Thời điểm vừa rồi chạy bộ, Tống Giai có gọi điện tới, nói nàng bị Lý Triết Viễn làm phiền đến sắp điên rồi, hai ngày gần đây toàn tới trước cửa ký túc xá của nàng để đưa bữa sáng.
Tuy rằng nàng đã nói hắn đừng tới nữa.
Nhưng không biết Lý Triết Viễn ăn nhầm cái gì, da mặt đột nhiên dày lên rất nhiều, so với vẻ huênh hoang khoác lác như trước thì đã thay đổi rất nhiều, đuổi cũng không thèm đi.
Điều này làm cho ký túc xá khu 3 tưởng Tống Giai đã phát sinh quan hệ gì đó với Lý Triết Viễn.
Tiễn phật thì tiễn tới Tây Thiên, Lục Dương liền đồng ý hộ trỡ.
Đi vào ký túc xá nữ sinh khu 3.
Quả nhiên.
Lục Dương liền nhìn thấy tên 'liếm chó' Lý Triết Viễn, trên tay mang một túi bánh bao cùng một ly sữa đầu nành.
Trời rất lạnh, vậy mà hắn vẫn mặc một chiếc áo khoác trắng bình thường, lâu lâu còn run vài cái.
Lục Dương có chút không hiểu.
Sao gia hỏa này lại có nghị lực đến vậy?
Rõ ràng Tống Giai đã thể hiện bộ dạng không thích hắn mà.
"Là ngươi, Lục Dương."
Nhìn thấy dáng đi cà lơ phất phơ của Lục Dương, Lý Triết Viễn lập tức cảnh giác hẳn lên.
Lần thứ nhất gặp tên này, hắn không thèm để Lục Dương ở trong lòng, nên đã ăn thiệt thòi rất lớn, còn bị bạn cùng phòng tới đưa về, lần tiếp theo thì ở sân trường, hắn tận mắt nhìn thấy Tống Giai quan hệ thân mật với tên này, cùng một chỗ dựa vào nhau, làm tim hắn có cảm giác như tan vỡ.
Bất quá, gần đây hắn nghe được một tin tức bí mật, làm cho hắn lẫn nữa dấy lên cơ hội theo đuổi Tống Giai.
"Học trưởng, anh làm gì ở đây?"
Lục Dương ôm hai tay trước ngực, bộ dạng nhìn giống như tới đây để xem trò vui.
Lý Triết Viên không muốn nhiều lời với Lục Dương, khó chịu trả lời: "Không phải chuyện của ngươi."
"Không thể nói như vậy được học trưởng, trước kia chúng ta còn nâng chén với nhau, cũng coi như là huynh đệ thân thiết, chuyện của huynh là chuyện của đệ, không phải huynh đang đợi nữ sinh ở dưới này sao? Nếu cần thì để đệ kêu bạn gái Tống Giai đến thúc giục giùm cho."
Giọng nói Lục Dương rất to.
Nhiều nữ sinh ở trong phòng ngủ nghe hắn nói vậy liền chạy ra xem, trên mặt đều thể hiện nét mặt cổ quái, còn có người dừng lại, câm theo ấm nước trên tay ở lại hóng chuyện.
Sinh viên ở đây không ai không biết Lý Triết Viễn đang theo đuổi Tống Giai, nhưng bây giờ lại xuất hiện một 'bạn trai' Tống Giai, cái này không phải drama thường xuyên xảy ra ở trên phim sao.
Sắp đánh nhau rồi phải không?
Ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng trong cuộc tình này?
Mời các bạn đón xem tập sau...
---
"Lục Dương, ngươi chớ nói hươu nói vượn."
Càng ngay càng nhiều sinh viên chạy tới đây để xem trò vui, sắc mặt Lý Triết Viễn đã có chút không tốt, hắn là hội trưởng hội sinh viên y học, cũng có uy tín và danh dự, không giống như Lục Dương, chỉ là một tên sinh viên năm nhất vô danh, nếu hắn ở đây gây gổ với Lục Dương, thì người chịu thiệt chỉ có mình hắn mà thôi.
Cũng may, nghĩ đến đòn sát thủ bản thân còn ẩn giấu, Lý Triết Viễn liền tự tin lên lại.
Ánh mắt hắn vẫn nhìn vào cửa sổ căn phòng Tống Giai, không thèm để ý tới Lục Dương ở bên cạnh.
Tầng ba.
Lâm Viện Viện đang vụng trộm nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó nói: "Giai Giai tỷ, tên căn bã nam đến rồi."
Người mà Lâm Viện Viên kêu cặn bã chỉ có một mình Lục Dương mà thôi.
Lục Dương tới rồi sao?
Tống Giai hướng phía dưới lầu nhìn thoáng qua, nói ra: "Đi, chúng ta đi xuống dưới."
"Giai Giai tỷ, hôm nay không phải đi học, tỷ cứ để bọn họ ở dưới, cho bọn hắn chịu rét luôn đi, hai người bọn hắn cũng không phải loại gì tốt."
Lâm Viện Viện khẩn cầu.
Tống Giai quyết đoán cự tuyêt.
"Không được, Lục Dương là do ta gọi tới giúp, sao có thể để hắn chịu lạnh phía dưới, đợi lát nữa xuống lầu, ngươi không cần mở miệng."
"Được rồi." Lâm Viện Viện tuy không tình nguyện, nhưng vẫn cùng Tống Giai xuống dưới.
Vừa tới cửa.
Lý Triết Viễn liền phát hiện hai người, ánh mắt của hắn sáng lên, vội vàng đi tới: "Học muội Tống Giai, anh mang bữa sáng cho em nè."
"Học trưởng, ta không phải nói không cần ngươi đưa đồ ăn tới rồi hay sao? Với lại ta có bạn trai rồi."
Tống Giai nhìn Lục Dương, khuôn mặt hơi hơi đỏ lên, nàng còn chưa từng kêu ai khác là bạn trai, cho dù chỉ là đùa giỡn.
Trong lòng Lý Triết Viễn thầm kêu không ổn, hắn nói ra: "Tống Giai học muội, ngươi không nên bị Lục Dương lừa, hắn đã có bạn gái rồi, hắn là một tên cặn bã chính hiệu, với lại ta cũng chia tay bản gái kia lâu rồi.."
Lục Dương mí mắt hơi hơi nhảy dựng
Hắn làm sao biết được.
Hắn nhìn thấy Quan Nguyệt rồi sao.
Không phải Quan Nguyệt, nàng ở tận bên Đại Học Hà Đông cơ mà.
Là ai?
Không đợi Lục Dương đoán được kết quả, Lý Triết Viễn liền chỉ vào hắn nói ra: "Bạn gái của hắn tên là Trần Thu Nguyệt, thuộc khoa máy tính, lớp ba, ngươi chỉ cần nhờ người nghe ngóng một chút sẽ biết, Lục Dương rõ ràng đã có bạn gái, vậy mà hắn còn lừa gạt ngươi ! Hắn chính là một tên cặn bã.
Tống Giai hồ nghi nhìn qua Lục Dương.
Nàng quả thật không biết chuyện này.
Lục Dương đã có bạn gái rồi, mình nhờ hắn việc này có phải không tốt lắm không? Cũng không biết tại sao, trong lòng Tống Giai lại có một chút cảm giác mất mác.
Giả hỏa này có bạn gái rồi? Hắn không phải một mực chỉ viết tiểu thuyết sao? Viết tiểu thuyết cũng tìm được bạn gái hã?
Lâm Viện Viện mở to hai mắt mà nhìn, hung dữ lườm qua Lục Dương.
Bốn phía cũng truyền đến thanh âm nghị luận.
Từng tia ánh mắt đảo qua Lục Dương để đánh giá.
May mắn thay thời đại này vẫn chưa của smart phone, nếu không ngày mai, Lục Dương đã nổi tiếng trên trang web của trường rồi.
Khá lắm!
Rút củi dưới đáy nồi.
Truyện của Lục Dương và Trần Thu Nguyệt đã đồn toàn bộ khoa máy tính rồi, nếu Lý Triệt Viễn tùy tiện nghe ngóng một chút sẽ biết.
"Ta thừa nhận."
Lục Dương khẳng khái thừa nhận.
Bày ra bộ dạng ngươi biết cũng chả sao, dù sao hắn cũng không phải bạn trai thật sự của Tống Giai, đây chỉ là diễn thôi, hắn cũng không hề lo lắng chút nào.
Đáng thương thay cho Lý Triết Viễn, mặc kế hắn có thủ đoạn gì, cũng định trước sẽ phải thất bại, dù sao tuyển thủ cùng trọng tài đều là một phe, hắn chiến thắng được mới là lạ.
Tống Giai hướng Lục Dương đi tới.
Lý Triết Viễn không biết sự tình ẩn giấu nên tỏ ra hưng phấn.
Hôm nay hắn đã giúp Tống Giai biết rõ bộ mặt thật của Lục Dương, bây giờ nàng có vẻ rất thất vọng, đi tới gần Lục Dương để cho tên gia hỏa này mấy cái tát,... tát đi....a
Trong lòng Lý Triết Viễn mừng thầm, cầu mong Tống Giai nhanh tát chết Lục Dương.
Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, bị người ta nói liền thừa nhận, nếu đổi bản thân hắn thành là Lục Dương, hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đánh chết cũng sẽ nói mình bị oan.
"Tống tỷ tỷ, đánh hắn."
Lâm Viện Viện chỉ sợ không thể xem rõ kịch hay, liền chạy theo Tống Giai, nàng muốn coi cận cảnh gia hỏa này bị đánh sẽ như thế nào.
Những người khác cũng hồi hộp, chuẩn bị xem tiết mục Tống Giai xé nát cặn bã nam.
Nhưng mà.
Tống giai đi tới bên cạnh Lục Dượng, sau đó đột nhiên lại cầm tay hắn, nói ra: "Đi thôi, chúng ta ra bên ngoài ăn sáng."
"Tốt."
Lục Dương hít một hơi.
Có chút lạnh rồi.
"Tại sao lại như vậy???"
Lỹ Triết Viễn trừng to đôi mắt, không thể tin nổi.
Hắn điên rồi.
Mình đã vạch trần bộ mặt thật của Lục Dương, hắn còn thừa nhận chuyện này, nhưng tại sao Tống Giai lại thể hiện bộ dạng không quan tâm chút nào.
Đây không phải sự thật.
Hắn đuổi theo Lục Dương, liền chạy tới cản trở: " Tống Giai, có phải ngươi không nghe thấy, hắn đã thừa nhận hắn có bạn gái hay không? Hay ngươi muốn làm tiểu tam."
Khả năng không giữ nổi sự bình tĩnh, lời nói của Lý Triết Viễn có phần cay nghiệt.
Tống Giai bình tĩnh nói: "Không thể nói như vậy được, ngày đầu tiên khai giảng, ta đã quen Lục Dương rồi, người nào trước người nào sau người còn không biết?"
Nani...
"Hắn là căn bã nam a !!!!" Lý Triết Viễn sắp điên rồi.
Tống Giai cười nói: "Nam nhân, nên cặn bã một chút mới tốt."