4 cấp giết quái, kinh nghiệm tăng lên 400%, lấy được 800 điểm kinh nghiệm.
Thạch Phong mở ra Phong Hành Bộ, tốc độ lần nữa tăng lên một đoạn, rút hai cây kiếm cắm trên mặt đất, xông về phía cửa ra hành lang ma năng, đã không có Thủ Vệ Cảnh Giới chỉ dẫn, Ma Tượng canh giữ giống như mất đi con mắt của mình, chạy loạn khắp nơi, căn bản tìm không thấy Thạch Phong.
Hơn mười phút sau, Thạch Phong lại giết chết ba con Thủ Vệ Cảnh Giới, mới chạy ra hành lang ma năng, đi đến phòng điều khiển.
Phòng điều khiển trung tâm là một kết giới cực lớn, trong kết giới trưng bày một viên kim loại màu xám tro, viên kim loại này chính là trái tim của Pháo đài thép, cũng là năng lượng nguyên tố, Trái Tim Thái Thản.
- Không nghĩ tới đã nhiều năm như vậy, còn có người sẽ tới nơi này.
Thạch Phong còn chưa cẩn thận quan sát cả phòng điều khiển, chợt nghe đến chỗ lối vào trung tâm kết giới truyền đến tiếng cười lạnh âm trầm, thanh âm này lạnh như băng, căn bản nhân loại không thể phát ra, càng giống như bù nhìn hay xác chết hơn, có thể phát ra thanh âm không có bất kỳ tình cảm nào.
- Hoan nghênh ngươi tới Pháo đài Barrutia của ta, để ăn mừng ngươi đến, ta quyết định dùng máu thịt nóng bỏng của ngươi để đút bảo bối của ta, xuất hiện đi Địa Ngục Cẩu!
Thạch Phong mơ hồ có thể trông thấy thân ảnh trong kết giới, là một loại sinh vật hình người, bất quá nó giống như đang hút năng lượng của Trái Tim Thanh Thản, lúc này không có tâm trí hay sức lực nào đối phó hắn, mới phái ra vật nuôi.
- Gâu gâu gâu!
Một con chó cả người bốc cháy vọt ra từ trong kết giới.
Địa Ngục Cẩu, tinh anh, cấp 15, điểm sinh mệnh 6000.
- Móa, chẳng lẽ là mình tới không đúng lúc?
Thạch Phong nhìn Địa Ngục Cẩu đang tới, khẽ nhíu mày, trong tư liệu ở kiếp trước ghi lại, nơi này căn bản không có bất kỳ sinh vật và quái vật nào, người nọ rất an toàn mang Trái Tim Thanh Thản đi, sao đến phiên hắn, lại xuất hiện một nhân vật thần bí, muốn đánh cắp năng lượng của Trái Tim Thanh Thản.
Bất quá Thạch Phong cũng nghĩ đến một loại khả năng.
Người này là kẻ đầu tiên trộm năng lượng của Trái Tim Thanh Thản, mà người chơi kia chỉ cầm đi một Trái Tim Thanh Thản không có năng lượng, hắn liền trùng hợp rồi, vừa vặn gặp được tên trộm được năng lượng ấy, bất quá rất không may, vật nuôi của nhân vật thần bí này hắn cũng đánh không lại, chớ nói chi là chủ nhân …
- Đã muốn chiến, vậy thì tới đi.
Thạch Phong rút ra song kiếm, chú ý đến Địa Ngục Cẩu đang chậm rãi đi tới.
Khoảng cách Địa Ngục Cẩu không ngừng kéo gần, Thạch Phong cảm thấy bốn phía nóng ran, làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô, muốn lấy một lọ nước lạnh ra uống. Nhưng bây giờ hắn không thể lộn xộn, vừa động một cái chính là sơ hở, tinh anh cấp 15, chỉ số thông minh đã rất cao, cho nên mới không nhanh không chậm đi tới.
Bởi vì chúng nó biết rõ khi nào thì tiến công tốt nhất, chỉ cần hắn lộ ra sơ hở, chúng nó sẽ dốc toàn lực cắn lên không thả, thẳng đến khi hắn hoàn toàn tử vong.
Khi hai bên đang đối mặt, Địa Ngục Cẩu cuối cùng là phe mạnh, đương nhiên sẽ không đợi thêm nữa, hai chân đạp đất, nhảy lên thật cao, hóa thành một quả cầu lửa, mở ra miệng rộng bốc cháy, táp về phía cổ Thạch Phong.
Thạch Phong trở mình lăn qua một bên, liền tránh né công kích.
Nhưng sau khi Địa Ngục Cẩu hạ xuống, mónh vuốt lửa liền quét ngang một cái.
Thạch Phong đã sớm chuẩn bị, dùng cả hai kiếm đỡ chiêu.
Bịch… mặc dù không có bị thương tổn, bất quá cả người Thạch Phong bị đập bay.
Địa Ngục Cẩu lập tức mở miệng rộng, phun ngọn lửa nóng rực, bao phủ cả Thạch Phong, làm cho Thạch Phong tránh cũng không thể tránh.
Thạch Phong cắn răng, dùng Huyễn Ảnh Sát, chỉ trong giây lát suýt soát lúc đó, trên không thay thế vị trí với phân thân.
Mà phân thân trong nháy mắt bị ngọn lửa nuốt chửng, biến thành một mảnh tro bụi, mà hệ thống biểu hiện thương tổn cao tới 3000 điểm, coi như hắn đầy máu và có cả Sinh Mệnh Hộ Thuẫn, cũng gánh không nổi một chiêu này.
Thạch Phong đã cảm nhận rõ ràng Địa Ngục Cẩu lợi hại, thương tổn như vậy, không phải tinh anh cấp 15 có thể làm được, nhất định là bởi vì nội dung nhiệm vụ, thực lực bị áp chế trên diện rộng, dưới kinh nghiệm của hắn mà sơ lược đoán chừng, đẳng cấp của Địa Ngục Cẩu ít nhất vượt qua cấp 30, cấp bậc hẳn là một BOSS cấp lãnh chúa.
Nghĩ đến vật nuôi đã lợi hại như thế, chủ nhân sẽ như thế nào chứ?
Mắt thấy móng vuốt lửa của Địa Ngục Cẩu lại đập qua, Thạch Phong dùng Thâm Uyên Thúc Phược, mặc mày có mạnh hơn nữa, cũng phải bị trói buộc 3 giây, sau đó Thạch Phong liền vọt vào trong kết giới trung tâm, bấy giờ chỉ có giành lại Trái Tim Thanh Thản, nhanh nhanh rời đi mới là sự chọn lựa tốt nhất.
Nhưng vừa vọt vào, Thạch Phong chứng kiến mặt mũi thực sự của kẻ thần bí này xong, lập tức sững sờ.
- Ma Đạo Sư Hắc Ám!
Thạch Phong thoáng cái liền nhận ra thân phận của kẻ thần bí ấy, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
- Tại sao tên này lại ở đây?